Nghe Lăng Quốc gọi, một cô gái thanh lệ từ đằng sau tiến tới, dịu dàng thưa:
" Vâng, đi thôi cha."
Lăng Quốc hài lòng gật đầu. Một trợ lí phía sau nhanh nhẹn tiến lên, vén rèm cánh gà cho đôi cha con đi ra.
Cánh gà rất gần sân khấu cũng là nơi sáng nhất bởi bộ phận ánh sáng đã được thông báo thi hành theo chỉ thị để hai cha con Lăng Quốc phải là người nổi bật nhất.
Màn thưa vừa được vén lên, mọi người đã tập trung sự chú ý vào đó. Gặp Lăng Quốc, hẳn mọi người đã thấy nhiều nhưng dù sao vẫn lên cho họ mặt mũi.
Hôm nay, Lăng Quốc mặc đồ rất thanh lịch. Ông mặc một bộ vest tây màu xám nhạt, trên bả vai bên trái còn thêu nhìn rồng và hoạ tiết hoa văn kéo từ bả vai xuống tới eo. Tất cả đều làm bằng chỉ vàng.Không những vậy, trên túi trước ngực còn gấp một chiếc khăn vuông, gọn gàng tạo điểm nhấn. Khuôn mặt trung niên có lưu chút tuấn tú thời trẻ nhưng nhiều hơn là sự nghiêm nghị. Nhưng đôi mắt kia,..., đôi mắt trầm lặng, có tia giảo hoạt, tâm cơ thoáng qua rất nhanh.
Lăng Quốc vừa bước ra, bộ y phục thêu vàng sáng lấp lánh, vô cùng thu hút.
Tuy nhiên, không một ai chú ý đến ông, thi thoảng chỉ có vài người liếc nhìn ông một chút. Tất cả sự chú ý của mọi người đều bị cô gái bên cạnh hấp dẫn. Cô gái trẻ khoác tay ông đi ra, nếu đoán không nhầm là đại tiểu thư Lăng thị _ Lăng Cẩm.
Lăng Cẩm quả rất xinh đẹp, hôm nay cô mặc một chiếc sườn xám ôm sát cơ thể. Sườn xám màu đỏ tươi,phía trên cổ váy được may rất rộng, thân váy ôm sát ngực để lộ cổ trắng nõn, xương quai xanh mị hoặc, vì váy ôm rất chặt để lộ bộ ngực trắng mịn, có chút đỏ hồng vì thân váy. Phía dưới,tà váy được nhà thiết kế xẻ lên rất cao tôn lên đôi chân trần vừa dài vừa nhỏ. Khuôn mặt thanh lệ, đỏ ửng,có chút e thẹn, dè dặt của thiếu nữ,ngũ quan thanh tú, nhất là đôi mắt, đôi mắt to ngập nước, mềm mại nhìn mọi thứ xung quanh, thỉnh thoảng đưa ra một ánh mắt dụ hoặc, quyến rũ.
Cả người Lăng Cẩm như một đoá hồng rực rỡ,quyến rũ, gợi cảm, hấp dẫn người ta muốn hung hăng chà đạp một phen.
Lăng Quốc ở bên cạnh, tuy không có người nhìn, nhưng ông rất thoả mãn thậm chí có phần tự hào. Con gái bảo bối của ông không tầm thường nha. Nghĩ vậy, trên mặt lại nở nụ cười rất tươi.
" Lăng Cẩm tiểu thư quả diễm lệ, xinh đẹp động lòng người, chúng ta nâng ly chúc mừng chủ tịch Lăng có đứa con bảo bối." - Một người trong đám đông lên tiếng.
" Không sai, không sai, chúc mừng, chúc mừng."
Nghe vậy, Lăng Cẩm đỏ mặt, e thẹn nhìn người đàn ông vừa nói. Thấy cô nhìn mình, anh ta có vẻ phấn khởi, tay nâng ly rượu chúc mừng. Lăng Cẩm cười xấu hổ, gật gật đầu tỏ ý đa tạ.
Mọi người bắt đầu sôi nổi, Lăng Quốc và Lăng Cẩm cũng bước đến trung tâm, vui vẻ đón nhận ánh mắt ngưỡng mộ và lời chúc của mọi người.
Không uổng công cô phải hạ mình cười với mấy người thấp kém này. Lăng Cẩm hung hăng nghĩ, trong lòng cô âm thầm lôi hết đám người này ra chào hỏi một phen cho bớt giận.Tuy vậy, khuôn mặt xinh đẹp vẫn không hề biến sắc.
Không khí vui vẻ diễn ra cho đến khi người thư kí vừa nãy hớt hải chạy vào, thì thầm to nhỏ với Lăng Quốc. Lăng Quốc nghe xong vô cùng kinh hãi, vội vội vàng vàng kéo con gái ra khỏi đám đông,tiến nhanh về phía cửa. Lăng Cẩm đang vui vẻ, đột nhiên bị cha kéo đi, khuôn mặt không khỏi âm trầm,cô cưỡng chế dừng lại
" Cha, có chuyện gì xảy ra."
" Dạ Thiên tới, anh ta là chủ tịch tâp đoàn Thiên Dạ."
Lăng Cẩm nghe vậy, thu lực để Lăng Quốc kéo đi, khuôn mặt trấn an thành vẻ đẹp tiêu chuẩn vừa nãy.