17
Trang Tư Nùng hậu tri hậu giác phát hiện hắn đã rất lâu chưa từng gặp Hà Cảnh Tú.
Mỗi lần hắn về nhà cũ, Hà Cảnh Tú nếu không phải đi học thì chính là đang ngủ.
Trang Tư Nùng nghĩ ngủ thì ngủ, hắn vẫn có thể đánh thức cậu sau đó nói chuyện với cậu, nhưng khi hắn ôm ý niệm này vừa mới tiến về phía trước, liền bị ánh mắt khiển trách của quản gia đóng đinh tại chỗ.
Quản gia: "Tiểu Hà tiên sinh đã rất mệt mỏi. Cậu ấy ban ngày lên lớp, buổi tối còn phải ôn tập làm bài, trễ một chút còn phải gặp tiên sinh... Ngài có việc mới đến tìm, rốt cuộc có bao nhiêu chú ý đến Hà tiên sinh."
Nghe như vậy, Trang Tư Nùng trong lòng liền sinh hổ thẹn, vì vậy từ bỏ ý định đi tìm Hà Cảnh Tú.
Số lần một nhiều, lại gặp phải việc phiền lòng nên hắn liền theo phản xạ cũng không đến nhà cũ nữa.
18
Hà Cảnh Tú một tuần có một số tiết phải đến trường trung học chuyên để học.
Hôm nay, khi cậu học xong cùng đồng học nói lời tạm biêt, lúc ở giao lộ chờ tài xế liền thấy một thanh niên khá tinh xảo, quần áo gọn gàng, đi tới trước mặt cậu.
Cậu ta nói cậu ta tên Thẩm Gia Chân, là bạn trai của Trang Tư Nùng.
Hà Cảnh Tú gật gật đầu: "Tôi biết anh. A Nùng đã từng nói qua."
Nghe vậy, Thẩm Gia Chân chau mày, cậu ta quan sát Hà Cảnh Tú nhìn như vô hại này, sau một khắc liền lộ ra nụ cười trào phúng: "Tôi nghe bạn bè của Tư Nùng nói về cậu, bọn họ nói cậu là thố ti hoa, yếu đuối vô hại. Bây giờ nhìn lại, rất có thể cậu đang giả bộ."
Cậu ta cho rằng, lời nói vừa nãy của Hà Cảnh Tú là đang thị uy.
Thẩm Gia Chân tới gần Hà Cảnh Tú, từng chữ từng câu nói: "Mấy năm trước hắn yêu tôi, tôi rời đi. Hiện tại tôi trở về, hắn vẫn thích tôi. Hắn mỗi ngày đều đến chỗ tôi, mỗi ngày đều ở cùng với tôi."
Hà Cảnh Tú: "Tôi biết."
Trang tiên sinh có mấy lần dẫn cậu đi ra ngoài, sau đó không cẩn thận liền bắt gặp hình ảnh Trang Tư Nùng và Thẩm Gia Chân đang ở cùng nhau.
Lại nói, Trang Tư Nùng trước đây cũng thường cùng với người khác ở cạnh nhau, cậu đều biết.
Bên ngoài đồn rằng cậu được Trang Tư Nùng bao dưỡng, nhưng không hẳn cũng là lời đồn. Cậu xài tiền của Trang Tư Nùng, ở nhà của Trang Tư Nùng, thay Trang Tư Nùng giải quyết một ít tình nhân tìm tới cửa gây phiền phức, cùng với giúp hắn thư giải tâm tình phiền muộn khiến cho ban đêm khó ngủ.
Về phần quan hệ tình nhân, Hà Cảnh Tú ngược lại đều không nghĩ tới.
Trang Tư Nùng vốn không cho là thật, Hà Cảnh Tú tự nhiên cũng không thể vượt qua ranh giới, cậu chính là xem mình giống như một đại sư về mặt tình cảm, thời điểm đối mặt với Trang Tư Nùng cũng chỉ xem như là đang công tác.
Thẩm Gia Chân khó có thể tin: "Cậu biết hắn đi cùng với tôi, còn không nhanh rời đi?!"
Hà Cảnh Tú khó giải thích được: "A Nùng chưa nói để tôi đi."
Thẩm Gia Chân: "...." Cậu ta không nói gì một lúc lâu, thực sự không thể tin được sự thật sẽ có người có thể khoan dung, bạn trai đã không yêu hắn còn xuất quỹ (ALice: ở đây mang nghĩa ngoại tình). "Cậu...Tôi khuyên cậu phải kiên cường một chút, một đại nam nhân đừng giống như thố ti hoa. À không phải, vậy cậu sau này làm sao bây giờ?"
Hà Cảnh Tú do dự một chút, chỉ vào mặt sau trường học: "Tôi có thể đi học."
Thẩm Gia Chân: "Ồ.... Đừng tiếp tục phạm xuẩn là được."
Lúc này chiếc xe đưa đón Hà Cảnh Tú đến, cửa xe mở ra, bên trong chính là Trang Yến Đình.
Hà Cảnh Tú đôi mắt sáng ngời, Trang Yến Đình khi đi công tác đã nói qua có thể ngày mai mới trở về, không nghĩ tới hôm nay đã có thể gặp nhau. Cậu từ từ chạy tới, lời nói nhỏ nhẹ hỏi: "Tiên sinh, sao anh lại tới đây?"
Trang Yến Đình nắm chặt lấy tay của Hà Cảnh Tú để cho cậu tiến vào, mới vừa ngồi xong liền đóng cửa xe nói: "Nghĩ muốn gặp em."
Hà Cảnh Tú không khỏi cười rộ lên, tay phải được một bàn tay lớn khác vững vàng nắm lấy, cậu quơ quơ, suy nghĩ một chút, liền thành thật nói: "Em cũng rất muốn gặp anh."
Thanh âm nho nhỏ, mềm mại, thời điểm nói chuyện còn dính sát vào, giống như con mèo nhỏ đang dính lại đây làm nũng.
Trang Yến Đình đem cả người cậu ôm lên đặt ở trên đầu gối, nghĩ thầm người yêu nhỏ thật biết làm nũng, giống như được làm từ bánh ngọt.
Y nặn nặn tay của Hà Cảnh Tú: "Đi học đã quen hay chưa? Việc học theo kịp không?"
Hà Cảnh Tú nheo mắt lại, hai tay treo ở trên cổ Trang Yến Đình, co rúc ở trong lồng ngực của y nói: "Vẫn được." Dừng một chút, lại bổ sung thêm một câu: "Em cảm thấy em có thể thi lên đại học."
Cậu mím môi lộ ra nụ cười không có hảo ý, tựa hồ cảm thấy được chính mình quá tự đại.
Trang Yến Đình vỗ vỗ lưng cậu: "Em có thể."
19
Để lại một mình Thẩm Gia Chân đứng trơ mắt nhìn Hà Cảnh Tú chạy lướt qua cậu ta hướng về phía Trang Yến Đình, tại một khắc cửa xe đóng lại kia, cậu ta nhìn thấy bọ họn dùng tư thế ôm ấp ám muội, hơn nữa thời điểm Trang Yến Đình giương mắt nhìn sang, ánh mắt lạnh nhạt còn mang theo cảm giác ngột ngạt.
Thẩm Gia Chân chính là có ngu xuẩn cũng biết quan hệ giữa hai người bọn họ đều không tầm thường.
Chỉ là cậu ta không nghĩ tới sẽ là Trang Yến Đình.
Trang Yến Đình?!
Người đàn ông này căn bản không thể được xưng là người bình thường, tâm địa cực kì lạnh lẽo cứng rắn, tính cách lại tàn khốc khủng bố. Lúc trước, cậu ta chính là bị Trang Yến Đình đưa ra nước ngoài, cố tình toàn bộ hành trình đều là cậu ta tự nguyện.
... Khi còn trẻ tuổi phòng tuyến tâm lý rất dễ bị công phá, một mặt đê hèn bất kham nhất ở sâu trong nội tâm, hoàn toàn đều bị bại lộ đến không thể nghi ngờ.
Cho nên Thẩm Gia Chân rất sợ Trang Yến Đình, cậu ta biết rõ không thể cùng Trang Yến Đình đối nghịch, bằng không kết cục sẽ rất thảm.
Buổi tối, Thẩm Gia Chân cùng Trang Tư Nùng gặp nhau.
Nhìn Trang Tư Nùng còn không biết gì về tình cảnh hiện tại của Hà Cảnh Tú, thậm chí đối với cậu còn sinh ra hổ thẹn ít ỏi, Thẩm Gia Chân đột nhiên cảm thấy rõ ràng dưới dáng vẻ bên ngoài của Trang Tư Nùng... có chút ngu xuẩn.
Kế tiếp, cậu ta lại nghe được Trang Tư Nùng nói từ nhà cũ phái tới Dung tẩu, cảm thán tình thương của cha bị Trang Yến Đình giấu đi quá sâu.
Thẩm Gia Chân liền trầm mặc nhớ tới tình cảnh hôm đó.
Chiếu theo logic mà nói, Trang Tư Nùng tựa hồ đã bị thố ti hoa hắn cho là yếu đuối cùng với thâm trầm nhưng ẩn giấu tình thương của cha Trang Yến Đình liên thủ gạt rồi.
Ai.
Thẩm Gia Chân thở dài, xem như Trang Tư Nùng có chút đáng thương, đêm nay liền thuận theo hắn một chút không cùng hắn ầm ĩ.
Trang Tư Nùng: "Chân Chân?"
Mặc dù nghi hoặc Thẩm Gia Chân đêm nay đặc biệt ôn nhu, nhưng Trang Tư Nùng chỉ lo hưởng thụ cũng không có nghĩ nhiều.
Tác giả có lời muốn nói: liền kết thúc thôi, tui cũng không viết thêm được gì.
TOÀN VĂN HOÀN.
ALice: Cái kết bất ngờ hem quý dị. Cảm ơn mọi người đã theo dõi nha. ┑( ̄Д  ̄)┍