“Được rồi! Nhưng em thật sự không có dụ dỗ anh!” Cô chớp chớp đôi mắt to, cái miệng nhỏ căng mọng hơi chu ra.
Cực kỳ cô tội.
“Ừ, Nhuyễn Nhuyễn không có dụ dỗ anh, là anh không chịu nổi bị dụ dỗ.” Diệp Cô Thâm vuốt vuốt cái mũi nhỏ của cô, đầu ngón tay thon dài, còn có khí tức nhàn nhạt tươi mát.
“Em muốn cho nhiều hành một chút! Em thích!” Cô cười tủm tỉm đưa ra yêu cầu.
“Được.”
Toàn bộ quá trình Diệp Cô Thâm đều để cô ở trước mặt, ánh mắt của Tuế Tuế không ngừng nhìn anh, nghĩ thầm sao anh lại có thể đẹp trai như vậy chứ!
Mì hải sản thơm ngào ngạt ra lò, Tuế Tuế đã sắp chảy nước miếng rồi.
Cảm thấy càng thêm đói bụng.
Thân thể của cô nhẹ bẵng lên, bị Diệp Cô Thâm ôm xuống bục nấu ăn.
Cô bỗng nhiên có cảm giác mình giống như một đứa nhỏ bị chiều hư.
Nếu có một phụ huynh như Diệp Cô Thâm, không biết về sau đứa nhỏ sẽ biến thành cái dạng gì!
Nhất định sẽ rất ưu tú!
Diệp Cô Thâm ngồi ở đối diện nhìn cô ăn, còn mình thì tự rót một ly rượu.
“Anh uống rượu?” Tô mì của cô khá lớn, có thể chia cho anh ăn một chút.
“Muốn uống một chút, em nếm thử không?”
“Không muốn!” Cô vẫn nên tiếp tục ăn mì thôi!
Nhưng đàn ông thật sự thích uống rượu như vậy sao?
“Chú Diệp, anh không cần đồ ăn nhắm rượu sao?” Cô nghiêng đầu hỏi, trong phòng bếp chắc sẽ có rất nhiều ăn!
“Có em ở đây, còn cần đồ ăn nhắm rượu gì nữa?” Anh nhìn cô là no rồi.
Cô mới không phải vạn năng!
Cô tiếp tục ăn ăn, bỗng nhiên nghe thấy có tiếng bước chân, tò mò nghiêng đầu nhìn san thì chỉ nhìn thấy một cái bóng dáng thoáng qua.
Theo lý thuyết mà nói, cho dù bọn họ có đói bụng thì cũng có người hầu làm đồ ăn khuya, nhưng Diệp Cô Thâm làm cho cô ăn, đương nhiên sẽ càng thích.
Hơn nửa đêm rồi ai còn chưa ngủ đây?
“Ai vậy?” Cô hỏi.
Ánh mắt của Diệp Cô Thâm nhàn nhạt nói, “Cháu trai lớn tương lai của em!”
“Hả? Nga……”
Nếu tính lại thì đây chắc học trưởng của cô rồi!
Bỗng nhiên cảm thấy thân phận của mình khi đi theo Diệp Cô Thâm, hình như cao hơn rất nhiều nha!
Ăn hết một tô mì to đầy, Đường Tuế Như mới đi cùng Diệp Cô Thâm trở về phòng ngủ, mà giấc ngủ này kéo dài mãi cho đến ngày hôm sau, khi mặt trời lên cao!
Diệp Cô Thâm vẫn còn nằm ở trên giường bên cạnh cô, hai người thân mật ôm nhau mà ngủ.
Buổi sáng, cô còn có chút ngượng ngùng, lần đầu tiên đến nhà của Diệp Cô Thâm mà lại đi ngủ nướng.
Mà khi bọn họ cùng nhau xuất hiện, mọi người đều tỏ vẻ có thể hiểu được
Cô ảo não ngắt cánh tay của Diệp Cô Thâm, thấp giọng mắng một câu, “Đều tại anh!”
“……” Rõ ràng là do cô rời giường trễ, tại sao lại trách anh?
“Bọn họ nhất định đã nhìn thấy …… Dấu hôn trên cổ em rồi” Cô khóc không ra nước mắt ngã vào trong lòng ngực của anh, “Quá mất mặt!”
“Ngoan, chuyện này rất bình thường.” Diệp Cô Thâm đơn giản ôm cô đi ra ngoài, thoát khỏi tầm mắt của mọi người.
“Mới không bình thường! Có chỗ nào bình thường đâu chứ!” Cô xấu hổ chịu không được nha!
Thời tiết đầu thu rất, phong cảnh bên trong nhà tổ to lớn lại càng xinh đẹp hơn, Diệp Cô Thâm lôi kéo cô đi ra ngoài, “Chỗ nào cũng đều bình thường.”
“Anh……” Hôm nay cô sắp bị Diệp Cô Thâm chọc tức chết rồi!
Cô không tình nguyện đi theo anh, “Anh dẫn em đi đâu?”
“Giải sầu.”
Diệp Cô Thâm mang cô lên xe, sau đó lái chiếc xe thể thao cực ngầu phóng lên trên đỉnh núi.
Đường Tuế Như bị anh lôi đi, đứng ở mép núi, nhìn hai ngọn núi vắt ngang thẳng đứng tựa như một cọng dây xích nhỏ thì sợ tới mức mềm chân.
“Chú Diệp, anh thích chơi trò mạo hiểm như vậy sao?” Rất có tính khảo nghiệm cho trái tim nha!
“Không thích sao?” Diệp Cô Thâm cúi đầu nhìn cô, cơn gió mát lạnh trên đỉnh núi thổi nhẹ quét ngang sợi tóc bên tai cô, càng khiến cho khuôn mặt nhỏ của cô trở nên mông lung, cũng càng nhiều thêm vài phần xinh đẹp.
Nhuyễn Nhuyễn của anh, thật đáng yêu.
_____________________________________