Cô không vui!
Tuy cô ngu ngốc, nhưng cũng cảm nhận được người phụ nữ kia có ý với Diệp Cô Thâm.
Diệp Cô Thâm đưa hai tay vòng ra sau lưng cô, đầu cô chôn vào trong ngực anh không nói một lời, “Tắm rửa một cái, sau đó chúng ta sẽ quay về.”
“Ừm……”
Có phải anh nên giải thích một chút hay không?
Người phụ nữ kia là ai?
Tuế Tuế mở to hai mắt mê mang vô tội nhìn anh, lúc bị đặt ở trong phòng tắm, đôi chân trần lo lắng động đậy, cái miệng nhỏ hơi chu ra, chẳng lẽ anh không nhận ra cô đang giận dỗi sao?
“Cháu gái của chị dâu, cô ta không có liên quan gì với anh, hay là……” Diệp Cô Thâm đưa ngón tay chạm vào áo sơ mi của cô, “Em muốn anh tắm chung với em?”
“Không! Mới không cần!” Cô vội vàng đẩy anh ra, “Đi ra ngoài đi ra ngoài!”
Cháu gái của chị dâu?
Nhưng không có cùng huyết thống nha!
Từ khi nào đầu óc của cô lại trở nên thông suốt như vậy, lại có thể nhìn ra được người phụ nữ kia có ý với Diệp Cô Thâm!
Lúc hai người đi xuống lầu trở về nhà đã không còn thấy cô kia, nói tóm lại sau khi rời khỏi Diệp gia thì vẫn thực vui vẻ!
——
Diệp Xán Bạch mặc áo ngủ, lười biếng đi xuống lầu, “Ông nội, bà nội, chú nhỏ đi rồi à?”
“Tiểu Bạch! Con trở về khi nào?” ông cụ Diệp rất kinh ngạc nhìn cháu trai lớn của mình, trong nhà đều không có ai biết anh đang ở nhà.
Vậy mà lại ngủ đến ba giờ chiều mới rời giường!
“Tối hôm qua……” Diệp Xán Bạch uống ly nước do người hầu đưa qua, đi vào chơi cờ với hai người, “Ông nội, tối hôm qua lúc con trở về, không cẩn thận nhìn thấy chú nhỏ ở cùng thím nhỏ tương lai, hơn nửa đêm, hai người ở trong phòng bếp……”
“Phòng bếp!!” Bà cụ Diệp nhanh chóng phản ứng lại, “Con nói hai đứa nó ở trong phòng bếp……”
“Bà nội, bà đang nghĩ cái gì vậy! Chú nhỏ nấu đồ ăn cho thím nhỏ! Nhưng sau đó có xảy ra chuyện kích thích gì hay không, con cũng không biết được!” Diệp Xán Bạch ngáp một cái, rất rõ ràng là vẫn chưa ngủ tỉnh.
Anh ta cà lơ phất phơ bắt chéo chân, “Chú nhỏ là người có nguyên tắc đến cỡ nào, vậy mà hơn nửa đêm còn ăn đồ ăn, có thể thấy được, chú nhỏ thật sự thực rất cưng chiều thím nhỏ tương lai, ông nội bà nội, hai người thật không công bằng, tại sao lại không làm một hôn ước từ bé cho con chứ, con cũng muốn có cô vợ nhỏ nha!”
“Con mới bao lớn! Muốn vợ cái gì, lo mà đọc sách!” ông cụ Diệp uy nghiêm mặt, tàn khốc nói.
“Bất công……” Diệp Xán Bạch không chút để ý kêu người hầu đưa cơm tới, “Theo lý mà nói, con và thím nhỏ có phải càng xứng hơn hay không? Tuổi của tụi con cũng không chênh lệch là mấy!”
“Xứng cái gì mà xứng? Con là một thằng oắt con, có thể chiếu cố con gái nhà người ta sao? Đó là vợ của chú nhỏ, con đừng nên mơ tưởng viễn vong!” ông cụ Diệp đã sớm dự tính chu toàn cho con trai nhỏ của mình xong.
Tuy rằng, ông cũng rất thương yêu cháu trai lớn của mình, nhưng chuyện này không giống nhau.
“Con đã hỏi thăm qua rồi, Đường gia còn có một thiên kim tiểu thư nữa! Ông nội, không bằng như vậy, đại tiểu thư kia cho chú nhỏ, còn cô gái này cho con, thế nào?” Diệp Xán Bạch cười cười đề nghị, khóe mắt điển trai hơi híp lại, vô cùng đê tiện, nhìn giống như đang nói giỡn vậy.
“Xằng bậy! Ngày thường con muốn quậy thế nào cũng được, nhưng chuyện này thì không được, con dậy trễ cho nên không nhìn thấy được thím nhỏ tương lai của con, ha ha……” Ông cụ Diệp bỗng nhiên cười đến sảng khoái, “Không hổ là con trai của ông! Đã sớm ăn sạch thím nhỏ tương lai của con rồi! Con ngay cả lông cũng chưa dài ra, hết hy vọng đi!”
Anh không thấy chính là bởi vì không muốn thấy, cho nên mới ngủ suốt một ngày.
“Nói đến cùng vẫn là do ông nội không công bằng, rõ ràng con và cô ấy càng xứng, tại sao không đến lượt con đính hôn từ bé chứ?” Diệp Xán Bạch cười cười đứng dậy, “Đói quá rồi, ăn cái gì đi, biến cơn giận thành sức ăn!”
Ông cụ Diệp nhìn chằm chằm theo bóng dáng của anh, cười nói, “Con cũng không nhìn thử chú nhỏ của con là loại người gì, nếu không cho đính ước từ bé cho nó, chỉ sợ sẽ phải cô đơn cả đời! Đều do ông, đặt cho nó một cái tên không tốt!”
Cô Thâm, cô đơn!
_________________________________________________