“Vì cô chặn đường của Châu Tư Dĩnh, cô ấy vấn luôn muốn lấy Trang Dật Dương, chỉ đáng tiếc Trang Dật Dương như hòa thượng vậy, không thèm đụng vào cô ấy, cô lại có thai rồi, cô ấy có thể để cô sống sao?” Trang Dật Thần ấn chặt vết thương của tôi, không để tôi động đậy, tôi có thể cảm thấy rõ dịch máu đang ngưng đọng.
Chuyện tán tận lương tâm như vậy, cậu ta vì một người con gái không yêu cậu ta mà đối xử với tôi như vậy sao?
“Lần này cũng là vì cô ta?” Nếu tối nay tôi không xuất chiêu này, lúc này tôi đã ở trên giường với người đàn ông khác rồi! E là không chỉ một người đàn ông, tôi như vậy, còn mặt mũi nào đi gặp Trang Dật Dương nữa?
Trang Dật Thần không nói gì, cho tới khoảng mười phút sau, cậu ta nhìn tay tôi không còn chảy máu nữa, sau đó mới bế tôi dậy.
“Đừng đụng vào tôi!” Tôi không muốn bàn tay bẩn thỉu của cậu ta bế tôi, lúc này cho dù tôi có chết, cũng không cần cậu ta đưa tôi tới bệnh viện.
“Còn động đậy, tôi sẽ đè cô ra đói”
Trang Dật Thần gẵn giọng gầm lên phân nộ, tức giận vứt thẳng tôi lên thảm, “Để cô xem rốt cuộc có phải tôi ba phút không!”
Nói rồi, cậu ta bắt đầu xé quần áo của tôi, tôi vốn dĩ uống rượu lại cộng thêm mất nhiều máu, sao là đối thủ của cậu ta được, đánh cũng không đánh được, chiếc váy trên người bị cậu ta xé nát. Tôi bị tức tới khí huyết tăng xông, hai tay đập lên tóc của cậu ta, cả người trên dưới tràn đầy nỗi sợ hãi.
“Đừng, xin anh đừng làm vậy!” Tôi †úm tóc cậu ta, ngăn chặn hành vi điên cuồng của Trang Dật Thần, nước mắt không kìm được mà rơi xuống. | Tôi hối hận đã khiêu khích cậu ta, tôi đi bệnh viện, bây giờ tôi đi bệnh viện ngay. Nhưng lại không thể ngăn được hành vi của cậu ta, tôi không kiểm soát mà nôn ra máu và cặn bã, mùi chua khó ngửi khiến Trang Dật Thần dừng lại.
“Thật kinh tởml!” Trên người Trang Dật Thần cũng dính một số thứ tôi nôn ra, trên người tôi càng là một mảng hỗn độn.
Tôi bò trên đất, nôn tới sắp ra cả dịch mật, cả căn phòng mùi khó chịu vô cùng. Tôi thật sự giải thoát rồi, cuối cùng có thể yên tâm rồi.
Bây giờ thảm hại như vậy, tôi không tin Trang Dật Thần còn có hứng thú, nói cho cùng chẳng qua cậu ta là vì muốn trừng phạt tôi, chứ không phải thật sự có hứng thú với tôi. Nữ thần của cậu ta là Châu Tư Dĩnh, tôi và Châu Tư Dĩnh là hai thái cực.
Trang Dật Thân gọi điện thoại, một lát sau một phụ nữ trung niên tới, trên tay bà ấy còn cầm theo quần áo. Tôi được bà ấy đỡ dậy, lúc này mới yên tâm ngất đi.
Đây có coi là sự thương hại của ác ma không, hay cậu ta cũng sợ tôi chết ở đây, cậu ta phải hầu tòa.
Không thể không nói, người ác độc như cậu ta đây thật sự xứng với Châu Tư Dĩnh. Chỉ vì Trang Dật Dương không động tới Châu Tư Dĩnh, mà cô ta sinh lòng đố ky với đứa con của tôi, cuối cùng hại chết con trai tôi.
Tuy khi đó tôi đã đoán được người bắt cóc tôi là ai, nhưng tận tai nghe được Trang Dật Thần nói ra, thù hận này càng thêm mãnh liệt.
Chờ lúc tôi tỉnh dậy, đang truyền nước trong bệnh viện. Bên cạnh có một y tá, thấy tôi tỉnh lại lập tức hỏi tôi muốn ăn gì.
Tôi không để ý tới cô ấy, mà gọi điện cho Tiêu Viện Viện, kêu cô ấy mang cho tôi mấy bộ quần áo để thay, và mang thêm chút gì để ăn.
Người của Trang Dật Thần, tôi không dám dùng, nếu còn gây ra chuyện gì nữa, tôi cũng không cần sống nữa. Kêu mấy y tá kia ra đi hết, tránh việc nhìn thấy ngứa mắt.