Đường Tuế Như phiền muộn gãi tóc, tối hôm qua ở cảnh trong mơ, cô khí phách nói câu kia, “Chú Diệp, em muốn thượng anh!” Còn ở bên tai tiếng vọng.
Cô nhất định là uống lộn thuốc, cư nhiên……
Nhìn chằm chằm cô gái nhỏ đang ngồi gãi tóc, anh trăm triệu lần cũng không nghĩ tới Đường Tuế Như còn có thể nằm mộng như vậy.
Tuy rằng chính bản thân anh cũng đã từng như vậy.
“Yên tâm, nếu em thật sự thượng anh, anh cũng sẽ không cầm đao chém chết em.” Anh bước qua, “Đứng dậy, trên mặt đất lạnh!”
“Anh anh anh……” bàn tay nhỏ của cô đặt vào lòng bàn tay anh, “Chú Diệp, anh chỉ nói vậy thôi, vạn nhất, thật sự, anh cũng đừng có chém chết em đấy! Dù sao, cũng là do anh dụ dỗ em!”
Diệp Cô Thâm mày dày nhíu lại sau đó nhanh chóng giãn ra, “Em nói xem, anh khi nào dụ dỗ em?”
“Còn không có? Anh xem anh mới sáng sớm đã ăn mặc anh tuấn soái khí, em là một nữ nhân bình thường a! Em mới mười tám, chính là thời điểm thanh xuân hormone đang hừng hực, anh lại còn đẹp trai như vậy, mỗi ngày ở trước mặt em lắc tới lắc đi, Dopamine sẽ phun trào a a!” Cô đứng lên, ý đồ rút tay nhỏ lại.
Diệp Cô Thâm nắm chặt, nghe lời cô nói, trong lòng ẩn ẩn có một tia nhảy nhót, xem ra trong lòng Nhuyễn Nhuyễn, cũng không phải không có anh.
Anh nắm tay Đường Tuế Như xuống lầu, “Anh phải đi phủ Tổng Thống báo cáo công tác, đợi một lát tiện đường đưa em đi trường học.”
“Khó trách mặc đẹp trai như vậy, phong độ như vậy, anh đi phủ Tổng Thống ……” Trong đầu cô nháy mắt nghĩ tới Nam Ương!
Nữ nhân kia!
“Em có ý kiến, hoặc là kiến nghị gì?” Diệp Cô Thâm nhìn cô, “Em có muốn cùng đi chơi không?”
“Hảo a hảo a!” Đường Tuế Như nháy mắt sảng khoái đáp ứng.
Diệp Cô Thâm chỉ là thuận miệng hỏi, không nghĩ tới cô sẽ đáp ứng, hiện tại nếu không mang cô cùng đi không được, giống như leo lên lưng cọp khó leo xuống.
Diệp thủ trưởng chỉ có thể mang theo Tiểu Tuế Tuế cùng đi.
Y dược thế gia Đường gia ở thành phố Kinh, thậm chí ở cả nước đều có địa vị cùng tầm ảnh hưởng lớn, càng là bởi vì kỹ thuật chữa bệnh tiên tiến cùng tài lực lớn, ở nhiều tỉnh thành trên Mặc Viêm Quốc đều có bệnh viện trực thuộc, được xưng là Quốc Y.
Nhưng mà Đường gia bọn họ lợi hại như vậy, lại vẫn kém so với Diệp gia, đây chính là quân nhân đội quân hồng kì, tham gia không ít chiến sự bảo vệ quốc gia, Diệp Cô Thâm chính là hồng quân hồng nhị đại, hoặc là tam đại?
Cô không rõ lắm sự tình Diệp gia.
Bất quá Đường gia ở thành phố Kinh cũng là được xem là gia tộc thượng lưu, mấy trường hợp tham dự yến hội đều không thể tránh được, bất quá Đường Tuế Như là trạch nữ thích ở nhà, tất cả đều do chị họ cô Đường Đường đi, cho nên, đến tận khi cô học đại học rồi, mọi người cũng rất ít người biết đến thân phận của cô.
Cũng không có mấy người biết, Nhị gia Đường gia có một cô con gái là cô.
Phủ Tổng thống chị họ cô đã từng đến, nhưng cô thì chưa.
Hiện giờ đi theo Diệp Cô Thâm, cô vẫn tự tin mười phần, không có địa phường nào cô không thể đi, không dám đi!
Phủ Tổng thống khí thế hùng vĩ, dù sao cũng là nơi ở của người đứng đầu một quốc, bên ngoài đại viên trồng cây ngô đồng, đang là tháng chín, đã qua thời gian ra hoa, lá cây xanh biếc bắt đầu ố vàng.
“Chú Diệp, em có một dự cảm, anh có muốn nghe một chút không?” Vừa xuống xe, Đường Tuế Như liền kéo cánh tay anh, thần bí hề hề nhướng mày.
“Cái gì?”
“Chính là Nam Ương Ương kia a! Cô ta nhất định biết anh hôm nay tới báo cáo công tác, chắc chắn sẽ nói cha cô ta yêu cầu gì đó, Chú Diệp, anh sẽ thỏa hiệp sao?” Cô thật nghiêm túc dò hỏi.
Nam Ương Ương thật sự thích Diệp Cô Thâm, đi đến tận quân khu tuyên thệ chủ quyền, còn ở buổi tiệc đón chào tân sinh viên ở trường học có ý đồ làm cô mất mặt xấu hổ, ở đây là Phủ Tổng Thống phủ, là địa bàn của Nam Ương Ương, nhất định cô ta sẽ không bỏ qua cơ hội này.
“Em hiện tại đã biết cần phải nắm chắc anh rồi sao, nếu em còn không nắm cho chặt, về sau chuyện kia em chỉ có thể nằm mơ thôi đấy”