Tối hôm đó, Tống Khâm chọn cho mình bộ quần áo đơn giản với chiếc áo phông trắng cùng với chiếc quần jeans, khoác bên ngoài chiếc áo khoác da, đầu tóc cũng chỉnh chu gọn gàng. Lúc đi ngang phòng của cô nhìn thấy căn phòng vẫn sáng đèn, có lẽ hôm nay anh không có thời gian để làm phiền cô vì anh còn công việc phải nhanh giải quyết trước đã.
Chiếc xe của anh bắt đầu lăn bánh, Lý Bội Ân ngồi bên khung cửa sổ có thể nhìn thấy chiếc xe của anh rời đi, cô có chút tò mò không biết giờ này anh đi đâu, mà cũng phải thôi có thể anh ra ngoài với bạn gái hoặc là đi chơi đâu đó, chứ đâu như cô chỉ biết ở nhà lao tâm vào công việc thế này.
Lý Bội Ân bất chợt nhớ lại chuyện lúc chiều, lúc đó phải nói là rất ngại, hành động của anh làm cô còn tưởng là anh sẽ thân mật với cô nhưng hóa ra chỉ là cô tự ảo tưởng, Lý Bội Ân vội lắc đầu xua tan đi ý nghĩ vừa rồi, nếu như anh đã có bạn gái mà cô lại suy nghĩ như vậy thì thật không tốt chút nào.
Phía anh dừng xe lại trước một căn hộ cao cấp, một cô gái mặc chiếc váy lụa hai dây đỏ uyển chuyển đi tới, cô gái nhẹ hạ chiếc kính râm xuống rồi vẫy tay chào với anh, mái tóc dài mượt mà nhẹ nhàng bay trong gió.
“Tống thiếu, anh đến sớm vậy?”
“Cô lên xe đi!”
Cô gái mở cửa xe rồi ngồi xuống yên vị trên xe, đưa tay ra định ôm lấy anh thì bị Tống Khâm giữ lấy đầu đẩy cô ra.
“Đàng hoàng chút đi!”
“Tống thiếu... vẫn lạnh lùng như vậy, hứ.”
Cô gái khoanh tay lại vẻ mặt giận dỗi, cô gái này tên là Đoàn Huệ Tâm là một người mẫu ảnh và cô cũng chính là gương mặt đại diện của công ty Tống Khâm, với dáng người nóng bỏng và gương mặt sắc sảo, cô hiện tại đang là cái tên hot được các ông lớn mong muốn có được, có điều với Tống Khâm thì cô không phải gu của anh, lúc Đoàn Huệ Tâm mới vào công ty đã từng tỏ tình với anh nhưng không thành công và có phần sợ hãi tính tình cọc cằng của anh nên chỉ có thể giữ mức quan hệ là bạn bè.
Đến nơi, anh cùng với cô tiến thẳng vào nhà hàng đã được anh đặt bàn trước, lựa chọn một gian phòng yên tĩnh và không có người để tiện bàn bạc, Đoàn Huệ Tâm cũng rất bất ngờ khi anh gọi cho mình và trog đầu có chút tò mò về chuyện anh sắp nói.
“Anh Tống hôm nay sao lại tốt bụng vậy, còn mời em đi ăn nhà hàng sang trọng nữa chứ?”
“Công việc của cô vẫn ổn chứ?”
Đoàn Huệ Tâm nũng nịu nói.
“Đương nhiên là ổn chứ, mà dạo này có mấy ông lớn cứ hẹn em mãi, anh nên vui vì em chỉ chịu đi với anh thôi đó, mà dạo này em kẹt tiền quá anh à.”
Tống Khâm bật cười lớn.
“Mà này, cô biết ba tôi mà đúng chứ?”
“Đương nhiên rồi, sao hả anh định nhờ em cái gì đây?”
Anh gật đầu mỉm cười đầy ẩn ý, sau đó lấy điện thoại ra đột ngột chuyển khoản cho Đoàn Huệ Tâm.
“Tôi mới chuyển cho cô một trăm triệu, có thể mua quần áo thỏa thích.”
Ting
Tiếng thông báo điện thoại của Đoàn Huệ Tâm vang lên, cô lấy điện thoại ra há hốc mồm, đúng là có chút kẹt tiền không ngờ lại có một cục tiền từ trên trời rơi xuống, à không! phải nói là có một cục tiền từ người đàn ông đẹp trai này quăng thẳng vào mặt.
“Anh hiếm khi rộng rãi như thế, điều kiện là gì nào nói luôn đi!”
Anh đột nhiên thay đổi ánh mắt không còn đùa giỡn nữa mà trở nên nghiêm túc.
“Tôi không biết cô dùng thủ đoạn gì, chỉ cần cô có thể mê hoặc được ba của tôi khiến ông ấy yêu cô, say đắm cô, đơn giản vậy thôi cô làm được chứ?”
Đoàn Huệ Tâm che miệng hoảng hốt rồi bật cười lớn.
“Anh đừng nói muốn em làm mẹ anh nhá.”
“Nghiêm túc đi!”
Lúc này sắc mặt của cô cũng trở lại nghiêm túc, Đoàn Huệ Tâm bắt đầu chìm trong suy nghĩ, chuyện mê hoặc được ông Tống quả là chuyện không dễ vì bên cạnh ông có một cô gái cũng khá nóng bỏng tuy nhiên nếu như có thủ đoạn chắc chắn Đoàn Huệ Tâm có thể bày ra được.
“Được thôi, sau đó thì sao?”
“Đợi khi hoàn thành tôi sẽ bàn thêm với cô, à còn nữa sau khi xong tôi sẽ chuyển thêm tiền.”
Đoàn Huệ Tâm đưa tay vuốt ve vạt áo của Tống Khâm vui vẻ đáp.
“Được rồi, nể tình anh mở lời em sẽ giúp anh hết sức có thể, cứ yên tâm.”
“Bên cạnh ông ấy còn có cái gai trong mắt, cô có thể đạp cô ta xuống được không?”
“Cô ta từng là gái làng chơi, anh nghĩ xem thân phận em cao quý hơn đương nhiên giá trị em cao hơn rồi, với lại ba của anh lúc nào thả tim ảnh của em còn nhắn tin cho em nữa, nhưng em chưa có trả lời.”
“Có sao? vậy thì tốt quá rồi.”
Tống Khâm không giấu được sự vui mừng trong lòng, lần này để xem con ả hồ ly tinh đó có thể làm được gì, mọi thứ đều nằm trong kế hoạch nhất định phải thành công.
“Vài hôm nữa tôi sẽ hẹn ông ấy, cô đi với tôi chứ?”
“Được anh tạo điều kiện sẵn em đương nhiên đồng ý rồi.”
“Vậy thì tốt, tôi tin tưởng ở cô, đừng làm tôi thất vọng.”
Anh lấy điếu thuốc từ trong túi ra, Đoàn Huệ Tâm liền hiểu ý lấy bật lửa giúp anh mồi thuốc, đã lâu lắm rồi tâm trạng anh không tốt thế này, điểm yếu của ba anh chính là phụ nữ, anh sẽ dùng mồi để nhử ông ấy và đạp con ả kia ra khỏi căn nhà của anh, lúc đó tất cả tài sản sẽ là của anh.