Cô quả thực nên tìm hiểu một chút về Đoàn Hồng Huyên, nhưng không hi vọng có thể hiểu anh ta qua những ngôn từ sáo rỗng trên giấy này. Huống hồ, Đoàn Hồng Huyên không tìm hiểu cô thì thôi, cư nhiên bá đạo kêu cô tìm hiểu anh ta trước.
Mặc dù nói vậy, nhưng Ngải Tử Lam bây giờ dù sao cũng là trợ lý của Đoàn Hồng Huyên. Ở góc độ công việc, Ngải Tử Lam vốn nên có thái thái độ nghiêm túc, cho rằng mình vẫn nên độc một chút về Đoàn Hồng Huyên. Đọc một chút cũng có hao tổn gì đâu nào.
Tỉ mỉ lật xem một lượt, Ngải Tử Lam mới phát hiện, quyển về các nhân Đoàn Hồng Huyên này quả thật vô cùng kỹ lưỡng. Xem ra là rất chuyên nghiệp, dùng tâm mà viết.
Từ những thông tin cơ bản của một người, như chiều cao cân nặng nhóm máu, vv….Bao gồm cả mấy bức ảnh sắc nét, cho đến thú vui sở thích, quá trình trưởng thành, cho đến quá trình kinh doanh, cơ bản có thể nói là đầy đủ tất cả mọi phương diện, có thể khiến cho người khác nhanh chóng nắm bắt được cuộc sống và thói quen sinh hoạt của anh ta, duy nhất để trống là về phần tình cảm.
Đột nhiên nghĩ tới trước đó Đoàn Hồng Huyên từng nói qua chưa từng yêu ai, Ngải Tử Lam trong lòng hơi chột dạ.
Điều anh ta nói hẳn là sự thật, về phương diện tình cảm , anh ta quả thực là một mảng trống.
Nhưng bây giờ thì khác rồi.
Trong cuốn tạp chí sau này, về phương diện tình cảm sẽ xuất hiện bóng dáng của cô, đến lúc đó, Đoàn Hồng Huyên sẽ thuật lại như thế nào về tình cảm giữa hai người nhỉ.
Buổi trưa yên tĩnh qua thật là nhanh.
Cũng không biết có phải do có Ngải Tử Lam ở bên cạnh hay không, giấc ngủ trưa này của Đoàn Hồng Huyên cảm thấy rất là dễ chịu.
Đoàn Hồng Huyên mơ màng mở đôi mắt ra, đứng dậy duỗi cái eo lười biếng, quay đầu lại liền trông thấy Ngải Tử Lam ngủ gục trên bàn, lại gần thì thấy dưới đầu kê một quyển tạp chí bóng loáng, nội dung vừa đúng là sưu tập về Đoàn Hồng Huyên.
Tóc mềm đen nhánh hơi rối, lông mi dài mềm mại, đôi mắt long lanh trước đó lúc này đây khẽ nhắm lại, chiếc mũi cao, đôi môi gợi cảm.
Cô gái nhỏ này, cư nhiên xem về hắn rồi ngủ quên. Lẽ nào nội dung nhàm chán đến vậy, không khiến cô ấy hứng thú chút nào?
Đoàn Hồng Huyên bất đắc dĩ lắc lắc đầu, lại khẽ nhíu mày.
Gục trên bàn mà ngủ không phải thói quen tốt gì, dễ ảnh hưởng đến cột sống. Nếu mệt mỏi, trong phòng nghỉ hãy còn một ghế nằm nữa, trực tiếp nằm lên đó ngủ là được rồi. Tiểu nha đầu ngốc này, đúng là chỉ xem bộ sưu tập về hắn, mặc dù xem đó rồi ngủ quên luôn.
Đoàn Hồng Huyên từ từ lại gần Ngải Tử Lam, nhẹ nhàng đem cánh tay gối dưới đầu cô, cẩn thận từng chút lật cơ thể đang chìm trong giấc mộng của Ngải Tử Lam, hơi dùng sức, nhẹ nhàng ôm lấy Ngải Tử Lam vào lòng.
Không thể không nói, thân thể Ngải Tử Lam vô cùng mảnh mai, và cân nặng cũng rất nhẹ.
Ngải Tử Lam vẻ mặt an nhàn, giống như con mèo nhỏ xinh đẹp đang cuộn tròn trong lòng Đoàn Hồng Huyên, ngón tay vô thức đong đưa trên ngực hắn, khiến tim hắn ngứa ran ran.