Người mới nhập môn phải trải qua năm năm tu luyện dằn vặt, người có thể vượt qua năm năm bước vào bát giai sẽ được đưa đến tiên sơn mình được phân phối, còn người không có năng lực chỉ có thể nói xin lỗi.
Nhìn những người mới này, Âu Dương có chút cảm thán, ở tiểu thế giới năm năm trùng kích bát giai hầu như là mộng tưởng, hắn biết ngoại trừ một số ít tên gia hỏa cực kỳ biến thái có thể làm được, những người khác cơ bản đều không có khả năng.
Còn ở Chân Linh Giới, linh nguyên nồng nặc, cộng thêm công pháp đặc thù và số ít linh đan của Vạn Tiên Sơn thấm vào, năm năm sáng tạo ra một nhóm bát giai tuyệt đối không phải mộng tưởng.
Thế nhưng trong những bát giai này có thể có mấy người bước vào Thánh Thể thì không thể biết được.
- Người nào?
Tên đệ tử không ngừng dặn dò người mới bỗng nhiên cảm ứng được tồn tại của Âu Dương, hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Âu Dương mặc phục sức đệ tử nhập môn Vạn Tiên Sơn, hắn nhẹ thở ra một hơi nói:
- Ngươi là đệ tử của sơn phong nào? Vì sao xuất hiện ở đây?
Âu Dương nhìn người này nói:
- Ta là đệ tử Âm Vân Phong. . .
- Âm Vân Phong? Ngươi nói ngươi là đệ tử Âm Vân Phong?
Người đó vừa nghe nói Âu Dương là đệ tử Âm Vân Phong, bất giác trong mắt hắn hiện lên vẻ trào phúng.
Âm Vân Phong, đây là sơn phong tồi tàn nhất trong vạn tòa sơn phong của Vạn Tiên Sơn, tiến vào Âm Vân Phong cơ bản chẳng khác nào bị miểu sát, nhưng người này lại nói hắn đến từ Âm Vân Phong?
- Ha ha ha ha, không ngờ nơi quái quỷ như Âm Vân Phong cũng có người sống.
Bên cạnh người đó đột nhiên có một người đi ra, hắn nhìn Âu Dương vẻ mặt trào phúng cười nói.
- Ha ha, đám người mới các ngươi nghe đây, sau này phải dốc sức tu luyện, bằng không không cẩn thận bị phân về Âm Vân Phong cũng chẳng khác nào chết yểu.
Người thứ hai bước ra làm bộ hảo tâm dặn dò đám người mới, nhưng Âu Dương lại không cho rằng hắn thực sự có hảo tâm, hắn rõ ràng đang vũ nhục Âm Vân Phong.
Yêu khí toàn thân của Âu Dương đều bị hắn áp chế trong yêu đan, Hồ Vân Thanh là Huyễn Thuật Sư Thánh Thể tứ giai, năng lực nhận biết mạnh, có thể cảm ứng được Âu Dương bước vào Thánh Thể cũng là bình thường, nhưng hai người này, một người mới bước vào Thánh Thể, ngay cả căn cơ còn chưa bình ổn, người còn lại ngay cả Thánh Thể cũng chưa tiến vào, có thể cảm ứng tu vi của hắn mới là lạ.
- Ngươi rất khinh thường Âm Vân Phong?
Âu Dương có chút phẫn nộ. Mặc dù Âu Dương không thể hấp thu linh nguyên, thế nhưng hắn có thể nhận biết tồn tại của linh nguyên. Hắn cũng biết chuyện Âm Vân Phong không có linh nguyên tồn tại.
Thế nhưng thân là đệ tử duy nhất của Âm Vân Phong, còn là đại sư huynh của Âm Vân Phong, người cầm lái Âm Vân Phong sau này, Âu Dương không thể để người khác cười nhạo sơn phong của hắn như vậy. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Khinh thường Âm Vân Phong? Sư đệ nói gì vậy, không phải chúng ta khinh thường Âm Vân Phong, là toàn bộ Vạn Tiên Sơn đều khinh thường Âm Vân Phong, thật không biết tại sao không loại bỏ Âm Vân Phong ra ngoài. Tất cả mọi người đều lo lắng có một ngày Âm Vân Phong sẽ khiến các sơn phong khác ô nhiễm.
Tên gia hỏa mới tiến nhập Thánh Thể ăn nói rất lợi hại.
- Thu Phiếm sư huynh nói không sai, ai cũng biết Âm Vân Phong là ngọn núi phế vật. Ta nói vị sư đệ này, ngươi không phải đắc tội với vị trưởng lão nào đó nên bị đẩy đến đó chứ?
Một người khác cũng trào phúng nói.
- Sư đệ? Hừ, ta không cho rằng các ngươi xứng gọi ta là sư đệ.
Âu Dương có chút tức giận, hai người này đang đùa gì chứ, hai Huyễn Thuật Sư ở trước mặt mình lại dám đắc ý, Âu Dương tin tưởng, nếu như bọn họ biết biệt hiệu người kết thúc Huyễn Thuật Sư của mình, nhất định sẽ không kêu gào như vậy nữa.
- Ngươi là thứ gì, một đệ tử nhập môn cũng dám nói chuyện với chúng ta, xem ra Âm Vân Phong không chỉ là sơn phong khô kiệt, ngay cả lễ phép cơ bản cũng không có.
Tên Thánh Thể nhìn phục sức đệ tử nhập môn của Âu Dương lộ vẻ khinh thường.
Nhưng chuyện này cũng không trách được hắn, ở Âm Vân Phong ngoại trừ phục sức đệ tử nhập môn, căn bản không có phục sức nào khác, nói ra dù thế nào Âu Dương cũng được xem là đại sư huynh của Âm Vân Phong? Mặc vào phục sức đệ tử cấp cao nhất khẳng định là không có vấn đề, thế nhưng toàn bộ Âm Vân Phong ngoại trừ sư phụ Bạch Hủ Minh của hắn thì không còn người nào nữa, cho nên hai người cũng không quá lưu ý đến những chuyện đơn điệu như vậy.
- Phế vật Âm Vân Phong, nhanh chóng trở về Âm Vân Phong đi, đừng làm trò cười cho các đệ tử mới nhập môn.
Hai người tiếp tục cười nhạo nói.
Âu Dương mở vòng tay của mình, chậm rãi lấy ra Thứ Kiêu Cung, vẻ mặt thản nhiên nói:
- Âm Vân Phong không có thiên tài, bởi vì Âm Vân Phong đều là người kết thúc thiên tài.
- Xem kìa, người này còn lấy yêu hóa trường cung làm binh khí, ha ha ha, cười chết mất . . .
Khi thấy Âu Dương xuất ra Thứ Kiêu Cung, hai người càng không kiêng nể gì cả.
Không sai, mười năm trước Âu Dương cầm cung quét ngang nơi chôn xương, một mình chiến đấu với Cốt Long phệ hồn, bất phân thắng bại với phệ hồn là chuyện người nào ở Vạn Tiên Sơn cũng biết.
Không chỉ có Vạn Tiên Sơn, những tông phái thánh địa khác cũng từng thử để đệ tử dùng yêu hóa chiến cung làm vũ khí, hi vọng đệ tử có thể nắm giữ được loại tiễn thuật thần kỳ này, thế nhưng suy nghĩ và hiện thực vĩnh viễn cách nhau rất xa.
Khi đám đệ tử yêu hóa chiến cung phát hiện, bọn họ không chỉ không thể bắn trúng mục tiêu, mà khi cận chiến tựa hồ có thể bị bất cứ tu luyện giả nào, thậm chí là tu luyện giả cấp thấp đánh ngã.
Yêu hóa chiến cung không sai, Yêu Cung Thủ xác thực cũng cường đại, chỉ có điều muốn trở thành Yêu Cung Thủ phải có tiễn kỹ nghịch thiên. Ngoài tiễn kĩ thần kỳ của Âu Dương, còn cần loại năng lực có thể dự đoán tương lai, nhưng bọn họ đều không học được, cái bọn họ có thể làm chính là bắn quang tiễn trong tay ra, còn về có trúng mục tiêu hay không chỉ có thể nghe theo mệnh trời.
Không phải không ai nếm thử khổ luyện tiễn thuật, thế nhưng tiễn thuật là thứ thiên phú quyết định tất cả, cung tiễn ở trong tay những người khác nhau, lực sát thương tạo thành cũng hoàn toàn khác nhau.
Người nỗ lực có thể đạt được một số tiến triển, bọn họ cũng có thể bắn trúng mục tiêu trong trăm bước, thậm chí là xa hơn. Thế nhưng cận chiến bị miểu sát, vấn đề điểm mù mười thước cuối cùng vẫn không thể nào thay đổi, dù sao bọn họ cũng không có thuật dự đoán.
Nhưng đây chưa phải là điểm trí mạng nhất, điểm trí mạng nhất chính là những Yêu Cung Thủ này phát hiện, tầm nhìn của bọn họ còn xa mới đạt được yêu cầu, khi bọn họ nhìn thấy Yêu Chiến Sĩ xông đến, kéo cung bắn tên, Yêu Chiến Sĩ có thể đã tiến nhập khu vực điểm mù của bọn họ.
Tổng hợp mấy điểm trên, Yêu Cung Thủ đã chỉ còn là truyền thuyết, muốn thay đổi số phận, có người nói trừ phi là Âu Dương sống lại truyền cho bọn họ tài bắn cung thiên tài và thuật dự đoán đáng sợ nhất.
Hiện tại thấy Âu Dương bỗng nhiên xuất ra một cây trường cung, suy nghĩ đầu tiên của hai người này chính là, tên gia hỏa này khẳng định vì trở thành Yêu Cung Thủ, hoàn toàn không có tiền đồ, mới bị đẩy vào Âm Vân Phong tự sinh tự diệt.