Một ngày đẹp trời,Đằng tổng giám đốc vui mừng hơn điên trong khi phu nhân của mình đang phát hỏa.
— Đằng Minhhhhhhh!!!!!! Đồ khốn nhà anhhhh
Người được gọi tên nào đó trưng ra cái vẻ mặt « anh nào có biết chi đâu» mà hỏi
— anh có làm gì em đâu bà xã, oan ức quá
Rồi dùng cái bản mặt hắc ám để tỏ vẻ cute nhưng trong dị hơn.
Ân An Hạ ném thẳng cái que thử thai với hai vạch đỏ đậm vào người Đằng Minh
— An toàn của anh nè, Có làm gì đâu nè, Đằng Minhhhhh
Đằng Minh ôm cái que thử thai nhìn ngẩn ngẩn ngơ ngơ rồi hú hét, bay tới ôm An Hạ.
— vợ có thai rồi, chúng ta có con nữa rồi, vợ à Anh yêu em
— Yêu Yêu cái đầu nhà anh!!
Đằng Minh tự nhủ, lần trước cô mang thai Lạc Thần và Nguyệt Di không có anh bên cạnh, nhưng lần này, anh sẽ chăm sóc cho cô.
Anh mong trong bụng cô sẽ là tiểu công chúa..nó sẽ xinh đẹp như cô, dễ thương như Di Di.
Anh đưa cô đi bệnh viện. Cái thai được hai tháng rồi, lại là thai song sinh. Đằng Minh thì mừng rỡ như điên nhưng An Hạ thì cười như mếu.
Song Sinh??? Lại là song thaii?? Ôi trời ơii
— Đằng Minhh anh đi chết đii mà
An Hạ khóc không ra nước mắt. Cai tên ngựa đực này, tại sau năng lực sinh sản lại mạnh mẽ như vậy huhu. Chết cô mất thôi.
Trong Khi An Hạ than thở thì tổng giám đốc Đằng Minh hạ lệnh tăng lương cho nhân viên toàn công ty, Trở nên vui vẻ bất thường, hay ngồi cười 1 mình...
Có lẽ hạnh phúc của anh đến rồi.
Trên con đường đầy nắng, một người đàn ông đang cẩn thận nâng niu dìu vợ mình bước từng bước...
Phía sau là một đôi trai gái nhỏ đi tung tăng..
Mùa Thu năm đó...hạnh phúc trở lại..
Nắng vàng trở nên đẹp hơn..vì có em..