Hơn nữa, ngay cả khi con tôi bị chứng đầu nhỏ cũng chưa chắc nó sẽ tử vong, nói cách khác, tỷ lệ sống sót của con tôi lại lớn hơn rất nhiều.
Bác sĩ gật đầu, tôi tràn đầy hy vọng, con tôi nhất định có thể chống chọi được.
“Trang Dật Dương, nếu con sinh ra thực sự mắc chứng đầu nhỏ, anh có từ bỏ nó không? Hay là anh cũng hy vọng tôi sẽ phá bỏ nó?” Tôi vô cùng nghiêm túc hỏi Trang Dật Dương, chuyện này liên quan rất lớn đến anh ấy, nếu anh ấy có thể giải quyết xong xuôi mối quan hệ với Châu Tư Dĩnh, con của tôi sẽ không bị cô ta mưu hại hết lần này đến lần khác.
“Tôi lựa chọn giống em, cố gắng để con được sống, nếu có dị tật, tôi sẽ nuôi nó cả đời. Việc em cần làm bây giờ là thoải mái tinh thần, ăn uống một chút, không thể để cho bảo bối thiếu dinh dưỡng!” Trang Dật Dương nói một cách vô cùng kiên định, khiến tinh thần của tôi được thả lòng, còn có được hậu thuần.
Bảo bối, con nghe thấy không? Bố mẹ đều cố gắng để con được sống, con nhất định phải sống tốt nhé!
Dù cho con không hoàn hảo, bố mẹ cũng sẽ cố gắng nỗ lực để con được sống trọn vẹn. Bố mẹ không ruồng rấy, không từ bỏ con, hy vọng con cũng vậy, chuyện người lớn đã làm hại đến con, nhưng bố mẹ sẽ cho con một tình yêu đẹp nhất, mẹ thề!
Tôi xoa bụng, không có gì có thể đánh bại được tôi!
ở phía tôi mọi thứ đều bình yên, còn tiếng ồn ào ở phòng bệnh bên cạnh đều truyền tới tận đây. Châu Tư Dĩnh kiên quyết phá bỏ đứa bé, hơn nữa còn muốn phá ngay tại đây, nhưng Trang Dật Thần và Châu Diên Khánh không đồng ý.
“Phá bỏ đứa bé, cả đời này cô sẽ không thể nào mang thai được nữa, đây còn là hai bảo bối, sao cô nỡ? Chúng ta có thể liều một phen 20% xác suất kia, hơn nữa Lâm Tĩnh Văn nhất định sẽ lựa chọn giữ lại đứa bé, tại sao việc cô ta làm được, cô lại không làm được? Lẽ nào cô không phải một người phụ nữ, một người mẹ sao?” Trang Dật Thần tức giận hét lên, đây chắc là lần đầu tiên cậu ta nổi nóng với Châu Tư Dĩnh!
Âm thanh lớn đến mức chúng tôi ở bên này đều nghe rõ mồn một, đó là hai đứa bé, dù sao đổi lại là tôi, tôi chắc chăn không nỡ. Nhưng chuyện của người khác, tôi không phát biểu ý kiến.
Nếu Châu Tư Dĩnh không bây tôi, vậy thì chuyện lần này cũng không tồn tại, con của cô ta cũng sẽ không gặp chuyện.
Tất cả mọi thứ này vốn chính là báo ứng, người xấu sẽ không được thuận buồm xuôi gió, mưu hại thai nhi, đó là tội ác không thể tha thứ. Đây là lần thứ hai Châu Tư Dĩnh mưu hại con tôi, đây chính là báo ứng mà cô ta phải chịu, nhưng lại liên lụy đến hai thai nhi vô tội.
“Được, được lắm, các người cho rằng Lâm Tĩnh Văn tốt, vậy cậu tiếp tục đi dan díu với người phụ nữ của anh trai cậu đi. Dù sao cậu tiếp cận tôi, không phải vì tôi là vợ chưa cưới của Trang Dật Dương sao? Trang Dật Thần, cậu giả vờ cái gì? Lẽ nào tôi nói sai sao?
Nào nào, bây giờ tôi đưa cậu qua đói”
Châu Tĩnh Văn đột nhiên kéo áo Trang Dạt Thần đi qua, nếu Trang Dật Thần có chút phản kháng nào, cô ta kéo cũng không nổi!
Châu Diên Khánh nhìn thấy con gái và Trang Dật Thần cãi nhau tới mức này, cũng vội vàng đi theo, nhưng với một bộ dạng mất hết mặt mũi.
“Châu Tư Dĩnh, quả thực cô không xứng đáng trở thành một người mẹ.
Con của tôi còn chưa sinh ra, sao nó có thể đắc tội với cô được? Tiểu Thiên của tôi vì cô mà từ trần, lương tâm của cô lẽ nào không đau sao? Bây giờ chính là báo ứng của cô, ha ha, cô cũng nếm thử mùi vị giống tôi đi!” Tôi hận không thể lột da cô ta ra, cô ta tự nổi điên sao phải động vào tôi chứ.