Trong ba tháng kế tiếp, tất cả mọi người đều bận rộn chuẩn bị cho việc sinh sản của Lý Na, bởi vì bụng hắn rất lớn, lúc đầu Lục Văn Thụy còn tưởng rằng là song bào thai, nhưng sau khi Khoa Lan kiểm tra, nói là do bảo bảo phát dục rất tốt cho nên có vẻ hơi lớn, phỏng chừng đến lúc sinh sản sẽ có chút phiền toái. Vì thế Lục Văn Thụy bọn họ lại bắt đầu sốt ruột, họ bắt đầu nghĩ cách giúp Lý Na giảm bớt gánh nặng khi sinh sản, Khoa Lan cùng một nhóm thầy thuốc cũng tụ tập cùng một chỗ để nghĩ biện pháp, nghiên cứu phương án đỡ đẻ cho Lý Na. Còn Pháp Lan bọn họ thì mỗi ngày cùng Lý Na tản bộ, nơi nơi đi một chút, tận lực giúp hắn gia tăng vận động lên nhiều một ít.
Nhìn mọi người đều bận rộn cùng nghĩ biện pháp, Lục Văn Thụy về nhà cũng hồi tưởng lại một ít tư liệu liên quan đến khó sanh mà mình biết trước đây, đáng tiếc lúc ở trên địa cầu, y cũng chỉ biết những việc đó thông qua một vài cuốn tiểu thuyết mà mình đọc, cho nên thật sự thì mấy thứ này đối với tình hình sinh sản thục tế tựa hồ không thể giúp ích gì. Nhưng y nhìn tất cả mọi người chung quanh suy đang nghĩ cách giúp đỡ Lý Na, cảm thấy rất sốt ruột, liên tục nghĩ bây giờ nên làm gì mới tốt đây? Vì chuyện này, mà khiến y liên tiếp vài buổi tối đều không có ngủ ngon. Cũng may ông trời không phụ lòng người, rốt cục sau nhiều ngày ôm đầu suy nghĩ, y lại nhớ được một ít thứ hữu dụng, đây là nhờ trước đó y vô tình nhìn thấy việc phụ nữ có thai tập Yoga.
Có trời mới biết lúc ấy y như thế nào sẽ chú ý tới mấy thứ đó, hình như là bởi vì khi đó Yoga thực thịnh hành, trên TV cùng Internet đều có thể nhìn thấy các dụng cụ tập Yoga cùng các người mẫu thân gầy tập Yoga.
Ngày đó y đột nhiên nhìn thấy trên internet xuất hiện một chuyên mục là “Phụ nữ có thai cùng nhau luyện Yoga”, lúc ấy y rất là tò mò, chẳng lẽ phụ nữ có thai cũng có thể luyện Yoga? Điều này sao có thể? Vì thế trong lúc nhất thời tò mò, y mở ra chuyên mục kia và xem.
Trong quá trình xem, y nhìn thấy một vài cái người phụ nữ mang thai thật là đang luyện tập Yoga, bỗng nhiên cảm giác rất thú vị, y lập tức hưng trí, vì thế ngồi xem từ đầu tới đuôi, hiện tại nghĩ lại y đều cảm thấy có chút kỳ quái, lúc ấy không biết từ đâu mà chính mình có tính nhẫn nại như vậy. Không nghĩ tới hiện tại lại có thể ứng dụng, bất quá đại khái bởi vì thời gian đã hơi lâu, buộc y phải nhớ hết tất cả các động tác trong chuyên mục đó là không có khả năng, hiện tại y chỉ nhớ rõ một ít động tác có vẻ đơn giản. Nhưng có còn hơn không, y đem mấy động tác này đều sửa sang lại một phen, cảm thấy có thể thực hiện được, sau đó phải đi tìm Lý Na, nói cho đối phương luyện tập theo vài động tác Yoga của mình.
Lúc đầu, khi mọi người xem hai người bọn họ làm chút động tác kỳ quái, đều có chút nghi hoặc, không biết bọn họ nhích tới nhích lui như vậy có ích lợi gì (^_^), nhưng Lý Na lại đối với Lục Văn Thụy có một loại tín nhiệm mù quáng từ đáy lòng, hắn cảm thấy đối phương có thể mang đến cho mình kỳ tích. Vì thế sau hơn một tháng đi theo Lục Văn Thụy kiên trì không ngừng tập luyện “Yoga dành cho phụ nữ có thai”, Lý Na cảm giác rằng tình huống rút gân linh tinh vào buổi tối rõ ràng có cải thiện, mà hắn bảo bảo trong bụng hắn tựa hồ cũng không có bộ dạng lớn nhanh như vậy, cộng thêm việc phối hợp với “cách thức nấu ăn cân đối” mà Lục Văn Thụy chuẩn bị cho hắn, sau một phen điều trị như vậy, khí sắc của Lý Na tựa hồ so với trước kia tốt hơn rất nhiều. Lúc Khoa Lan đến cẩn thận kiểm tra cho Lý Na, hắn cũng vừa lòng gật gật đầu, tiếp theo mỉm cười nói với nhóm người Lục Văn Thụy rằng tình huống của Lý Na thật sự có cải thiện rõ ràng, mọi người nghe được lời hắn nói, rốt cục đều thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Bây giờ bọn họ còn có thời gian 2 tháng, có thể giúp đỡ Lý Na điều trị một phen, thông qua ăn uống hợp lý cùng vận động vừa phải, hy vọng có thể giúp ích cho hắn khi sinh sản sau này.
Sau đó, mỗi ngày mọi người đều thay phiên làm bạn bên người Lý Na, có đôi khi cùng hắn tâm sự, có đôi khi cùng hắn luyện Yoga, cuộc sống thực phong phú. Liền như vậy qua nửa tháng, tình trạng thân thể của Lý Na càng ngày càng tốt.
Mắt thấy ngày sinh sản cũng sắp gần, mọi người đều lạc quan, nghĩ rằng sẽ không có vấn đề gì đi. Ai biết được chuyện ngoài ý muốn thường thường phát sinh ngoài dư liệu của mọi người.
Hôm nay cũng giống như mỗi ngày, vào buổi sáng sau khi Lục Văn Thụy săn thú trở về liền chuẩn bị tốt nguyên liệu nấu ăn, nấu cho Lý Na một nồi canh đầy dinh dưỡng, hơn nữa bên trong y còn để thêm một ít thảo dược, coi như là một loại dược thiện đi. Tiếp theo y liền mang theo nồi nhỏ, kích động đi đến nhà Tư Nặc cùng Lý Na.
Không nghĩ tới ngay khi vừa tới ngoài cửa, y đột nhiên nghe được tiếng gọi ầm ĩ trong phòng, thanh âm kia nghe như là Lý Na. Lục Văn Thụy lập tức phản ứng lại, y một phen đẩy ra cửa gỗ, đi vào trong phòng.
Sau khi tiến vào trong phòng, y mới phát hiện nguyên lai Lý Na bị ngã, lúc này hắn đang gắt gao ôm bụng, nhẹ nhàng rên rỉ, mồ hôi lạnh đổ đầy trán, xem ra hắn bị ngã một lúc rồi.
Sau một phút sửng sốt, Lục Văn Thụy lập tức để nồi canh trên bàn, tiếp theo y cúi người, một tay luồng xuống bên dưới gối Lý Na, một tay ôm vai đối phương, cứ như vậy dùng một chút sức, bế đối phương lên.
Tiếp theo Lục Văn Thụy liền lo lắng ôm Lý Na chạy ra ngoài cửa, y nghĩ sẽ mang hắn đến chỗ Khoa Lan thúc thúc trước, hy vọng sẽ không có vấn đề gì lớn, dù sao thì bảo bảo còn nửa tháng mới đủ tháng.
Cứ như vậy một đường đi nhanh đại khái khoảng 10 phút, Lục Văn Thụy rốt cục đi tới trong nhà Khoa Lan, y dùng bả vai mở cửa bên ngoài, một bên kêu to “Khoa Lan thúc thúc”, một bên đi thẳng vào buồng trong.
Lúc này Khoa Lan nghe được tiếng vang lập tức từ trong phòng đi ra, nhìn thấy Lục Văn Thụy ôm Lý Na vốn còn đang kêu đau, ý thức được sự tình xem ra không ổn. Hắn bảo Lục Văn Thụy đi theo mình, sau đó thông tri cho vài thầy thuốc cùng nhau lại đây hỗ trợ, mặt khác hắn còn phái người đi thông tri Tư Nặc, hy vọng bọn họ có thể mau chóng trở về gấp.
Sau khi Lục Văn Thụy đi vào phòng, liền nhẹ đặt Lý Na lên giường trong “Phòng bệnh”, tiếp theo y lẳng lặng đứng ở một bên, nhìn Khoa Lan cùng vài thầy thuốc cùng nhau bận việc.
Tại trải qua một phen kiểm tra, Khoa Lan bọn họ rốt cục xác định Lý Na là vì đột nhiên té lăn nên mới có thể đột nhiên ôm bụng hô đau.Bởi vì hắn theo bản năng bảo vệ bụng của mình, cho nên thai nhi cũng không có bị chấn động quá lớn, bất quá trong quá trình hắn ngã xuống, vị trí của thai không thể ức chế mà hạ xuống, hiện tại nước ối đã phá, xem tình hình này, rõ ràng là muốn sinh non.
Lục Văn Thụy nghe được hai chữ “Sinh non”, lập tức nghĩ đến “khó sanh”, mới nghĩ như vậy, y liền cảm thấy trong lòng bàn tay mình đều là mồ hôi, y có chút lo lắng nhìn động tác của Khoa Lan bọn họ. Nhìn bọn họ rút đi y bào trên người Lý Na, tiếp theo đưa hai chân hắn gấp khúc, tách ra ở hai bên, tiếp theo bọn họ bắt đầu cúi đầu kiểm tra vị trí mở ra ở mặt sau, hiện tại tựa hồ mới chỉ 5 phân, lấy tốc độ nước ối thoát ra mà nói thì tình huống của hắn không phải dể dàng.
Đúng lúc này, Tư Nặc cũng nhận được tin tức chạy trở về, cùng hắn trở về còn có Mễ Lai Khắc, Ngải Tư Đặc cùng Pháp Lan. Bất quá bởi vì tại thời điểm giống cái sinh sản, chỉ có thể để cho bạn lữ của mình bồi giữ bên người, cho nên Mễ Lai Khắc cùng Ngải Tư Đặc phải dừng lại ở ngoài cửa, còn Pháp Lan thì trực tiếp đi tới bên giường, hỏi Khoa Lan có cần hỗ trợ hay không.
Sau đó, trong phòng trừ bỏ Khoa Lan cùng một ban thầy thuốc, cũng chỉ có Lục Văn Thụy cùng Pháp Lan. Bất quá so với một người có kinh nghiệm trợ giúp nhiều lần như Pháp Lan thì Lục Văn Thụy còn có chút *sờ không được ý nghĩ* , y có chút vô thố đứng ở một bên, cảm giác chính mình tựa hồ không thể giúp được cái gì.
Tầm mắt y thấy được trên mặt Lý Na rõ ràng rất thống khổ, trong lòng y rất sốt ruột, sau một lát trong lòng hoảng ý rối loạn, y đột nhiên nhớ tới, trước kia mình có xem trên TV, thời điểm khó sanh, có vài người sẽ cho sản phụ ngậm một ít nhân sâm. Tựa hồ chỉ cần ngậm một lát nhân sâm, hoặc là uống một ít nước nhân sâm, sản phụ sẽ có sức, có thể tiếp tục sinh sản. Lục Văn Thụy nghĩ đến đây, cũng không nghĩ nhiều đén việc trong TV là thật hay không, y chỉ cảm thấy đây coi như là một hy vọng, mặc kệ như thế nào, cũng thử xem. Vì thế y lập tức đứng dậy, không để ý ánh mắt nghi hoặc của mọi người, chạy về nhà mình.
Mễ Lai Khắc nhìn thấy y đi ra, cũng không có nói thêm cái gì, hắn chỉ yên lặng đi theo phía sau đối phương, hắn biết chỉ cần là việc Thụy muốn làm, bình thường đều có nguyên nhân, mà việc mà hắn có thể làm là không chút do dự mà duy trì y. (^_^).
Lục Văn Thụy một đường chạy vội tới bên trong viện, y lập tức đi vào phòng bếp mang ra một cái xẻng nhỏ, tiếp theo đi vòng vèo trở về, bắt đầu ở trong sân đào đất, trải qua một hồi đào xới, dần dần, một gốc cây nhân sâm trắng trắng mập mạp xuất hiện ở trước mặt Mễ Lai Khắc.
Trong đầu Mễ Lai Khắc không khỏi nhớ tới trước kia lúc trị thương cho Thụy Khắc, Thụy hình như cũng dùng cái này, nguyên lai y muốn cho Lý Na dùng một chút nhân sâm hoang dã, cuối cùng hắn hiểu được vì cái gì Thụy phải vội vàng trở về nhà.
Lục Văn Thụy đem nhân sâm cầm trong tay rữa sạch sẽ, rất nhanh ca91t thành từng miếng, sau đó y đem nhân sâm bỏ vào bên trong một cái bát, tiếp theo hai người bọn họ mới chạy ra bên ngoài.
Khi bọn họ đi đến ngoài cửa “Phòng bệnh”, bên trong truyền đến một tiếng quát tháo thảm thiết của Lý Na, mà Tư Nặc cũng bị Ngải Tư Đặc áp chế ở ngoài cửa, mặt của hắn lúc này đỏ bừng, hai mắt sung huyết, tựa hồ là đang cố gắng liều chết xông vào bên trong. Xem ra sau khi bọn họ rời đi, Tư Nặc đã bị “Thỉnh” đi ra, phỏng chừng trước đó hắn nhất định gây thêm phiền phức cho Khoa Lan thúc thúc bọn họ đi. Lục Văn Thụy thấy thế cũng chỉ ngừng một chút, tiếp theo y liền trực tiếp đẩy cửa phòng ra, rồi đi vào.
Chỉ thấy lúc này ở trong phòng, Khoa Lan bọn họ đã thành một đoàn. Đầu giường có một thầy thuốc lau mồ hôi cho Lý Na, ở giữa giường còn có hai thầy thuốc, hai tay bọn họ luôn luôn đặt trên bụng của Lý Na mà dùng sức kìm, phỏng chừng là đang giúp hắn thôi bụng đi, còn vài người khác thì đứng ở cuối giường, chặt chẽ chú ý động tĩnh dưới thân của Lý Na.
Lúc này ngay cả Khoa Lan cùng Pháp Lan đều đã đổ đầy mồ hôi, càng miễn bàn là Lý Na đang liều mạng kêu to, đây căn bản không phải là phòng sinh, đây chính là chiến trường.(^_^). Nhìn mọi người đều rối loạn, Lục Văn Thụy đi đến trước giường, y bình tĩnh nhìn Lý Na tựa hồ có thể ngất xỉu bất cứ lúc nào, trong lòng thực không tư vị, y thật sự không nghĩ tới sinh đứa nhỏ lại thống khổ như vậy.