Hiện giờ cậu ta không dám cắn chết tôi, nếu như dám căn tôi thì hậu quả sẽ khôn lường.
“Thật ra là cậu tự nguyện khiến bản thân rẻ mạt, làm một người trong đám đàn ông của cô ta, giống như một con chó, gọi thì đến, khi không cần thì lập tức đuổi đi! Dù tôi có là người thứ ba, cậu cũng không bằng tôi, cậu phải là người thứ năm, thứ sáu cơI” Tôi phải nhìn thấy cậu ta nổi điên, cậu ta càng điên loạn lại càng có thể phạm sai lâm, càng có lời cho Trang Dật Dương.
Trang Dật Thần sầm mặt lại, ánh mắt nhìn tôi càng lúc càng u ám, trong lòng tôi bắt đầu có chút sợ hãi, sợ cậu ta sẽ đánh tôi. Ở mặt này cậu ta tuyệt đối không phải một người đàn ông, đánh phụ nữ không có chút nương tay.
“Nếu chúng ta đều đáng thương như vậy, không bằng hai chúng ta hợp tác để hai người họ ở bên nhau!” Trang Dật Thần đột nhiên bật cười, nhưng nụ cười này còn khó coi hơn cả khóc.
“Tôi không muốn hợp tác cùng cậu, Trang Dật Thần tôi chỉ hận không thể giết chết cậu, trả thì cho con trai tôi!”
Tôi cũng cười với cậu ta, ai sợ ai chứ!
Trang Dật Thần đứng bên cửa sổ phòng bệnh, không nói năng gì, toàn thân để lộ ra sự cô đơn, có lẽ những lời †ôi vừa nói thực sự đã kích động cậu ta.
Trong mắt Châu Tư Dĩnh, cậu ta chính là một con chó.
Tôi rất buồn ngủ, nhưng vẫn phải cảnh giác, nếu không ai biết được tên điên này một giây sau có thể làm ra những chuyện gì?
“Lâm Tĩnh Văn, rời xa Trang Dật Dương, đây mới là lựa chọn tốt nhất cho cô. Liêu Phàm ít nhất cũng có thể cho cô một cuộc sống yên ôn, nhưng Trang Dật Dương thì không, anh ta còn ác độc hơn tôi!” Trang Dật Thần đột nhiên khuyên nhủ tôi, những lời nói này đúng là hiếm có.
Lễ nào đây là suy nghĩ cho tôi?
Đúng là thụ sủng nhược kinh! Thật khó hiểu lòng dã cậu ta, sao Trang Dật Dương lại ác độc được?
“Cô không tin sao? Hồi anh ta mười tuổi đã suýt thì giết mẹ tôi! Mặc dù mẹ tôi không chết nhưng em gái tôi chết.
Đứa bé năm tháng chết trong bụng chính là đứa em gái mà tôi luôn mong đợi. Vì vậy, con của cô chết chính là báo ứng của anh ta! Tôi và anh ta không phải anh em, mà là kẻ thùI” Trang Dật Thần để lộ ra chuyện quá khứ, ngược lại đã giải thích vì sao cậu ta nghe theo Châu Tư Dĩnh hại chết con trai tôi.
“Con tôi mất rồi, Trang Dật Dương cũng sẽ không thể lấy được cổ phân mà.
anh ấy đáng nhận được, tập đoàn Trang Thị có khả năng sẽ rơi vào tay cậu, đừng có lấy em gái ra làm cái cớ Cũng đừng lấy Châu Tư Dĩnh làm cái cơ, thực chất người mà cậu yêu nhất trước giờ chỉ là bản thân cậu mà thôi!” Ích kỳ, bội bạc, vô tình, tàn nhẫn, những thứ này đều là thương hiệu của Trang Dật Thần, tối nay cậu ta đến tìm tôi lẽ nào chỉ để nói mấy lời này thôi sao?
Không phải mua chuộc thì chính là xúi giục, đối với việc cạnh tranh giữa bọn họ, tôi quan trọng vậy sao? Đúng là coi trọng tôi quá rồi, thứ tôi cần, người như cậu ta không thể hiểu được.
Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.
“Gô sẽ hối hận vì lựa chọn ngày hôm nay!” Trang Dật Thần dứt lời liền bỏ đi, không để lại những lời nói kỳ lạ nữa.
Tôi ngược lại không ngủ nổi, thực sự khi Trang Dật Dương mười tuổi đã muốn giết mẹ kế của anh ấy sao? Đổi lại là tôi, có lẽ tôi cũng có thể như vậy.
Mẹ anh ấy những ngày cuối cùng của cuộc đời còn bị tình nhân và chông mình cùng nhau ép, cuối cùng bị ép chết.
Đó là một người phụ nữ bi thảm, gặp phải người vô nhân tính, để lại đứa con trai ngây dại. Cái bóng tâm lý trong lòng Trang Dật Dương không thể biến mất ngày một ngày hai.
Tôi đang nhớ anh ấy! Nhớ điên cuồng, muốn đến an ủi và nói với anh ấy rằng, chỉ cần anh ấy đồng ý, tôi có thể cho anh ấy một mái ấm.