Một ngày mới bắt đầu với niềm vui và sự phấn khởi. Tâm tình của Đan rất là vui và thỏa mái.
Đến trường Đan Đan vô tình gặp Duy Tân không còn gượng gạo như lúc trước nữa mà đã thay bằng nụ cười nở trên môi.
Thư trông thấy Đan đã vui trở lại mà cô cũng thấy mừng.
“Nè Đan có chuyện gì mà mặt vui như nở hoa thế kia.”
“Tui nói nhỏ cho bà nghe.”
Đan Đan ghé sát vào tai và nói chuyện của mình với Duy Tân cho Thư nghe.
Thư “a” lên một tiếng Đan phải tay bịt ngay đầu mối vì cô chưa cho ai biết chuyện của mình. Trà và Hân cùng đi vào lớp thấy Thư và Đan nói to nói nhỏ.
Trà: “Đang nói xấu tui với Hân đó phải không?”
Đan: “Không có đâu à nha. Tui...”
Hân: “Không có sao không nói lớn cho tui với Trà nghe với. Nghi lắm đó à nha.”
Đan: “Chuyện là vậy nè mà hai bà ghé sát vào đi tui mới nói.”
Cả Trà và Hân cũng đều bất ngờ rồi họ cùng nhau trêu Thư và Đan vì hai đã có người yêu. Trêu đùa một lát thì tiếng trống vào lớp.
Hôm nay bạn lớp trưởng lên đứng trước lớp phổ biến kế hoạch trong những ngày gần tới cho cả lớp biết.
Vì tháng này tháng thanh niên nên có rất nhiều hoạt động rất thú vị và sôi nổi.
“Như cả lớp đã nghe qua thông báo bây giờ mình cùng mọi người thảo luận một chút.”
Khi nghe vậy cả lớp trở nên trật tự để nghe cậu ấy nói.
“Năm nay trường ta có tổ chức Lễ hôi ẩm thực nên mình nghĩ các bạn nữ sẽ phụ trách. Còn phần cổng ẩm thực thì do nam đảm nhiệm. Còn có tiết mục văn nghệ thì Khang cùng Như đảm nhiệm nha. Mọi người thấy ổn không. Ai có ý kiến thì xin phát biểu.”
Trà có ý kiến: “Vậy lớp mình có con trai à. Bình thường thì lớp mình không có trai đâu à nha.”
Trà nói xong thì các bạn nữ thấy đúng nên bàn tán và trêu mấy bạn nam trong lớp.
Lớp trưởng: “Mọi người trật tự đi. Bây giờ không nên đùa. Vì năm nay không cắm trại nên chỉ làm cổng ẩm thực thôi. Nên chúng ta sẽ tranh thủ và làm nhanh nhất có thể. Nữ sẽ đảm nhiệm ẩm thực còn nam sẽ chuẩn bị cổng. Mọi người có ý kiến gì nữa không.”
Thủ quỹ: “Cho mị có ý kiến. Làm gì cũng được nhưng Thủ quỹ bank đang dần hết tiền. Mong mọi người nộp nhanh cho mình nha. Với lại chuẩn bị đến ngày rồi.”
Tất cả đều đồng ý. Bạn lớp trưởng bắt đầu phân công chiều nay được nghỉ nên trong ai không học thêm thì tranh thủ đi chặt tre làm cổng.
Nhìn nữ lớp này trông thụy mĩ vậy chứ không kém gì các bạn nam. Nghe vậy cũng hào hứng đi lắm.
Một buổi học bắt đầu và vẫn diễn ra như mọi khi. Tiết học này nối tiếp tiết học khác cho đến hết buổi. Mọi người nán lại một chút để phân công và xem xe để đi có thiếu hay không? Và cần mang những gì.
Sau khi bàn bạc ổn thõa thì mọi người ra về.
Đến giờ tập hợp thì Khang qua chở Thư đi. Hai người cùng trò chuyện vui vẻ cho đến chỗ mà mọi người bàn để tập hợp lại.
Cả nhóm cùng nhau xuất phát đến nơi. Sau khi hỏi giá thì lớp trả xong và bắt đầu đi đến đó. Vì con đường đến đó khó đi nên phải gửi xe và cùng nhau đi bộ xuống đó. Thư quên mang nón để đội nên Khang nhường nón cho cô. Cô không chịu nhưng Khang không đồng ý nên cô nhận lấy.
Đến nơi thì các bạn nam đi xem tre thế nào còn mí bạn nữ cùng nhau selfie mấy tấm. Khi đã chọn được tre thì các bạn nam cùng chặt xuống. Còn mấy nữ thì cùng khiêng ra chỗ trống để tỉa đi cái mắt tre để không bị xướt.
Hai bạn một cây cùng nhau đem đến nơi để xe để cùng nhau chở về. Rồi mọi người lại chia nhau. Nữ thì làm tay lái chính còn nam ngồi sau khiêng đem về.
Nhìn vậy thôi chứ tre cũng khá nặng và cồng kềnh. Lái xe thì hùng hổ vậy chứ cũng lo gặp cảnh sát giao thông là cũng toi.
Mọi việc diễn ra rất suôn sẻ và không gặp anh “áo vàng” nào cả.
Sáng hôm sau lên lớp thì người được mệnh danh “đòi nợ thuê” của lớp. Cô bắt đầu lấy sổ ghi chép và đi nhắc các bạn nộp tiền. Do thời gian không còn nhiều nên bạn thủ quỹ nhắc nhở liên tục.
Thời gian cũng không còn nhiều nên các bạn nam tranh thủ cùng nhau làm cho nhanh. Còn nữ thì làm mấy việc vặt như làm đồ trang trí cho độc và lạ.
Còn phần mái che thì mấy bạn nam muốn lợp bằng lá dừa nên phải đi kiếm hơi lâu. Nhưng cũng may là tìm được nhưng khá xa. Tất nhiên là nữ không bao giờ thiếu trong đó. Mấy bạn nam thì trốn học thêm ngoài giờ để làm. Nữ học về thì xuống phụ nghe nói mấy bạn đi chặt lá dừa thì điện hỏi để phụ giúp một tay. Mấy cô gái chở nhau vào trong chỗ chặt lá dừa cùng mấy bạn nam chia nhau để chở ra nơi làm cổng.
Ngày mai là phải hoàn thành rồi nên cả lớp cùng nhau ở lại để làm cho hoàn thiện. Cùng nhau ăn mì gói cùng chia nhau trái bắp rồi làm. Người đan lá dừa để làm phần trước cho đẹp. Người thì lợp mái người thì làm mấy phần trang trí đến tối muộn.
Do tay Thư bị gãy lần trước nên mấy ngày nay phụ mọi người nhiều. Dù không có nặng lắm nhưng nó khiến cô khá đau. Do xương vẫn chưa khỏi hẳn hoàn toàn nên mới đau như vậy. Khang thấy vậy thì khá lo cho cô.
“Em có làm sao không?”
“Không sao đâu anh. Anh cùng mọi làm đi.”
“Thật không? Biết mình không chịu được lại còn ráng làm gì để đau.” Khang lấy tay gõ nhẹ lên tráng cô một cái.
“Muộn rồi để anh đưa về.”
“Không sao đâu em tự về được. Đừng lo lắng mà.”
“Không được nhỡ có chuyện gì thì sao? Anh không muốn em có việc gì đâu. Nghe anh đi.”
“Dạ.”
Thư nói chuyện với lớp trưởng để xin phép về trước. Mấy đứa nghe vậy cũng hơi lo một chút. Rồi Khang đưa Thư về nhà. Sau khi thấy cô vào nhà cậu mới an tâm mới lái xe đi.
Khang quay lại chỗ làm và mọi người tiếp tục. Một lát sau thì các bạn nữ trong nhóm về trước. Còn nam thì ở lại chỗ làm luôn cho xong. Vì gần đó có nhà của bạn cùng lớp nên không lo chổ để ngủ.
Ngoài lễ hội ẩm thực thì buổi sáng mọi người còn phải tham gia các trò chơi do nhà trường tổ chức nữa.
Lớp tham gia cũng khá đông đủ. Lớp nào thì không quan tâm nhưng đến lớp của mình tham gia chơi thì các cổ động viên muốn hét thật to hết mức cổ vũ tinh thần cho lớp. Vì hôm qua phải thức để hoàn thành cái cổng với lại lực lượng của lớp cũng không lớn mạnh như lớp người ta. Nhưng đã cố gắng hết sức nhưng không vào vòng sau cùng nên hơi buồn một chút. Rồi cả lớp động viên nhau rồi các bạn nữ chia làm hai nhóm để lo các món ẩm thực tối nay.
Có một hai bạn nam cũng phụ giúp cho mấy bạn nữ về phần ẩm thực. Đến chiều thì cơ bản mọi thứ đã chuẩn bị rất tươm tất.
Đúng giờ thì các bạn thuê xe để chở cổng lên trường. Nữ thì chia nhau chở các món tham gia ẩm thực lên trường.
Mọi người tất bật sửa sang lại mọi thứ. Sau khi xong xuôi thì mọi người rủ nhau ra trước cổng ẩm thực chụp vài bức hình kỉ niệm. Cô chủ nhiệm và các bạn trong lớp đều mặc áo lớp nên nhìn rất đẹp. Ai cũng cười thật tươi để có bức hình đẹp nhất có thể.
Rồi bốn cô nàng trốn mọi người để đi chụp riêng. Khang và Như phải chuẩn bị văn nghệ cho buổi tối hôm nay. Nên lúc Khang chở Thư đến trường thì phải đến văn phòng Đoàn tập duyệt lại.
Công tác chuẩn bị đã xong thì không khí Lễ hội ẩm thực bắt đầu sôi động. Lớp này rồi lớp khác bắt mở nhạc lên. Trông rất náo nhiệt.
Bắt đầu có nhiều người dân xung quanh trường và nhiều nơi khác bắt đầu đến trường ủng hộ cho các lớp.
Nếu bây giờ bạn chỉ đi xem các cổng trại ẩm thực để tham quan. Thì sẽ có những cô cậu tiếp thị học sinh giới thiệu các món ăn. Bạn sẽ khó từ chối được những lời mời hết sức dễ thương như vậy đâu. Và tất nhiên bạn sẽ cạn tiền vì những mời dễ thương ấy.
Tên món ăn cũng rất đặc biệt và hay. Ví dụ như: ngọc trong đá nghe thì bóng bẩy vậy chứ thực ra là món trứng cút chiên bơ. Hoặc là món vũ điệu cồng chiêng nhưng đó là món xoài lắc... Bạn rất dễ bị lừa vì chính cái tên và sự tò mò của bản thân.
Đan cùng Thư đi dạo một vòng xung quanh lễ hội mà đã gần cạn kiệt vé mua hàng.
Gặp bạn cũ người quen thì đảm bảo sẽ bị tóm đến lớp để ủng hộ. Chỉ mới một vòng mà hai cô nàng đã mua được kha khá thức ăn.
Buổi tối đã bao trùm lễ hội. Tiếng nhạc được phát ra từ các lớp. Mọi người đến một lúc một đông hơn. Những lời mời gọi từ các bạn cũng rất rộn ràng.
Không khí đã bắt đầu nóng lên. Không khí sôi động xung quanh đã lấn át đi cả chương trình văn nghệ của trường. Sau khi diễn xong tiết mục của mình thì Khang và Như quay lại lớp.
“Sao anh lại hát hay vậy chứ. Có mấy cô gái bàn tàn về anh đó.”
“Em đang ghen à.”
“Xí. Anh đang tự luyến đấy à.”
“Nhưng sao anh nghe giọng em như đang ghen vậy ta.”
Nghe vậy Thư liền đánh Khang.
“Không đùa nữa em đã ăn gì chưa?”
“Em có đi mua một ít nhưng bỏ đây mà bị đua rồi.”
Thư nói xong thì Khang dẫn cô đi tham quan vừa mua đồ ăn cho cô luôn. Xong thì trở về lớp.
“Anh đẹp trai như vậy hỏi đi mời mấy cô gái vào quán lớp mình đi.”
“Em nỡ đưa anh cho mấy gái khác ư.”
“Tất nhiên là không nhưng vì lớp em phải hy sinh một chút.”
Khang xoa đầu cô và cả hai cùng nhau đi mời mọi người đến quán. Vì độ đẹp cool ngầu của Khang nên mời được rất nhiều cô gái. Trước khi rời đi họ còn xin facebook của cậu nhưng Khang từ chối.
Thư cũng là một cô gái xinh đẹp và dễ thương nên cũng quá khó mời mấy cậu con trai đến quán. Mấy cậu còn định tán tỉnh Thư. Nhưng ý định đã bị dập tắt. Do thấy Thư bị chọc dù cô đã xù lông thím lên nhưng vẫn bị đùa. Khang đến và dẫn Thư đi làm cho mấy cậu con trai đành từ bỏ. Rồi cả hai đi dạo thêm mấy lần thì mới thấy ba cô nàng kia. Thế là cả nhóm cùng đi.
Trong lúc đó Trà vô tình va phải với cậu bạn cùng khối. Do cậu đi vội nên va phải Trà. Cậu ấy xin lỗi và chính lúc đó cậu đã cướp mất hồn phách của Trà. Cậu cũng khá đẹp trai làm Trà có chút ngây ngất.
Rồi Hân phải đánh vào vai Trà mới làm cô choàng tỉnh. Sau khi cậu ấy xin lỗi thì cả nhóm tiếp tục đi dạo.
Mọi người trở về lớp thì thức ăn cũng bán gần xong rồi. Bắt đầu chương trình “quẩy”. Các lớp xung quanh cũng bán gần hết.
Các lớp bắt mở những bài hát sôi động hơn và mở âm lượng lớn hơn để nhảy. Các bạn trong lớp bắt đầu nhảy cùng nhảy ở lớp bên cạch và mọi người thấy vui cũng tham gia vào. Trông rất vui.
Lớp này quẩy rồi đến lớp khác. Cả lớp Thư cùng nhau nối đuôi và chạy quay khu vực ẩm thực. Thấy lớp nào quẩy cũng tham gia. Dù mệt nhưng vẫn tham gia rất nhiệt tình. Đến khi mệt rồi mới quay lại lớp. Bột mì đã chuẩn bị sẵn. Mọi người cùng nhau chia ra mỗi người một ít và bắt đầu ném nhau. Mấy đứa con trai trong lớp còn chơi ác là đi lấy nước đổ vào xô để tạt nước vào nhau. Bột mì còn cộng thêm nước nó trở thành hỗn hợp trông thấy mà ghê.
Rồi hiệu lệnh của Ban tổ chức vang lên. Mọi hoạt động phá phách phải dừng lại. Mọi người cùng nhau dọn dẹp rác xung quanh lớp mình và đem tháo hết vật dụng trang trí. Đồ còn sử dụng được thì mang lên lớp. Cái gì không sử dụng được nữa thì cùng dọn để vứt.
Một buổi tối rất sôi động và tràn đầy niềm vui. Tuy có chút mệt nhưng nó là kỉ niệm đáng nhớ trong những năm tháng còn là học sinh và sau này ta
(còn ít ngày nữa phải thi nhưng mình cố gắng ra chap mới mong mọi người tiếp tục ủng hộ mình nha ≧∇≦)