Khả Hân đang ăn kẹo giữa chừng thì Như Tuyết đi đến bên cạnh. Như Tuyết bắt đầu làm thân với Khả Hân:
- "Hân Hân cho cô út ăn với được không?"
- "Của mami"
- "Vậy cho cô út một tí được không?"
- "Ưm"
Như Tuyết được Khả Hân cho một chút. Ăn được nửa cây thì Khả Hân không muốn ăn nữa. Cô bé đưa cho Giai Kỳ.
- "Hân Hân không ăn nữa sao?"
- "Dạ Hân Hân không ăn nữa"
- "Vậy Hân Hân muốn ăn cái gì nào"
- "Cháo"
- "Vậy mami nấu cháo cho con được không?"
- "Daddy nấu"
- "Được, daddy nấu"
Giai Kỳ ăn hết cây kẹo của Khả Hân. Cô bé vẫn cười rất tươi. Như Tuyết nhìn vậy thì nói:
- "Hân Hân cho em được có một chút, còn chị Giai Kỳ thì được nửa cây"
- "Như Tuyết đừng nói vậy chứ Hân Hân buồn đấy"
- "Dạ, chị Giai Kỳ em biết rồi"
Đang nhìn Giai Kỳ và Khả Hân thì Duy Đông tò mò hỏi:
- "Anh Đình Thiên vậy mẹ của Hân Hân đâu rồi"
- "Mà em chắc chắn mẹ Hân Hân rất đẹp và rất dễ thương không giống với bà chị sư tử nhà em. Lúc nào cũng thích cằn nhằn mọi người"
Mọi người lấy ánh mắt sắc lạnh nhìn Duy Đông. Khiến Duy Đông cảm thấy hơi ớn lạnh. Đình Thiên nhìn Khả Hân rồi hỏi cô bé:
- "Hân Hân nói cho mọi người biết mami của Hân Hân đâu rồi"
- "Hân Hân nói mọi người có thích Hân Hân không daddy"
Cô bé nắm chặt lấy ống tay áo của Giai Kỳ. Cô bé rất sợ.
- "Hân Hân nếu con nói ai ai cũng thích Hân Hân"
- "Vậy ông... có la daddy nữa không ạ?"
Mọi người trả lời thay cho Đình Thiên:
- "Hân Hân nói đi ông sẽ không la daddy con đâu"
- "Dạ"
Khả Hân vẫn cứ im lặng. Nếu Khả Hân không nói thì Đình Thiên cũng chưa muốn nói. Như Tuyết bắt đầu dụ dỗ Khả Hân nhưng đâu phải dễ. Cuối cùng Đình Thiên nói với con gái:
- "Hân Hân nếu nói daddy sẽ nấu cháo cho con"
- "Dạ"
- "Hân Hân nói cho mọi người biết đi"
- "Mami Hân Hân ở đây"
Cô bé đứng dậy ôm lấy Giai Kỳ. Sau đó Giai Kỳ còn hỏi:
- "Vậy Hân Hân cho mọi người biết mami con tên gì?"
- "Mami con là Phó Giai Kỳ còn daddy là Lục Đình Thiên"
- "Hân Hân rất giỏi. Chúng ta cùng daddy vào nấu cháo có được không?"
- "Dạ"
Sau đó Giai Kỳ nhìn mọi người nói:
- "Bây giờ mọi người biết rồi chứ"
Sau đó cô ôm con vào phòng bếp đợi Đình Thiên nấu cháo. Mọi người ở phòng khách rất hỗn loạn. Phó Thần thì hơi đau đầu vì lúc nãy làm cháu ngoại sợ. Phó Thần nhìn mọi người hỏi:
- "Mọi người có biết chuyện này không?"
- "Chúng tôi đâu có biết"
- "Sao Hân Hân lại là con Giai Kỳ và Đình Thiên, chuyện này thật khó tin"
Duy Phương còn nói thêm một câu:
- "Hân Hân có phải con nuôi của hai anh chị không?"
- "Chuyện này cũng có thể"
Đình Thiên nấu một ít cháo thịt bằm. Lúc nấu xong cũng là lúc mọi người vào ăn trưa. Giai Kỳ cho cô bé ngồi xúc từng thìa cháo bỏ vào miệng. Khả Hân ngồi giữa ba mẹ mình. Kiều Y Nguyệt bây giờ mới hỏi:
- "Giai Kỳ mẹ hỏi chuyện này"
- "Mẹ nói đi"
- "Hân Hân có phải con ruột của hai đứa không vậy?"
- "Hân Hân là con ruột một trăm phần trăm do con sinh ra. Đừng nói mọi người nghĩ Hân Hân là con nuôi nha"
- "Vậy con có thai từ lúc nào?"
- "Chắc là lúc sinh nhật 22 tuổi của Đình Thiên"
- "Hai đứa lỡ sao?"
- "Làm gì có hai bên tình nguyện mà. Đáng lẽ lần tết đó con và Đình Thiên sẽ về. Nhưng con phát hiện mình mang thai nên cả hai đã ở lại. Bụng con lúc đó cũng đã to ra rồi."
- "Sao con không nói cho mọi người biết"
- "Chuyện đó cũng do con hơi sợ nên con cũng không dám cho anh ấy nói"
- "Các con thật là"
- "À đúng rồi, ăn xong con cho mọi người xem ảnh Hân Hân từ lúc nhỏ "
Sau khi hỏi Giai Kỳ cũng ăn được vài miếng. Đang trò chuyện với mọi người thì Lục Đình Phong nói:
- "Vậy hai đứa cũng nhanh chóng kết hôn đi"
Đình Thiên lạnh lùng nhìn ông Lục nói:
- "Ba và mọi người yên tâm "
- "Yên tâm"
- "Chúng con không ăn cơm trước kẻng"
- "Đình Thiên chuyện này là sao?"
- "Con và cô ấy đã đăng kí kết hôn từ trước khi mang thai"
- "..."
- "Mọi người không biết cũng là chuyện rất bình thường. Tin tức là do con phong tỏa"
- "..."
- "Mà Hân Hân rất giống Giai Kỳ sao mọi người không nhận ra"
- "Cũng đúng"
Bây giờ mọi người mới chú ý đến khuôn mặt Khả Hân rất giống với Giai Kỳ. Ngay cả nụ cười cũng rất là giống. Khả Hân ăn no xong nhìn ba nói:
- "Daddy nước"
- "Con có uống nước cam không?"
- "Không, Hân Hân muốn uống sữa"
- "Vậy ba pha sữa cho con nha"
- "Dạ"
Khả Hân uống sữa xong thì nhìn mẹ nói:
- "Mami... rượu"
Không ai hiểu Hân Hân nói gì. Còn vợ chồng Giai Kỳ vừa nghe thì hiểu rất rõ ràng. Vì nhiều lần như vậy nên hai vợ chồng cũng quen. Những lần có việc ở công ty Đình Thiên chưa từng uống nhiều quá mức. Sau khi nghe Đình Thiên nói mọi người mới hiểu.
- "Được rồi công chúa nhỏ, daddy không uống nữa được không?"
- "Mami sẽ la"
- "Công chúa nhỏ nói gì cũng đúng. Mami sẽ la daddy. Còn bây giờ con ra ngoài chơi với cô út có được không?"
- "Dạ, đi chơi"
Như Tuyết do đã ăn xong nên cùng với Khả Hân ra ngoài chơi. Khả Hân đưa ra rất nhiều thứ. Đến cả Như Tuyết cũng chưa thấy nhiều đồ như vậy. Khả Hân đọc tên tất cả các món đồ chơi cho Như Tuyết nghe. Như Tuyết than:
- "Mình 17 tuổi rồi nhưng chẳng bằng một cô bé 2 tuổi"
- "Cô út cũng rất giỏi nhưng..."
- "Nhưng sao Hân Hân"
- "Không bằng mami... mami biết rất nhiều thứ"
Lời cô bé nói như một nhát dao đâm vào tim Như Tuyết. Nhìn Như Tuyết bất lực Đình Minh mới nói:
- "Như Tuyết nếu em mà lấy chồng anh chắc chắn chồng em rất bất hạnh"
- "Lục Đình Minh anh nói lại thử xem"
- "Chồng em bất hạnh khi phải chăm thêm một đứa con gái"
- "Ai là con gái"
- "Em"
Khả Hân ngồi xem Cô và chú nói qua nói lại. Khả Hân không hiểu lắm nhưng vẫn cười tươi. Cô bé tiếp tục chơi những đồ được đưa từ Mĩ. Khả Hân cũng không chú ý đến Đình Minh và Như Tuyết nữa.