Người dịch: Yuki ( Bạch Nhật Mộng)
Một tháng sau, Tử Thần đầu hàng, ta và Túy Thần cuối cùng cũng trở về hoàng cung Lam quốc.
” Đúng rồi! Diệu Diệu, lần trước ngươi vội vã rời khỏi là vì chuyện gì vậy? ”
Nhân lúc Túy Thần thượng triều, ta truy hỏi Như Diệu đang ở bên cạnh ta.
Không đúng — Bây giờ nên gọi là Túy Diệu, Túy Thần bởi vì nguyên cớ của ta, quyết định để cho Diệu Diệu khôi phục hoàng tịch ~
” Lần trước — Bạch Dạ cung đột nhiên công kích Liễm Nguyệt phân bộ, ta chỉ dắt theo Chỉ Duyệt đến trợ giúp. ” Túy Diệu nhíu mày.
” Bạch Nhược Tuyết — chắc là không muốn ta đi giúp Túy Thần — có thể hắn không ngờ tới việc ngươi cư nhiên không đưa ta đi — ”
Xem ra công sức lần này của Bạch Nhược Tuyết đổ sông đổ bể rồ a!
” — Người và Túy Thần — “cùng nhau” rồi sao? ” Túy Diệu đột nhiên hỏi.
” Ách — cái đó — Diệu Diệu! Ta có chuyện này không thể không nói với ngươi! ”
”? ”
” Ta — ta không phải Túy Nguyệt — ” Nói ra mất rồi!
” — Thuộc hạ biết. ” Túy Diệu nhãn thần ảm đạm.
”?! Ngươi biết?? ” Sao lại có thể??
” Lần trước — Lam trưởng lão nói với ta — hắn nhân lúc người không chú ý đã giúp người bắt mạch — là độc — nhưng người lại giống hệt như người bình thường, không có gì khác lạ — khi đó ta liền nhớ tới — năm đó vào sinh nhật lần thứ hai mươi của người — ” hoán thế chi mộng” mà Hồng Nhược Dương tặng cho người — ”
Hóa ra Diệu Diệu sớm đã biết rồi —
” Vậy — vậy ngươi vẫn xem ta là cung chủ của ngươi — ”
” Người là hậu thế của cung chủ, là người mà cung chủ đã ủy thác tất cả mọi việc, tự nhiên cũng là cung chủ của thuộc hạ. ” Túy diệu mỉm cười nói.
” Diệu Diệu — ”
” Kỳ thực, thuộc hạ cũng hiểu rõ ý đồ của Hoàng Phủ Túy Thần khi để thuộc hạ khôi phục hoàng tịch. ” Túy diệu vuốt mặt Lãnh.
” Ta nhất định sẽ thay người cai trị quốc gia này thật tốt — ”
Ý đồ của Hoàng Phủ Túy Thần khi để Túy Diệu khôi phục hoàng tịch rất đơn giản, thân là một hoàng đế đương nhiên không thể chạy ngược chạy xuôi để tìm đồ, thế nhưng nếu để cho một hoàng tử đời trước khôi phục hoàng tịch, sau đó trao lại ngôi vị cho hắn, như vậy tự nhiên là có thể dẫn theo Túy Nguyệt đi tìm giải dược rồi ~
” Diệu Diệu — xin lỗi — ta và Túy Nguyệt — đều nợ ngươi quá nhiều rồi — ”
Diệu Diệu thật sự là một người rất tốt — thế nhưng — trong lòng ta đã có Túy Thần — đối với hắn — ta chỉ có thể cảm thấy hổ thẹn —
” Đây là do thuộc hạ tự nguyện, chỉ cần người có thể hạnh phúc, cả cuộc đời này của thuộc hạ không còn gì để hối tiếc. ”
Chỉ cần — ngươi có thể hạnh phúc — đó chính là niềm hạnh phúc của thuộc hạ —
” Lãnh ~! Ngày mốt là chúng ta có thể khởi hành rồi ~!! ” Túy Thần vui mừng báo cáo với Lãnh.
” Ân — ngô? ”
Túy Diệu nhân lúc Lãnh không chú ý, liền ôm lấy Lãnh và hôn lên môi y.
Đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng —
” Hoàng Phủ Túy Diệu!! Ngươi đang làm gì đó ~!! ” Túy Thần vội vàng xông đến dành lại người yêu thân thương của mình.
” Cứ coi như là quà từ biệt đi! Cung chủ — bất luận là kiếp này hay là kiếp sau, người vĩnh viễn là chủ nhân trong lòng thuộc hạ! ”
Sau này người ở bên cạnh bảo vệ người — không còn là Túy Diệu nữa rồi — cung chủ — cả đời này Túy Diệu vẫn là thuộc hạ trung thành nhất của người —
Bất luận người là kiếp này — hay là kiếp sau —
– – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – – –
Tứ quốc thiên kết thúc ~~~ tiếp theo chính là thiên thứ tư, song phi thiên ~ ~