Vị hôn thê do ba mẹ sắp đặt không may bị ngã và nhờ Phi Phong giúp đỡ, nhưng cậu ấy lại đứng đó lưỡng lự một lúc lâu, rồi mới đi tới hờ hững đưa cánh tay xuống cho đối phương tự nắm lấy.
Mục đích thành công ngay trước mắt, Mai Lâm Anh lập tức bắt lấy. Sau khi đứng dậy, cô ta lại tạo tình huống bất ngờ khiến Phi Phong trở tay không kịp, kết quả là giờ cô gái đó đang tựa hẳn vào người cậu với tư thế tình tình ái ái.
Chính lúc này, Giang Tư Tư mở cửa về tới và tất nhiên những gì được thấy cô đã thấy. Khi đó, Phi Phong cũng giật mình, theo quán tính lập tức đấy Mai Lâm Anh ra, thì Tư Tư đi tới.
"Vợ, cuối cùng em cũng về rồi." Thanh niên gặp vợ liền toe toét mỉm cười.
"Cũng may là về tới rồi, chứ trễ trừng mười phút nữa thôi, nói không chừng hai người bê nhau lên giường của tôi luôn rồi." Giọng điệu lẫn ánh mắt của Giang Tư Tư cứ bén ngót như dao, khiến chàng trai lập tức rén ngang.
"Là tự cô ta ngã vào người anh, nếu vợ không tin thì có thể kiểm tra lại camera. Đừng có nghĩ oan cho anh."
"Oan hay không thì phải đợi em xem lại. Còn giờ mau rót cho em ly nước ấm đi, đang mệt quá này."
"Vâng! Vợ qua sofa ngồi đi, anh mang nước ra ngay."
Chỉ cần là người anh thương ra yêu cầu, anh liền bất chấp thực hiện, bất kể có đang đứng trước mặt người khác.
Trong khi Mai Lâm Anh đứng đó lại tiếp tục bị ném cả rổ bơ to vào mặt vì chẳng ai thèm nhìn ngó tới.
Giang Tư Tư thông thái qua sofa ngồi, một phút sau liền có nước ấm dâng tới tận tay. Lúc đó, vì cảm thấy quá chướng mắt với loạt hình ảnh này, Mai Lâm Anh đã bước tới cất giọng chất vấn:
"Anh Phong, sao anh có thể để cô ta sai khiến như vậy chứ? Như này mà anh gọi là tình yêu, là hạnh phúc hả?"
"Thế thì có vấn đề gì sao? Tôi sai người yêu tôi chứ có sai người yêu cô à? Chưa nói tới cô, thì nên biết điều mà cút khỏi đây sớm đi." Giang Tư Tư khinh khỉnh lên tiếng.
Mai Lâm Anh lập tức bật chế độ hơn thua.
"Cô mới là người nên biết điều thì đúng hơn. Rõ ràng biết Phong đã có vị hôn thê mà còn bám miết không buông, liêm sỉ của cô bị chó tha rồi hả?"
Nhận được lời khó nghe, Giang Tư Tư liền đứng bật dậy, nhanh chóng đáp trả:
"Chó tha thì ít ra vẫn còn nhặt lên gắn lại được, chứ cái loại liêm sỉ bị chó cắn nát như cô thì hết xài rồi. Sớm biết người ta có bạn gái, mà còn mặt dày mày dạn tìm tới giở trò rù quến là sao? Vị hôn thê mà không được trân trọng, yêu thương thì có gì hay mà khoe, hửm?" Cô nhướng mày với nụ cười trào phúng trên môi, khiến đối phương tức đỏ cả mắt, thiếu điều sắp giậm chân đấm ngực.
"Còn bạn gái như cô thì được gì mà đắc ý? Sớm muộn gì ba mẹ anh Phong cũng bắt anh ấy về thành hôn với tôi, còn cô chính là kẻ bỏ đi, nghe rõ chưa hả."
"Ô thế thì tiểu thư phải về nhà hỏi kỹ lại xem cuộc hôn nhân thương mại giữa hai người có tiến triển nữa không, hay là bị trì hoãn để xem xét lại rồi."
Lời nói của Giang Tư Tư rõ ràng có ẩn tình, khiến Mai Lâm Anh cảm thấy chột dạ.
"Ý cô là sao hả?"
"Thì tôi vừa ăn tối với ba mẹ Phong xong, chúng tôi đã bàn chuyện công việc rất vui vẻ và cũng có nhắc đến những dự định tiếp theo của anh ấy, nhưng không có nghe cô chú nhắc tới cô hết, có lẽ nào hôn ước đã bị hủy rồi chăng?"
Nghe vậy, sắc mặt Mai Lâm Anh liền biến đổi.
"Cô cứ chờ đó, để xem ai mới là người bị bỏ rơi."
Vênh váo nói xong, Mai Lâm Anh liền dùng dằng quay lưng định bỏ về, thì lại nghe Giang Tư Tư dõng dạc ra lệnh:
"Muốn về cũng được, nhưng phải dọn sạch chỗ mảnh vỡ kia đã, kẻo lại làm phiền bạn trai tôi dọn."
"Tôi mà phải làm việc đó á? Cô đừng có mơ." Mai Lâm Anh khinh bỉ bật lại.
Giang Tư Tư chỉ điềm đạm nói tiếp:
"Khóa cửa lại hộ em đi chồng, cô ta không dọn, thì không được phép bước ra khỏi đây. Khóa xong, thì vào phòng lấy quần áo cho vợ tắm, sẵn tiện massage cho vợ luôn nha, đau nhức khắp người rồi này." Cô vừa nói, vừa đi về phía phòng ngủ.
"Anh biết rồi! Vợ vào đi, rồi anh vào ngay." Phi Phong nhận lời đi ra khóa cửa.
"Anh Phong, em muốn về mà." Mai Lâm Anh nhíu mày nhìn người thanh niên.
"Thì dọn xong đi rồi về. Cô không dọn, lát nữa vợ tôi sẽ gọi bảo vệ chung cư lên nói cô cố ý phá hoại tài sản của người khác thì càng xấu mặt hơn đấy."
Nói xong, thì anh cũng đã khuất bóng vào trong cửa phòng. Cửa vừa khép, cũng là lúc anh bắt gặp cặp mắt hình viên đạn của người phụ nữ quyền lực.
"Vào tắm nước sôi cho sạch sẽ đi, tôi thấy người cậu bẩn lắm rồi đấy, toàn mùi hồ ly."