*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hứa Thanh Du ăn xong cơm, cầm chén đũa đỡ vào phòng bếp đặt vào bên trong máy rửa bát.
Cô vừa quay người lại định từ phòng bếp đi ra thì nhìn thấy Ninh Tôn từ phòng của mình ra tới.
Trong bộ dáng của anh hình như là muốn ra ngoài.
Hứa Thanh Du sững sờ vội vàng hỏi: “Anh muốn đi ra ngoài sao?”
Ninh Tôn ừ một tiếng: “Tôi đi sang chỗ mẹ tôi xem một chút, bà ấy nói gọi tôi sang giúp bà ấy khuân ít đồ đạc.”
Hứa Thanh Du có cảm giác như thở ra một hơi nhẹ nhõm: “Có cần tôi đi qua hỗ trợ?”
Ninh Tôn nói câu không cần, sau đó dừng lại, quay đầu nhìn Hứa Thanh Du: “Cô tự chăm sóc tốt bản thân mình là được rồi.”
Nói xong đi tới cổng đổi giày rồi rời đi ngay.
Hứa Thanh Du đi từ từ tới, đứng ở khoảng trống phòng khách đối diện cửa nhìn ra phía ngoài cửa.
Ninh Tôn đã rời đi rồi nhưng nhịp tim của Hứa Thanh Du vẫn đập rất nhanh.
Vừa rồi lúc anh ta câu nói kia mặc dù nói rất bình thản, nhưng Hứa Thanh Du lại nghe ra được bên trong có chút quan tâm.
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.15
Tôn và mẹ Ninh hai người đang cùng nhau đi ra ngoài.
Hứa Thanh Du sững sờ, còn nghĩ sao bọn họ nhanh như vậy đã làm xong rồi, nhưng mà hướng đi của Ninh Tôn và mẹ Ninh rõ ràng không phải là muốn về lại chỗ ở Ninh Tôn mà là đi ra ngoài.
Hứa Thanh Du dừng một chút, phản xạ có điều kiện mà lui lại mấy bước trốn đi.
Ninh Tôn và mẹ Ninh không nhìn thấy cô, Ninh Tôn đi bên cạnh mẹ Ninh nghe điện thoại.
Bởi vì cách hơi xa nên Hứa Thanh Du cũng nghe không rõ Ninh Tôn đang nói cái gì trong điện thoại.
Tóm lại bước chân của hai người này có hơi gấp gáp.
Hứa Thanh Du nhíu mày chăm chú nhìn đợi đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng của hai người nữa mới quay người đi về nhà.
Hai người bọn họ đều đi cả rồi tất nhiên cô cũng không lắc lư ở bên ngoài làm gì nữa.
Sau khi về đến nhà Hứa Thanh Du với điện thoại mở lên sau đó vào vòng bạn bè của Ninh Tôn nhìn một lượt trước.
Vòng bạn bè không có đăng tin mới gì không tìm ra được bất kì manh mối nào.
Cô chẹp chẹp miệng, do dự một chút sau đó nhanh chóng gửi cho Ninh Tôn một tin nhắn.
Hứa Thanh Du giả vờ như mình không biết gì, hỏi bên chỗ mẹ Ninh đã hết bận bịu chưa có cần cô đi qua hỗ trợ không.
Ninh Tôn chưa trả lời lại cô cũng không biết có phải là không nhìn thấy tin nhắn không.
Hứa Thanh Du cứ ngồi ở trên ghế sofa như vậy nhìn điện thoại, thật ra cũng là không phải hoài nghi Ninh Tôn, anh ta cùng mẹ Ninh cùng nhau đi ra ngoài hẳn là cũng không làm được việc gì mà không thể để người khác biết.
Nhưng Hứa Thanh Du lại rất muốn biết, lúc mà cô không biết, không nhìn thấy thì Ninh Tôn làm cái gì.
Cứ như thế chờ mười mấy phút, bên chỗ Ninh mới trả lời lại tin nhắn của cô.
Nhưng anh lời ít ý nhiều chỉ nói một câu: Làm xong rồi.
Hứa Thanh Du khẽ nhíu mày, thở dài một hơi, Ninh lại trở về hình tượng lạnh lùng cao ngạo rồi.
Ba chữ này làm cho cô dù muốn tiếp theo hỏi thêm mấy câu cũng không có dũng khí để hỏi ra nữa, sợ Ninh Tôn tiếp tục trả lời mình qua loa như thê.
Tính toán thời gian một chút Hứa Thanh Du đứng dậy trở về phòng rồi khoá cửa lại.
Lúc trước khi từ cửa hàng trở về cô có mua giấy với bút, lúc này thừa dịp trong nhà không ai, mình cũng không có chuyện gì, thế là liền bắt đầu tô tô vẽ vẽ.
May mà những thứ chuyên ngành đã học không bị cô quên mất cả, hiện tại nâng bút vẽ xuống đường cong cũng coi như trôi chảy.
Cảm xúc trong lòng của Hứa Thanh Du lập tức được dịu xuống.
Cô ngồi quỳ ở trên giường vẽ lại quần áo nhìn thấy ở trung tâm thương mại mà hôn quá đã đi xem.
Năng lực vẫn còn khoảng 80% so với lúc đầu đi cũng lâu không có sờ đến bút nên ngượng tay.
Hứa Thanh Du cũng chỉ là nghĩ luyện tay một chút thôi thứ đồ chơi này đã bỏ một thời gian lâu như vậy rồi khẳng định phải rèn luyện thêm hai ba ngày nữa mới có thể thuận tay được.
Cô cầm bản nháp nhìn một lượt, cảm thấy cũng tạm được rồi mới buông xuống, sau đó nhìn lướt qua điện thoại.
Bên Ninh Tôn không có động tĩnh, hẳn là đang bận đi.
Nhìn thời gian thấy lúc này có thể chuẩn bị cơm tối, nhưng hai người kia cũng không biết lúc nào mới về nữa nên là cô cũng không lập tức đi nấu cơm ngày.
Ở trong phòng lại vẽ thêm một bức nữa, vẽ xong mà vẫn không thấy bên chỗ Ninh Tôn có tin tức gì.
Hứa Thanh Du cầm điện thoại do dự một lát, muốn gửi cho Ninh Tôn một tin nhắn hoặc là gọi một cuộc điện thoại hỏi xem chút nữa anh cô về ăn cơm hay không.
Kết quả cuộc điện thoại hay tin nhắn còn chưa gửi đi thì điện thoại của cô có cái đặt trình duyệt tự động đã đề cử đến một tin tức nóng.
Trình duyệt thường xuyên đề cử, mà mỗi lần như vậy Hứa Thanh Du đều sẽ trực tiếp xoá đi, chỉ là lần này tay cô chỉ vừa đặt trên màn hình phát tin tức nóng kia định xoá đi lại phát hiện phía trên có hai chữ Ninh Tôn.
Thế là cô lập tức lại ngừng.
Thế này là Ninh Tôn lại bị lên tin rồi?
Hứa Thanh Du vội vàng nhấn vào mở ra.
Tiêu đề của tin tức rất hấp dẫn ánh mắt đọc giả, nói là nam diễn viên trẻ đang nổi nào đó vừa công khai yêu đương không bao lâu thì đã có thêm một chân* với người khác
một chân*: Ý chỉ bắt cá hai tay, ngoại tình
Cái này cái này cái này...
Hứa Thanh Du còn chưa xem đến nội dung thì đã bị tiêu đề làm cho choáng váng.
Ninh Tôn, có thêm chân với người khác?
Cô nhấn tay vào xem nội dung tin tức đó, nói sao nhỉ, chính là Ninh Tôn ngoại tình.
Đối tượng của sự việc này còn có thân phận rất trâu, là Nam Nhạc.
Hứa Thanh Du vô cùng ngạc nhiên, lướt lên lướt xuống xem tin tức này đến hai lần.
Ý người đăng tin này muốn nói là Ninh Tôn và Nam Nhạc đi hẹn hò thì bị đám săn ảnh theo dõi.
Trong tin tức còn kèm theo cả ảnh chụp, xác thực đúng là Ninh Tôn và Nam Nhạc, hai người hình như là ngồi ở một quán cafe hoặc quán trà nhỏ nói chuyện phiếm, nụ cười trên mặt Nam Nhạc hết sức rõ ràng.
Bởi vì vấn đề chỉnh sửa hình ảnh nên bối cảnh nhìn không quá rõ ràng.
Mà nụ cười trên khuôn mặt Nam Nhạc nụ cười trên mặt, có thể nói là bởi vì vấn đề góc độ chụp mà lộ ra hình ảnh rất ngọt ngào.
Tin tức được người đăng miêu tả rất sâu sắc, lúc trước Nam Nhạc từng cùng Ninh Tôn chụp chung trên một tạp chí rồi nên hai người hộ có lẽ đã sớm quen biết nhau trước đó.
Tại đây có ảnh, đọc tại hangtruyen.com để ủng hộ team dịch.16
kiến sự việc ngoại tình của mình.
Mẹ Ninh chắc chắn không biết chuyện tình cảm của cô bà Ninh Tôn là giả, việc như ngoại tình là tam quan bất chính, mẹ Ninh không bao giờ cũng không có khả năng sẽ giúp con trai mình làm việc vượt giới hạn như thế.
Tin tức này hẳn là giả, hoặc là đám săn ảnh vì muốn tăng nhiệt, hoặc là đằng sau có người thao túng chuyện này.
Hứa Thanh Du xem hết tin tức, vội vàng gọi điện thoại cho Ninh Tôn.
Lần này không giống trước Ninh Tôn bắt máy rất nhanh, ngữ khí rất trầm ổn, cũng biết Hứa Thanh Du muốn nói gì: “Sự việc trên mạng tôi xem rồi, đều là giả, bây giờ cô cứ ở trong nhà không cần đi ra, chuyện bên ngoài tôi có thể giải quyết được.”
Hứa Thanh Du ban đầu vốn định là muốn hỏi anh buổi chiều vì sao lại đi gặp Nam Nhạc.
Thế nhưng là lời chất vấn này thật là cần thân phận đặc thù mới có thể hỏi được, cô chỉ là một trợ lý nhỏ mà thôi suy nghĩ nhiều như vậy làm gì, chuyện này cũng đâu cần cô phải giải quyết, cân nhắc.
Thế là câu hỏi đã tới đầu lưỡi mà quanh co nửa vòng cũng không thể nào nói ra được.
Cô cũng chỉ ừ một tiếng, sau đó nói: “Tôi tin tưởng anh.”