Mặc dù anh ấy rất muốn trả thù Trang Vân Đào nhưng tuyệt đối sẽ không dùng cách này.
Nhưng tấm ảnh ly kỳ như vậy cũng bị chụp lại rồi, đối phương chỉ gửi cho mẹ tôi thôi sao? Lẽ nào không gửi cho người khác? Mục đích gửi cho mẹ tôi là gì?
Để tôi tức đến mức sảy thai sao?
Hay là để tôi và Trang Dật Dương cãi vã thật lớn? Bất kể là cái nào, Châu Tư Dĩnh đều kín đáo nhiều hơn so với trước đây rồi. Xem ra lần này suýt phải ngồi tù khiến vân cho cô ta có chút cảm giác bị răn đe, không dám hành động quá liều lĩnh như vậy nữa.
Trang Dật Thần và Châu Tư Dĩnh tuyệt đối là cùng một số mệnh nên có cảm tình với nhau. Bọn họ vừa mới xảy ra chuyện, người đàn bà thứ tư ở bên ngoài đã bắt đầu chiếm đoạt phần của họ.
Nhà họ Châu không làm lớn lên, đó là vì Khâu Lâm không muốn để người khác cười vào mặt, mà Châu Diên Khánh cũng không dám làm loạn lên, ai bảo bố vợ ông ta quá lợi hại?
“Cái gì? Đó là người phụ nữ của Trang Vân Đào? Vậy tại sao lại năm trong lòng Trang Dật Dương, không được, không được, người nhà đó quá hôn loạn, quá ghê tởm. Nếu con nghe lời mẹ, đợi con sinh xong con rồi chúng †a trở về Lâm Thành, ở đó mặc dù nhỏ, nhưng cũng không đến mức loạn như thế này!” Mẹ tôi làm sao có thể chấp nhận mối quan hệ hỗn loạn như thế này, bà ấy có thể nhìn ra được quan hệ giữa Trang Dật Dương và người phụ nữ này là không hề nông cạn.
Sao tôi lại không thể nhận ra, lần trước chúng tôi chạm mặt, giữa Trang Dật Dương và Đào Hiểu Quân không hề có bất cứ dấu vết nào. Lần này Trang Dật Dương lại có thể thân mật để đối phương nhào vào lòng anh ấy mà khóc như vậy, mặc dù tôi cười để an ủi mẹ tôi, nhưng trong lòng cũng rất khó chịu.
“Mẹ, sự việc này, chúng ta không thể tùy ý đoán thì sẽ biết được chân tướng, con nhắn tin cho anh ấy, bảo anh ấy tối nay đến, mẹ có thể hỏi trước mặt anh ấy, có thể họ từng quen biết, là bạn bè cũng nên!” Tôi vấn đang nghi ngờ, có phải Đào Hiểu Quân này là một con cờ mà Trang Dật Dương cài vào bên cạnh Trang Vân Đào hay không?
Nếu là như vậy, chỉ có thể nói rằng, tôi vẫn chưa hiểu hết được Trang Dật Dương, để trả thù, để lấy lại công bằng cho mẹ mình, anh ấy đúng là không từ mọi thủ đoạn.
“Dù là nguyên nhân gì cũng gây ảnh hưởng không tốt. Dù sao cũng là gì gì đó của bố cậu ta, thật ghê tởm!” Mẹ tôi vô cùng phản cảm với những người đàn ông có quan hệ nam nữ hỗn tạp.
Tôi không ngừng thiết lập cho bản thân một tâm lý đề phòng, nếu như tâm lý của tôi kém một chút thì đã bị tấm ảnh kia đánh bại rồi, tôi tin Trang Dật Dương không làm gì có lỗi với tôi, nhưng chân tướng sự việc vẫn rất quan trọng với chúng tôi.
Lúc Trang Dật Dương đến, mẹ tôi ngồi đó, giống như một cuộc hội thẩm, tôi ho khan vài tiếng, bà ấy cũng coi như chưa nhìn thấy.
Nhìn thấy tấm ảnh, Trang Dật Dương cũng có chút không tự nhiên, dường như thực sự có ẩn tình khó nói.
Tôi nhìn dáng vẻ của anh ấy là biết không muốn nói, nhưng mẹ tôi ở đó, nếu chuyện này không có một lời giải thích hợp lý, sợ rằng sẽ không qua khỏi.
Tôi thực sự rơi vào tình thế khó xử, mặc dù rất muốn biết chân tướng, nhưng nếu anh ấy không muốn nói tôi sẽ không cưỡng ép anh ấy.
“Con gái tôi vì sinh con cho cậu mà trở nên như vậy, lẽ nào cậu ở bên ngoài còn có biến gì sao? Bây giờ bị người ta chụp lại được, còn gửi tới tay tôi. Hai đứa còn không kết hôn, tôi sắp bị giày vò đến không sống nổi nữa rồi!” Mẹ tôi nhìn thấy Trang Dật Dương như vậy, càng tức giận hơn.
Những ngày mẹ tôi ở nhà họ Khâu chắc chắn không dê chịu gì, bây giờ tôi lại không làm cho bà ấy vẻ vang mà ngược lại còn làm bà ấy mất mặt, khiến những người kia có cơ hội châm chọc, nói móc mẹ tôi.