Cổ Tư và Ninh Tôn ăn trưa xong, sau đó ra ngoài đi dạo một vòng.
Bây giờ mới tới thời gian nghỉ ngơi buổi trưa.
Cổ Tư bảo Ninh Tôn lái xe đến trung tâm thành phố, chờ xe dừng lại cô mới thảo dây an toàn.
Giọng cô rất nhẹ nhàng, “Nơi này cách nhà anh không xa, anh về nghỉ ngơi đi, sáng sớm đã lên máy bay, chắc giờ anh mệt lắm rồi. Có thời gian chúng ta lại hẹn nhau đi chơi.”
Ninh Tôn đã trở lại với vẻ ngoài bình thản trước đây.
Anh ta nhìn chằm chằm Cổ Tư một lúc, sau đó gật đầu: “Được.”
Cổ Tư đẩy cửa bước xuống xe, cô vẫy tay với anh ta qua cửa sổ.
Ninh Tôn lái xe đi.
Cổ Tư quay đầu, nhìn toà nhà văn phòng cách đó không xa rồi thở dài.Bên đó là công ty nhà họ Trì.
Thật ra vừa nãy cô định bảo Ninh Tôn đỗ xe trước cửa công ty nhà họ Trì.
Nhưng kết quả là ở đó đang bị rất nhiều người của giới truyền thông vây quanh.
Vậy nên không thể đỗ ở đó được.
Cô không sợ bị chụp ảnh, mấu chốt là còn có Ninh Tôn.
Cô ngồi trong xe một người đàn ông, trong xe lại chỉ có một nam một nữ.
Nếu bị giới truyền thông chụp được, đoán chừng trên tin tức về Trì Uyên lại có thêm một tin tức đặc sắc nữa.
Cổ Tư đi về phía công ty nhà họ Trì.
Cô mới chỉ đi đến gần đó, không biết là ai nhận ra cô, có người hét lên: “Người kia chính là Cổ Tư, mợ chủ nhà họ Trì.”
Cố Tư nghe vậy thì đứng lại, nhìn phóng viên không biết từ đầu đến, nhao nhao chạy về phía mình.Cô nhanh chóng nở nụ cười, ung dung đứng tại chỗ chờ.
Xung quanh thật sự có quá nhiều người, Cổ Tư bị chen đến mức có chút đứng không vững.
Cô kêu lên vài tiếng, “Nào nào nào, bình tĩnh, mọi người từ từ, có thắc mắc gì thì từng người hỏi một, đừng vội, an toàn là trên hết “
Cô điềm tĩnh như vậy khiến cho các phóng viên đang hóng hớt cũng ổn định lai.
Sở dĩ họ nôn nóng như vậy là vì sợ Cổ Tư chạy mất.
Bây giờ Cổ Tư đã vào tư thế sẵn sàng tiếp nhận phỏng vấn, vậy nên những người đó cũng không sốt ruột nữa.
Có người giơ micro về phía cô, “Cô Trì, những điều trên mạng có phải là sự thật không? Anh Trì thật sự đã làm chuyện có lỗi với cô ư?”
Cổ Tư cong môi cười, “Đi công tác làthật, uống rượu trong buổi tiệc cũng là thật, chỉ có hai điều này là thật”
Phóng viên tin đồn vội vàng hỏi tiếp, “Cô Trì, xin hỏi cô có biết nữ nhân viên họ Thôi được nhắc đến trong bài báo không? Chúng tôi đã điều tra, cô ấy đúng là nhân viên của Tập đoàn Vạn Phong và cũng chính là người chịu trách nhiệm tiếp đón anh Trì.”
Cố Tư gật đầu, “Tôi biết người đó, chúng tôi đã cùng nhau ăn một bữa cơm.”
Câu trả lời này khiến phóng viên đặt câu hỏi có chút hoang mang, “Cô Trì đã gặp nhân viên đó sao? Khi nào vậy?”
Cổ Tư bật cười, “Tôi đi cùng chồng tôi trong chuyến công tác đó. Chúng tôi đã gặp cô Thôi vào đêm chúng tôi đến Tam Á, nếu các anh đã có chuẩn bị đầy đủ thì sẽ biết đêm đó khách san tổ chức đêm tiệc lửa trại. Tôi còn được khách sạn tặng một bộ váy đặt may riêng để mặc trong đêm tiệc lửa trại đó.”
Các phóng viên xung quanh anh nhìn tôi, tôi nhìn anh.Ngay từ đầu họ chỉ tập trung vào Trì Uyên và Tập đoàn Vạn Phong.
Nhưng không ngờ lần này Trì Uyên lại đưa Cổ Tư đi công tác cùng.
Cổ Tư chớp mắt, cười tươi như hoa, “Nếu các anh có bản lĩnh thì có thể kiểm tra, tôi bay cùng chuyến với chồng tôi, chỗ ngồi cạnh nhau. Các anh nghĩ xem, tôi đã đến rồi, vậy buổi tiệc tối của Vạn Phong, tôi có tham gia không?”
Nói xong Cổ Tư bật cười lớn tiếng, “Còn điều gì muốn hỏi nữa không? Dù sao cũng đã bị các anh chặn lại, tôi sẽ nói cho rõ ràng.”
Một phóng viên bên cạnh vẫn chưa chịu dừng lại, “Bây giờ cô Trì đang đứng ra lên tiếng thay anh Trì sao? Tại sao anh Trì không tự giải thích?”
Cổ Tư mím môi, làm ra vẻ trầm ngâm suy nghĩ: “Ừm, câu hỏi này hay đấy, nhưng nếu trí nhớ các anh tốt thì thử nhớ lại xem, trước đây dù có xảy ra chuyện gì, chồng tôi đã bao giờ ra mặt giải thích chưa?”
Đúng là Trì Uyên hầu như không bao giờ chủ động lộ mặt trước giới truyền thông.
Trước đây khi ông cụ nhà họ Trì qua đời, một số người tiưu mộ đã ra mặt, nói rằng không có ông cụ thì công ty nhà họ Trì sẽ đấu tranh nội bộ rất gay gắt.
Người đó còn nói Trì Uyên là người hưởng lợi nhiều nhất sau khi ông cụ chết Anh cùng với Trì Chúc nắm giữ trong tay một nửa nhà họ Trì như thế nào…
Khi đó Trì Uyên cũng như không nghe.
thấy những tin đồn này.
Anh mặc kệ, không để ý tới những chuyện ấy.
Bao nhiêu năm qua, anh.vẫn như vậy.
Không thích giải thích, không thích lộ mặt.
Cố Tư nhìn thẳng vào phóng viên không chút né tránh, “Đương nhiên những điều tôi nói, trong mắt các anh sẽ trở thành lời bào chữa. Được rồi, vậy các anh cứ điều tra đi, xem những điều tôi nói là thật hay giả. Người tiếp theo, người tiếp theo, còn ai muốn hỏi gì nữa không?”
Cô cũng khá thành thạo, đối mặt với truyền thông mà cứ như đây là buổi họp fan của riêng mình.
- ---------------------------