Xuyên Việt Chi Thú Nhân Dã Sinh Oa

Chương 50: Hội trao đổi giữa mấy tộc [ cửu ]



Thụy Khắc bị hoảng sợ, tiếp theo ngẩng đầu thì thấy Lục Văn Thụy  đã mở hai mắt, lúc này cặp mắt màu lam tím của hắn rất sắc, trên miệng nở ra một nụ cười lạnh, làm cho Thụy Khắc cảm thấy rợn sau lưng.

Hai người một đứng một ngồi liền như vậy đối diện nhau, Thụy Khắc cảm giác hắn đang bị đối phương đánh giá, càng nhìn thì thần trí cáng có chút mơ hồ, tựa hồ trong ánh mắt màu lam tím của đối phương có ma lực cùng lực hấp dẫn thần kỳ, nó giống như là một hồ sâu, làm cho hắn không tự kìm hãm được mà lâm vào trong đó. Tiếp theo Thụy Khắc liền cảm giác bản thân hắn bắt đầu có chút mê muội, vật dụng trước mắt tựa hồ đều bắt đầu trở nên mơ hồ, tái mơ hồ, sau đó là hoàn toàn mất đi ý thức. Mà lúc này Lục Văn Thụy  đang làm cái gì đâu?

Nguyên lai Lục Văn Thụy  đã sớm phát hiện tầm mắt Thụy Lạp kia lơ đãng nhìn chằm chằm vào ống trúc của hắn, hơn nữa, hôm nay có rất nhiều lần tầm mắt của đối phương cứ dính vào trên người hắn, điều này làm cho hắn sinh ra nghi hoặc, cảm giác của hắn vẫn luôn thực sâu sắc, bất quá hắn vẫn không biết là Thụy Lạp định làm cái gì. Thẳng đến khi tụ hội vào buổi tối, hắn nhìn thấy Thụy Khắc đột nhiên tìm tới, tuy rằng Thụy Lạp liếc nhìn Thụy Khắc rất nhanh, nhưng cái liếc mắt kia giữa hai người bọn họ vẫn bị hắn nhìn thấy, kế tiếp hắn liền bất động thanh sắc quan sát đến hai người.

Ngay  khi  phát hiện Thụy Khắc không ngừng quấn quít nói chuyện với  mấy người trong nhóm, hơn nữa biểu hiện thật sự là có chút hơi quá, nghi hoặc trong lòng hắn càng sâu hơn, hắn cảm thấy nhất định là có vấn đề, quả nhiên không ngoài sở liệu, hành vi kế tiếp của Thụy Lạp đã cho hắn nắm được bằng chứng. Hắn cơ hồ chỉ dùng khóe mắt vẫn nhìn thấy toàn bộ quá trình, hắn nhìn thấy Thụy Lạp đầu tiên là lấy ra một cái gì đó từ trong lòng, tiếp theo y buông ống trúc, sau đó lại đổ một thứ gì đó vào ống trúc của hắn. Tuy rằng không biết Thụy Lạp bỏ thêm cái gì vào bên trong nước trái cây của mình, nhưng hắn vẫn ôm tâm tính phòng ngừa vạn nhất nên ngay khi  Thụy Lạp cùng Thụy Khắc đối diện, hắn đã đem ống trúc của hai người đổi chỗ một chút.

Sau đó lại nhìn thấy Thụy Khắc rời đi cùng Thụy Lạp đột nhiên té xỉu, hắn liền cảm thấy hai người này nhất định đang thông đồng cái gì đó, vốn hắn còn muốn chờ ở trên giường [ẹc], đáng tiếc tính khiết phích phát tác làm cho hắn nhịn không được mà đi tắm rửa trước một cái, không nghĩ tới ngay lúc đang phao thoải mái, Thụy Khắc liền mò mẫm tiến vào, tuy rằng đối phương thu liễm hơi thở của chính mình, nhưng Lục Văn Thụy  sớm đã có chuẩn bị, cho nên đối phương rất nhanh đã bị phát hiện.

Nhưng vì Lục Văn Thụy  vẫn chưa biết kế hoạch cụ thể của bọn họ, cho nên hắn liền giả bộ như đang ngủ, dẫn Thụy Khắc mắc câu, tiếp theo lên tiếng dọa hắn một chút nữa, ngay khi đối phương còn có chút kích động hắn liền thi triển di hồn đại pháp[Y-H: Thần điêu đại hiệp- Dương Quá đã dùng chiêu này làm cho sư huynh của Hoắc Đô nhảy múa] , ha ha, quả nhiên thành công. Lục Văn Thụy  nhìn Thụy Khắc đã bị thôi miên, nhẹ nhàng hỏi:

” Ngươi cùng Thụy Lạp đang âm mưu chuyện gì? Kế hoạch của các ngươi như thế nào? Các ngươi như thế nào biết nhau? Đến, chậm rãi nói cho ta biết!”

Tiếng nói của Lục Văn Thụy rất là nhu hòa cộng thêm độ mạnh yếu của thôi miên, nghe vào trong tai làm cho người ta có cảm giác rất dễ nghe. Tiếp theo Thụy Khắc cũng rất nghe lời hồi đáp:

”Ân, ta cùng Thụy Lạp hợp tác. Chúng ta nhận thức nhau vào ngày đầu tiên ở Hội trao đổi, hắn chào hỏi ta trước. Hắn nói hắn biết ta thích Thụy, mà người hắn thích là Mễ Lai Khắc, cho nên chúng ta có thể hợp tác. Kế hoạch của chúng ta là để nước ẩn tình vào trong nước uống của Thụy, sau đó Thụy Lạp sẽ dẫn Mễ Lai Khắc rời đi, ta liền lẻn vào trong phòng của Thụy, sau đó ta có thể muốn làm gì thì làm.”

Lục Văn Thụy  nghe xong, thật đúng là cảm giác có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới chuyện này là do Thụy Lạp bày trò trước, xem ra giống cái này trừ bỏ kiều man cùng tùy hứng thì vẫn có chút tâm cơ. Bất quá cái gọi là nước ẩn tình kia, y nói nếu mình uống thì sau đó y có thể muốn làm gì thì làm. Chẳng lẽ là sau  khi uống xong thì sẽ làm người ta mê man? Hay là sẽ làm cho người ta mất đi khí lực? Không nghĩ tới nơi này cũng có loại trái cây thần kỳ như thế? Có vẻ giống nhuyễn cân tán ở cổ đại thì phải? Vì thế hắn lại hỏi Thụy Khắc:

”Nước ẩn tình là cái gì? Có tác dụng gì?”

“Nước ẩn tình chính là nước cốt của quả ẩn tình, quả ẩn tình có tác dụng thúc giục tình cùng đề cao tỷ lệ mang thai của giống cái,  là một đặc sản của Xà tộc bộ lạc.” Thụy Khắc vẫn thành thật trả lời như cũ.

Lục Văn Thụy  nghe xong, không khỏi có chút líu lưỡi, nguyên lai còn có trái cây như vậy a, xem ra còn thần kỳ hơn cả xuân dược, xem ra dã quả, thảo dược ở thế giới thú nhân cũng đều rất lợi hại. Hoàn hảo là hắn cẩn thận, lưu ý một chút, bằng không thì hắn đã có thể bị thảm.  Tiếp theo hắn nhìn về phía Thụy Khắc, tầm mắt rõ ràng còn có chút bất mãn, không nghĩ tới người này lại có lòng dạ lang sói như thế, có thể làm ra chuyện tình hạ lưu như vậy, ngẫm lại vẫn là không thể đè xuống cơn giận trong lòng,  Lục Văn Thụy là dạng người không tự tìm phiền phức, luôn tâm niệm “Người không chạm ta, ta sẽ không chạm người, nếu người xúc phạm ta, ta sẽ hoàn trả gấp đôi”. Vì thế hắn đối với Thụy Khắc hạ một mệnh lệnh,

”Ngươi hiện tại xoay người sang chỗ khác!”

Sau đó nhìn thấy đối phương ngoan ngoãn xoay người, hắn nhanh chóng lau khô thân thể, mặc vào quần áo để sẳn một bên, tiếp theo đem Phong Tàn  mang vào trên lưng.

Sau  khi làm xong hết thảy, hắn lại mệnh lệnh Thụy Khắc đi ra ngoài phòng, hai người đối diện nhau ở trong sân,  tiếp theo hắn búng tay “tách” một cái, ngay lập tức Thụy Khắc liền khôi phục thần trí. Hắn tò mò nhìn Lục Văn Thụy ở đối diện, có chút không rõ ràng lắm chuyện đang xảy ra. Hắn nhớ rõ lúc nãy hắn đã lẻn vào trong phòng của Thụy, nhìn thấy đối phương  tắm rửa, tiếp theo hắn chợt nghe thấy một thanh âm, thanh âm kia là……

Ánh mắt hắn có chút nghi hoặc nhìn hai mắt lạnh như băng của Lục Văn Thụy , nhịn không được rùng mình một cái. Hắn nhớ tới vừa rồi có thể là âm thanh của Thụy,  xem ra đối phương  đã biết kế hoạch của mình, tiếp theo không biết như thế nào mà hắn có mặt ở chỗ này. Bởi vì sau đó hắn vốn không cón ý thức, không nghĩ tới vừa tỉnh lại thì đã ở tại nơi này, hơn nữa Lục Văn Thụy  ở đối diện cũng đã ăn mặc chỉnh tề, nếu đối phương thừa dịp vừa rồi, phỏng chừng hắn đã không thể kháng cự. Nghĩ đến đây, Thụy Khắc nhịn không được ra một thân mồ hôi lạnh, lúc này trong ánh mắt của hắn nhìn Lục Văn Thụy  xuất hiện thêm một tia kính sợ. Mà Lục Văn Thụy  ở đối diện cũng mặc kệ đối phương suy nghĩ cái gì, hắn chỉ nói với Thụy Khắc:

”Ta đã biết kế hoạch của ngươi cùng Thụy Lạp, nhưng thực đáng tiếc là các ngươi đã thất bại, hiện tại ta thực khó chịu, ta quyết định chỉnh sửa ngươi một chút, ngươi ra tay trước đi.”

Nói xong hắn rút ra Phong Tàn quất mạnh trên không trung một cái, sau đó Thụy Khắc cũng có ý muốn tiến lên, hôm nay vô luận như thế nào cũng đều không thể dùng biện pháp thân thiện để hiểu rõ nhau, đã như vậy thì dùng vũ lực giải quyết đi, đối phương dù có lợi hại cũng chỉ là một giống cái mà thôi, Thụy Khắc cũng không tin hắn đánh không lại một giống cái.

Vì thế hắn tin tưởng tràn đầy phát động thế công, đầu tiên là nhảy lên, hai tay hắn với tốc độ sét đánh hướng Lục Văn Thụy mà đánh, mắt thấy sẽ đánh trúng cánh tay của đối phương, chỉ thấy Lục Văn Thụy  thoải mái nghiêng người tránh thoát, tiếp theo ngay khi thân thể hai người vừa xoẹt qua nhau, Lục Văn Thụy vung roi quất vào sau lưng Thụy Khắc.  Chỉ nghe “Ba” một tiếng, Thụy Khắc kinh ngạc cảm giác được một trận đau đớn phía sau lưng mình, tựa hồ chỗ bị roi đánh qua đã xuất hiện vết thương, tiếp theo có máu tươi chảy ra. Giờ này hắn đã nhìn Lục Văn Thụy  với một cặp mắt khác, đã không còn khinh mạn như  trước, hắn hết sức chăm chú nhìn chằm chằm người đối diện, cố gắng muốn tìm ra sơ hở của đối phương. Đáng tiếc không chờ hắn nhìn ra sơ hở,  Lục Văn Thụy lần  thứ hai vung roi đánh tới, bởi vì lần này là đánh chính diện, hơn nữa Thụy Khắc đã có chuẩn bị, cho nên một roi này không trúng mục tiêu.

Sau đó chỉ thấy Thụy Khắc nghiêng người chợt lóe, tiếp theo khi đối phương còn chưa thu hồi roi, hắn liền nhanh nhẹn nhảy tới trước mặt Lục Văn Thụy , tiếp theo nhấc chân đá vào phần sườn ở  thắt lưng đối phương, không nghĩ tới Lục Văn Thụy  đều không để động tác của đối phương vào mắt, lúc này Lục Văn Thụy  chỉ nâng tay lên đánh ra một chưởng vào ngực đối phương.

Thụy Khắc kinh ngạc trừng lớn hai mắt, một chưởng nhìn có vẻ mềm nhũn nhưng có thể đánh hắn bay ra ngoài, tiếp theo hắn cảm giác ngũ tạng lục phủ của chính mình tựa hồ đều vỡ tan, hắn nhịn không được hộc ra một ngụm máu tươi, tiếp theo run rẩy đứng lên, đợi cho cảm giác đau đớn ở ngực dịu đi một chút,hắn liếc nhìn Lục Văn Thụy  vẫn đứng yên như cũ, tiếp theo lau khóe miệng xoay người bước đi.

Kỳ thật một chưởng mà Lục Văn Thụy  đánh vào ngực hắn vừa rồi là Tồi tâm chưởng, bất quá hắn chỉ dùng 3 thành công lực, cũng không có sử xuất toàn lực. Một chưởng này chỉ làm cho  nội tạng của đối phương hơi hơi chấn thương mà thôi, xem như cho y chút giáo huấn đi. Dù sao y cũng  là con trai của tộc trưởng Ốc Nhĩ Phu bộ lạc, nếu thật sự bị chính mình đánh thành trọng thương hoặc là đánh chết, phỏng chừng Tạp Lạc Tư thúc thúc cũng khó ăn nói với người khác, cho nên hôm nay mới du di như thế.

Lục Văn Thụy  nhìn bóng dáng đối phương thở ra một hơi thật sâu, mặc kệ như thế nào, cuối cùng hắn cũng đã hả giận, hiện tại trong lòng thoải mái hơn, sau đó hắn liền xoay người trở về phòng ngủ.

Mà lúc này Thụy Khắc đi nơi nào đâu? Hắn rời đi tầm mắt của Lục Văn Thụy,  sau đó liền lấy ra hộp gỗ trong lòng, bên trong hòm đều là thảo dược mà y sư trong bộ lạc bọn họ đặc biệt chế tác. Mấy loại  thảo dược này có vài thứ được chế thành dược nước, số còn lại là làm thành dạng viên, chúng nó đối với việc chữa thương là cực kì hiệu nghiệm.

Hắn từ  bên trong hộp gỗ lấy ra kim sang dược, đem chúng nó đổ vào miệng vết thương ở sau lưng mình, cảm giác đau đớn từ vết thương lập tức giảm xuống rất nhiều, hơn nữa máu cũng ngừng chảy ra. Tiếp theo hắn lại lấy ra một viên thuốc để vào miệng, sau khi uống xong thì cảm thấy cơn đau ở bụng, ngực cũng tựa hồ tốt hơn rất nhiều, ít nhất hiện tại hắn có thể đứng dậy mà không cần cố sức.

Nhưng trong mắt hắn vẫn hiện lên một tia phẫn nộ cùng oán độc, không nghĩ tới kế hoạch hôm nay lại bị thất bại, hơn nữa bản thân hắn lại bị một giống cái đánh cho bị thương. Hắn không cam lòng, hết thảy mọi thứ này đều là lỗi của Thụy Lạp, một giống cái vô dụng, có một chút xíu việc như vậy mà cũng làm không xong, còn hại hắn thành như vậy, hắn sẽ không bỏ qua cho y .[Y-H: tên này thấy ghét quá trời]

Vì thế hắn liền đi đến nhà Thụy Lạp, việc này cũng nằm trong kế hoạch, hai người tính toán sau kh thành công sẽ gặp nhau chúc mừng, hiện tại đến đó cũng vừa lúc.

Bởi vì cảm thấy rất khó thở, cho nên tốc độ hành tẩu của Thụy Khắc cũng rất nhanh, sau một lát hắn cũng đến cửa nhà Thụy Lạp. Sau đó liền đi vào sân, tiếp theo hắn nghiêng tai vừa nghe, tựa hồ nghe thấy có chút tiếng thở dốc, trong phòng hình như chỉ có một mình Thụy Lạp.

Bởi vì buổi sáng cử hành nghi thức hoả táng, mà Phỉ Nhĩ là làm hiến tế, cho nên hôm nay phải lưu thủ ở trong thần điện, mà Lôi Mông Đặc đương nhiên cũng phải ở cùng hắn, cho nên hiện tại trong nhà thật sự chỉ có một mình Thụy Lạp.

Sau  khi Thụy Khắc xác định trong phòng không có người khác, hắn liền hướng về căn phòng truyền ra âm thanh kia mà đi đến. Đầu tiên hắn đứng ở cạnh cửa nghe ngóng một lát, phát hiện bên trong tựa hồ có một loại âm thanh rên rỉ, bất quá chủ nhân của thanh âm quả thật là Thụy Lạp, vì thế hắn đẩy cửa phòng ra, đi vào bên trong.

Lúc này ở trong phòng, Thụy Lạp chính là hồng hai gò má, ở trên giường không ngừng ma sát thân thể của chính mình, mà quần áo trên người hắn cũng bởi vì động tác trong thời gian dài mà rộng mở hơn phân nửa, toàn bộ phần ngực trắng nõn đơn bạc đều lộ ra, hai khỏa phấn nộn hồng anh tựa hồ đã muốn đứng lên, bởi vì đai lưng cách trở, cho nên xuống chút nữa chỉ có thể nhìn thấy một đôi chân dài  cân xứng và tinh tế.

Thụy Khắc nhìn nửa ngày, có chút sững sờ, lúc trước hắn còn nghi hoặc vì sao Lục Văn Thụy  uống xong nước ẩn tình mà không có phát sinh tác dụng, nguyên lai là Thụy Lạp mới là người uống. Vốn hắn nghĩ đến tìm Thụy Lạp tính sổ, nhưng nhìn Thụy Lạp kia thủy nhuận hai mắt, khuôn mặt của y  vốn cũng rất kiều mỵ hiện tại thoạt nhìn rất là mê người, sau lại nghe tiếng rên rỉ mị hoặc của y, Thụy Khắc huyết khí nhịn không được dâng lên.

Mà Thụy Lạp biến thành như vậy coi như là gieo gió gặt bảo, nguyên lai sau  khi  hắn làm bộ té xỉu để cho Mễ Lai Khắc bọn họ đưa về nhà, hắn đã nghĩ phải  nằm ở trên giường hảo hảo đắc ý một chút về kế hoạch của chính mình, hơn nữa trong lòng hắn còn tưởng tượng đến buổi sáng ngày mai sẽ thấy được vẻ mặt đáng thương thống khổ của Lục Văn Thụy  kia, còn có ánh mắt tức giận của Mễ Lai Khắc ca ca, tiếp theo hắn có thể ở cùng một chỗ với Mễ Lai Khắc ca ca.

Đáng tiếc mới qua nửa ngày, hắn liền cảm giác được toàn thân mình nóng lên, cả người đổ mồ hôi, tiếp theo hắn có chút thần chí không rõ, hắn bắt đầu vô thức xé rách quần áo trên người mình, tiếp theo ở trên giường ma sát thân thể đang nóng lên của mình, hắn đương nhiên không biết là do Lục Văn Thụy  đã tráo đổi ống nước của hai người, cho nên lúc này hắn mới biến thành như vậy, mà vừa vặn Thụy Khắc lại đến đây, vì thế y mới nhìn thấy một màn liêu nhân này.

Thụy Khắc nghĩ rằng, nếu Thụy Lạp làm cho kế hoạch của hắn thất bại, đêm nay hắn không được như nguyện là có được Thụy, mà cọn bị Thụy đả thương, như vậy Thụy Lạp nên dùng chính thân thể của y đến bồi thường tổn thất cho hắn. [Y-H: cái thứ gì đâu] Nghĩ xong, Thụy Khắc liền đóng cửa phòng lại, tiếp theo hắn nhanh chóng xả hạ da thú bên hông chính mình, hướng về Thụy Lạp ở  trên giường mà nhào tới.

Tiếng rên rỉ cùng âm thanh gầm nhẹ liên tiếp vang lên suốt đêm dài, đối với Thụy Lạp mà nói, đây là “Ác nhân đều có ác nhân trị”.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv