Âu Dương ở dưới hét lớn một tiếng, đồng thời phía sau hắn hư ảnh của Thứ Kiêu Cung đã mở ra, một con huyết sắc kiêu chừng trăm trượng cực lớn mang theo sát ý nồng đậm từ trong Thứ Kiêu Cung sôi trào ra, chỗ nào huyết sắc kiêu bay qua, hỏa diễm cũng đốt sạch tất cả!
Thân thể Ngụy Bỉnh Dập chợt lóe đã đi tới trước người Trịnh Tú Nhi, tay hắn túm lấy thân thể Trịnh Tú Nhi, phù một tiếng trực tiếp xé Trịnh Tú Nhi thành mảnh nhỏ!
Trong Hạo Thiên thành, vô số người nhìn màn bạo lực như vậy đều ngừng thở. Thần Tiễn Âu Dương, Ma Vương Ngụy Bỉnh Dập, Vu Tổ Trịnh Tú Nhi, ba cường giảnày, người thường cả đời cũng đừng mơ tưởng nhìn thấy một người, nhưng hôm nay tại thành thị nhỏ như Hạo Thiên thành, bọn họ lại may mắn nhìn thấy tràng diện tam đại cường giả tranh đấu trên trời dưới đất, cho dù chết cũng đáng giá!
- Trời ạ! Đó chính là Âu Dương!
Lúc này người qua đường vừa rồi bị lôi kéo đã nước mắt vui mừng, hắn có thể xem là người hâm mộ trung thành của Âu Dương, hắn thật sự không ngờ người thanh niên vừa kéo hắn lại chính là Âu Dương!
- Trịnh Tú Nhi đã chết! Ha ha ha ha!
Ngụy Bỉnh Dập ở trên trời la lên, nhưng hắn còn chưa cười nhiều đã cảm thấy một ánh đao thật lớn từ trong hư không bổ ra, cho dù Ngụy Bỉnh Dập né rất nhanh, nhưng một đao này cũng trực tiếp chặt đứt một cánh tay của Ngụy Bỉnh Dập!
Ngụy Bỉnh Dập chịu đựng đau đớn nhìn lên trời, chỉ thấy một võ thần toàn thân khoác kim giáp đứng trên chín tầng trời, trong tay võ thần nắm một cây Yển Nguyệt Đao. Lúc này tay phải võ thần nắm Yển Nguyệt Đao, Yển Nguyệt Đao tản ra quang huy chấn động nhân tâm.
- Không ngờ ngươi vẫn ẩn tàng thực lực!
Ngụy Bỉnh Dập nhìn võ thần kim giáp, hắn biết đây là Trịnh Tú Nhi, hoặc là hóa thân của Trịnh Tú Nhi.
- Võ thần khôi lỗi mới là chỗ dựa lớn nhất của Vu Tổ ta!
Trong võ thần khôi lỗi truyền ra thanh âm của Trịnh Tú Nhi, cho dù đây là lần đầu tiên Trịnh Tú Nhi sử dụng Vu Tổ khôi lỗi này, nhưng một đao của nàng đã chặt đứt cánh tay của Ngụy Bỉnh Dập, cũng mang tới cho nàng tự tin vô cùng...
- Hừ! Võ thần khôi lỗi, hôm nay ta sẽ đánh ngươi thành khôi lỗi!
Ngụy Bỉnh Dập khẳng định không chịu thua, hắn hét lớn một tiếng, cánh tay từ trong thân thể hắn sinh ra, mặc dù một đao vừa rồi rất ngoan độc, nhưng đạt được cảnh giới như hắn, tái tạo tứ chi bị gãy hoàn toàn không có vấn đề.
- Ông bạn già, lần này đến lượt ngươi!
Âu Dương vỗ Thứ Kiêu Cung ở phía sau, Thứ Kiêu Cung lần đầu tiên hoàn thành hình thái chuyển hoán thứ ba của nó! Lúc này Thứ Kiêu Cung hóa thành một con hỏa diễm kiêu cực lớn! Tiếng kêu thẳng tới cửu thiên, hỏa diễm hình thành một dòng xoáy khổng lồ cuốn về phía Trịnh Tú Nhi.
Trịnh Tú Nhi thấy Thứ Kiêu Cung phun ra hỏa diễm cực lớn, chiến đao trong tay vừa chuyển, trực tiếp chém nát hỏa diễm!
- Chúng ta liên thủ!
Ngụy Bỉnh Dập nhún người nhảy lên lưng huyết sắc kiêu, nếu như là lúc khác, Ngụy Bỉnh Dập nhảy lên, huyết sắc kiêu nhất định sẽ rất phẫn nộ, dù sao trong thiên hạ này người có thể cưỡi nó chỉ có Âu Dương và Vệ Thi.
Nhưng lúc này là thời khắc sinh tử, nó cũng không bất chấp nhiều như vậy, chỉ có thể cùng Ngụy Bỉnh Dập liên hợp, xuất thủ công kích!
Ngụy Bỉnh Dập đứng trên người huyết sắc kiêu, hắn cảm giác linh hồn hỏa diễm bao vây lấy hắn, phảng phất như phủ thêm cho hắn một tầng chiến giáp khiến Ngụy Bỉnh Dập có một loại cảm giác phòng ngự của lão tử thiên hạ vô địch!
Lúc này Ngụy Bỉnh Dập rốt cuộc minh bạch vì sao Âu Dương có thể kiêu ngạo như vậy, xác thực, có linh hồn hỏa diễm này hộ thân, nếu Âu Dương không bị thương, trong thiên hạ này ai dám đánh một trận với hắn?
- Xông lên!
Ngụy Bỉnh Dập đã thu hồi Ma Vương chiến nhận, chiến nhận cuốn động hỏa diễm. Trên người Ngụy Bỉnh Dập bay ra từng đạo ma hồn, mỗi một ma đạo hồn đều xen lẫn với linh hồn hỏa diễm của Thứ Kiêu Cung, hỏa diễm và ma hồn dung hợp lại với nhau, mỗi một đạo ma hồn đều biến thành liệt diễm Ma quân thiêu đốt hỏa diễm!
- Sát!
Ngụy Bỉnh Dập hét lớn một tiếng, toàn thân hắn đạp lên chiếc cầu dài do hỏa diễm tạo thành, chạy đến trước người kim giáp võ thần.
Tốc độ phản ứng của kim giáp võ thần Trịnh Tú Nhi cực nhanh, chiến đao trong tay nàng giống như gió xoáy, trong trọng trọng đao ảnh chém giết, không gian giống như thủy tinh bị đánh nát tung tóe khắp nơi!
Ngụy Bỉnh Dập hoàn toàn không sợ chiến đao từ trên trời giáng xuống, bởi vì trong nháy mắt hắn xuất thủ, huyết sắc kiêu đã nói cho hắn! Không cần sợ hãi công kích, ta chống đỡ được, ngươi phụ trách chém chết người đàn bà này!
Lúc này Ngụy Bỉnh Dập phải lựa chọn hoàn toàn tin tưởng huyết sắc kiêu, hắn mặc kệ trường đao đang đâm tới, chiến nhận trong tay hắn đâm thẳng vào ngực kim giáp chiến thần của Trịnh Tú Nhi!
- Trường đao bay múa, không gì cản nổi!
Thanh âm của Trịnh Tú Nhi từ trong kim giáp chiến thần phát ra, một đạo phong vân vô tận cuồn cuộn nổi lên, chiến nhận hủy diệt giống như chém nát thời không trực tiếp xé rách linh hồn hỏa diễm trước người Ngụy Bỉnh Dập!
Khi trường đao nhìn thấy Ngụy Bỉnh Dập đã sắp sửa bị trảm thành mảnh nhỏ, một mũi tên mang theo hỏa quang từ dưới đất bay lên! Nhìn thấy dưới đất, trong tay Âu Dương cầm một cây chiến cung màu đen, sau khi cây chiến cung này bắn ra mũi tên đã kêu lên một tiếng vỡ vụn.
Đây là một danh cung tên là Khô Mộc, đây là bảo bối Âu Dương mượn được trước đó, nhưng bảo bối này chỉ có thể chịu đựng được một lần tiễn ý của Âu Dương, sau đó sẽ vỡ thành mảnh nhỏ!
- Phụt...
Mũi tên huyết sắc cắm vào cánh tay trái Trịnh Tú Nhi, đẩy Trịnh Tú Nhi phi hành hơn mười thước về bên phải, còn một đao tất sát của Trịnh Tú Nhi lại lướt qua ngực Ngụy Bỉnh Dập, mặc dù mở ra một lỗ hổng cực lớn nhưng vẫn không làm gì được đối phương.
- Quá mạnh! Truyện Sắc Hiệp - http://thegioitruyen.com
Ngụy Bỉnh Dập cũng không vì hỏa diễm của Thứ Kiêu Cung bị phá giải mà tức giận, ngược lại hắn còn đang tán thán hỏa diễm cường hãn do Thứ Kiêu Cung cấu thành!
Không sai, phòng ngự này gần như vô địch, mặc dù một đao vừa rồi của Trịnh Tú Nhi bị chiến nhận trong tay Ngụy Bỉnh Dập chống đỡ, phỏng chừng cũng là tử lộ, nhưng nhìn như hỏa diễm hư vô mạnh mẽ bị lột bỏ chín thành lực lượng.
- Ông bạn già! Để ta xem trạng thái mạnh nhất của ngươi đi!
Âu Dương đứng trên mặt đất hét lớn một tiếng, nhìn thấy Thứ Kiêu Cung từ trên thiên không ầm ầm mở cánh! Khi Thứ Kiêu Cung mở cánh là lúc hỏa diễm che khuất cả bầu trời, sau đó Thứ Kiêu Cung biến thành một mảnh hỏa vũ! Trong hỏa vũ, một con huyết sắc kiêu đã bay đến trên người Ngụy Bỉnh Dập!
Đây là hình thái cuối cùng của Thứ Kiêu Cung, nó đã hóa thành áo giáp toàn thân! Toàn thân hoàn toàn là áo giáp đỏ như máu, trên áo giáp liệt diễm thiêu đốt hừng hực! Đây là áo giáp do thực thể hóa của linh hồn hỏa diễm cấu thành!
- Quá điên cuồng! Ha ha ha ha! Hôm nay lão tử may mắn mặc được áo giáp do thánh binh biến thành, Trịnh Tú Nhi! Ngươi làm sao không chết! Hôm nay chúng ta nhất định sẽ tiễn ngươi lên đường.
Ngụy Bỉnh Dập cũng điên cuồng, lúc này hắn rốt cuộc minh bạch tại sao khi Âu Dương cầm Thứ Kiêu Cung trong tay, đối mặt với cường giả thiên hạ đều thờ ơ!
Đây là thánh binh! Đây là một cây thánh binh có thể cường hóa vô hạn, một cây chiến cung không gì không làm được! Chiến cung biến thành áo giáp tuyệt đối là phòng ngự cường đại nhất trong thiên địa.
Không ai có thể phá hư thánh binh, như vậy cũng không ai có thể công phá chiến giáp phòng ngự do Thứ Kiêu Cung biến thành!
- Cây cung trong tay ngươi đại diện cho tương lai! Tử kim hồ lô đại diện cho quá khứ, còn tấm gương này chính hiện tại! Hiện tại đã hủy diệt, quá khứ bị ngươi vứt bỏ, lúc này trong tay ngươi đang nắm giữ tương lai...
Âu Dương còn nhớ rõ lời nói của cái bóng trong Thiên Cung trước kia.
Đó chính là chủ nhân của Tử kim hồ lô! Tay cầm tử kim hồ lô đại diện cho quá khứ, hắn có thể nghiền nát hư không lấy cái bóng phủ xuống thế giới này, trong nháy mắt phong tỏa tất cả, đó chính là tồn tại không gì không thể làm được!
- Ha ha ha ha! Ngươi có tử kim hồ lô quá khứ, ta có Thứ Kiêu Cung tương lai, ông bạn già, biểu thị tất cả lực lượng của ngươi cho thế giới này xem đi!
Âu Dương giống như điên cuồng, lúc này hắn rốt cuộc minh bạch, cái bóng trong Thiên Cung không lừa gạt hắn, hắn quả nhiên đang cầm thánh binh Thứ Kiêu Cung đại diện cho tương lai!
Quá khứ, hiện tại, tương lai! Ba cây thánh binh đại diện cho ba loại năng lực khác nhau, Âu Dương chỉ biết Thứ Kiêu Cung đại diện cho phát triển! Để con đường của hắn phát triển cho tới hôm nay. Khi tử kim hồ lô đại diện cho quá khứ ở trong tay hắn cũng giống như một phế vật, nhưng Âu Dương tin tưởng, chủ nhân của tử kim hồ lô nhất định biết tử kim hồ lô sử dụng như thế nào, món thần binh lợi khí đó tuyệt đối không kém hơn Thứ Kiêu Cung!
- Ầm!
Trên chín tầng trời, Ngụy Bỉnh Dập giống như thái dương, hỏa diễm trên người hắn đã hợp thành đám lợi trảo cực lớn, lợi trảo khóa định kim giáp võ thần của Trịnh Tú Nhi! Kim giáp võ thần múa đao muốn chém vỡ hỏa diễm, nhưng khi Âu Dương hoàn toàn minh bạch lực lượng của Thứ Kiêu Cung, hỏa diễm của Thứ Kiêu Cung không thể bị chặt đứt !
Bởi vì hỏa diễm này đại diện cho tương lai, người có thể chém đứt quá khứ, có thể chém vỡ hiện tại, nhưng tuyệt đối không thể chặt đứt tương lai, bởi vì tương lai còn chưa xảy ra, ngươi vĩnh viễn không thể nắm bắt!
- Sát!
Ngụy Bỉnh Dập thân khoác chiến giáp huyết, toàn thân giống như Chiến thần cửu thiên, đây tuyệt đối là trận chiến phong quang nhất của Ngụy Bỉnh Dập. Trận chiến này thậm chí khiến Ngụy Bỉnh Dập cảm thấy hắn là thần linh lớn nhất trong thiên địa, có thánh binh đại diện tương lai này trong người, hắn như có sức mạnh vô địch, không vật gì không thể phá.
- Không! Không ai có thể chống đỡ chiến đao trong tay ta!
Trịnh Tú Nhi lần đầu tiên luống cuống, nàng chỉ huy kim giáp Chiến thần, trường đao trong tay đã bị nàng múa thành một quang cầu cực lớn, không gian xung quanh quang cầu đã hoàn toàn nghiền nát, một hắc động khổng lồ xuất hiện sau người nàng!
- Trịnh Tú Nhi, hôm nay ngươi nhất định phải chết!
Âu Dương không thể cho Trịnh Tú Nhi cơ hội chạy trốn, hắn phi thân nhảy lên thiên không, linh hồn hỏa diễm trên người hắn cấu thành một xiềng xích hỏa diễm cực lớn trói về phía Trịnh Tú Nhi.
Tranh đấu ba thế giới, hôm nay rốt cuộc hắn cũng có cơ hội chém giết Trịnh Tú Nhi, Âu Dương tuyệt đối không cho phép nữ nhân này đào tẩu, chỉ cần nữ nhân này còn sống, đối với Âu Dương mà nói chính là một khúc mắc, hôm nay hắn không tiếc tất cả giá phải trả, nhất định giết chết nữ nhân này!
Xiềng xích giống như hóa rồng, chín luồng hỏa diễm cự long vũ động phía chân trời, cho dù là hắc động cũng bị lực lượng của linh hồn hỏa diễm rọi sáng. Khi Trịnh Tú Nhi sắp sửa chạy vào trong hắc động, trong nháy mắt chín luồng hỏa diễm trường long đã đánh nát hắc động, kéo Trịnh Tú Nhi từ trong hắc động ra bên ngoài...
Võ thần bị lôi ra khỏi kim giáp vẫn không có biểu cảm gì cả, dù sao nó chỉ là một khôi lỗi, nhưng nghe thanh âm sợ hãi mà Trịnh Tú Nhi phát ra là có thể đủ biết, lúc này trong lòng nàng nhất định là vô cùng kinh sợ.
- Ầm!
Hỏa diễm đốt trời, rất nhiều hỏa long đốt cháy thời không xung quanh, lúc này kim giáp võ thần của Trịnh Tú Nhi bị vây khốn gắt gao, chỉ cần sau một khắc nàng sẽ bị trực tiếp thiêu hủy linh hồn.
- Ha ha ha ha, tiểu mẫu thân, ta xem lần này ngươi trốn đi đâu!
Ngụy Bỉnh Dập vô cùng hưng phấn, đây là lần đầu tiên hắn chiến đấu cuồng dã như vậy, có Thứ Kiêu Cung huyễn hóa ra chiến giáp bảo hộ, Ngụy Bỉnh Dập hoàn toàn buông tha phòng ngự, tập trung tất cả lực lượng cho công kích, loại cảm giác cuồng bạo này đúng là lần đầu tiên hắn cảm nhận thấy.
Phải biết rằng, cường giả cấp bậc như bọn hắn, khi đối chiến, bình thường là ba phần công bảy phần thủ, đừng thấy bọn hắn người nào cũng đánh long trời lở đất, trên thực tế nếu như mở rộng mười thành công kích, cho dù là thời không của tiên giới tuyệt đối cũng không thể chịu được lực lượng này.
Một kích đoạt phách của Âu Dương cũng không phải giác ngộ ở ngoại vực, rất lâu trước đây Âu Dương đã có thể làm được, nhưng tại tiên giới hắn không thể. Tại tiên giới chỉ cần mở ra một kích đoạt phách sẽ khiến không gian tan vỡ, sau đó bay vào thời không ngoại vực, trên cơ bản xem như lãng phí lực lượng vô ích.
Cường giả tổ cấp muốn chân chính phát huy lực công kích hoàn toàn, trên cơ bản phải đến ngoại vực, mà chiến đấu ở ngoại vực không phải dễ dàng kích khởi, dù sao đó là chiến đấu không chết không thôi.
Hai cường giả Tổ cấp đơn giản sẽ không dễ dàng tới ngoại vực, thế nhưng chỉ cần bọn họ khai thông chiến trường ngoại vực, nhất định sẽ là cục diện chiến đấu không chết không kết thúc. Sau khi hai người tiến vào, cuối cùng chỉ có thể có một người đi ra, đây là nguyên nhân vì sao trước đó Âu Dương mang theo trăm vạn Chiến tộc ra ngoại vực ước chiến, nhưng thiên đình lại không đến tham gia.
Hiện tại bản tôn của Trịnh Tú Nhi đã bị hủy diệt, chỉ để lại nguyên thần, mà nguyên thần của Trịnh Tú Nhi lại lưu lại trong kim giáp võ thần. Kim giáp võ thần chẳng khác nào thân thể mới của Trịnh Tú Nhi, lúc này kim giáp võ thần bị vây khốn, năng lực của Trịnh Tú Nhi đã hoàn toàn bị hạn chế, lúc này trừ phi nàng buông tha kim giáp võ thần khôi lỗi, bằng không tuyệt đối không có khả năng thoát được!
- Trịnh Tú Nhi, ta không phải chưa cho ngươi cơ hội, nhưng chính ngươi không nắm lấy, hết lần này tới lần khác muốn đối nghịch với ta, từ khi ngươi bắt đầu đối nghịch với ta, lúc đó ngươi nên nghĩ đến hạ tràng hôm nay của ngươi!
- Ha ha ha ha! Âu Dương, ít nói những lời đại nghĩa đó đi, ngươi nên biết, bắt đầu từ tiểu thế giới, giữa chúng ta đã là cục diện không chết không hết rồi!
Đến lúc này Trịnh Tú Nhi cũng không chờ đợi viện quân, bọn họ từ đầu đến hiện tại, chiến đấu không đến mười phút, viện quân muốn cứu viện chí ít cần hơn hai mươi phút, nàng đợi không được...
Hiện giờ Âu Dương và Ngụy Bỉnh Dập muốn giết nàng đã là chuyện vô cùng dễ dàng, Trịnh Tú Nhi cũng không chuẩn bị cầu xin tha thứ, nàng biết rõ, hôm nay nàng nhất định sẽ chết, tuyệt đối không thể thoát được số mệnh.