Trong bí cảnh.
“Dùng chiêu thứcmuốn Mộ Thần lấy Linh Tháp đổi lấy phương thuốc Phản Linh Đan,ngươi đúng là đủ độc!” Tằng Mặc trào phúng nói với Mộ Dung Phong.
Mộ Dung Phong cười một tiếng: “Khi ấy ta nói muốn làm như vậy, ngươi cũng không hề phản đối!”
Mộ Dung Phong híp mắt, lúc trước vì hắn xuất đầu cho Trang Du để đối phó Diệp Thạch, kết quả lại nhảy ra một tên Mộ Thần, làm hại hắn mất hết mặt mũi.
Người Trung Châu khinh thường người nước ngoài, cảm thấy người nước ngoài kiến thức nông cạn, như mấy tên nhà quê.
Nhưng đám người Mộ Dung Phong cũng khinh thường người Trung Châu, cảm thấy người Trung Châu mù quáng tự đại, thực lực yếu lại vô cùng kiêu ngạo.
Trướ khi tiến vào bí cảnh, bên ngoài lan truyền lời ca ngợi về Hiên Viên Thành và Tư Không Minh, Mộ Dung Phong chỉ chê cười nhìn, Mộ Dung Phong vẫn luôn vô số lần nghĩ mình sẽ đại triển hùng phong trong bí cảnh, khiến cho đám người Trung Châu mở to mắt mà xem.
Nhưng mà, vừa tiến vào bí cảnh, Mộ Dung Phong liền ăn thiệt thòi lớn từ Mộ Thần, bị Mộ Thần đánh cho không chút nào có lực hoàn thủ, tuy năm người bọn họ liên thủ nhưng vẫn như cũ nằm ở hạ phong Mộ Thần.
Nhớ tới khuôn mặt bừa bãi kiêu căng của Mộ Thần, Mộ Dung Phong giống như là ăn phải ruồi bọ. Mộ Dung Phong từ khi bắt đầu tu luyện thì trên tên tuổi vẫn luôn có từ thiên tài, còn chưa từng bị thiệt thòi tới như vậy.
Mộ Dung Phong híp mắt, vẻ mặt âm độc nói: “Hắn giao ra là tốt nhất, nếu hắn không giao ra, ta xem coi về sau hắn còn làm thế nào giả một bộ tình thâm ý trọng với Diệp Thạch.”
Thạch Kinh Thiên khoanh tay đứng ở một bên, Bạch Thần Tinh có vẻ rất nặng tình với mẫu phụ của Diệp Thạch.
Năm đó tựa hồ như hắn hiểu lầm mẫu phụ Diệp Thạch đi theo người khác, sinh nhi tử cho người khác, nhưng ngay cả như vậy, hắn vẫn vì mẫu phụ của Diệp Thạch mà thủ thân như ngọc mười mấy năm, nếu Khúc Tâm Dương vì chuyện này mà không tỉnh lại nữa, như vậy, có lẽ hắn sẽ nảy sinh cảm giác chán ghét với Mộ Thần.
Trang Cẩn không tham dự cuộc nói chuyện của bọn họ, đứng xa xa nhìn Mộ Dung Vũ thăng cấp.
Mộ Dung Phong nhìn qua phía Mộ Dung Vũ ang thăng cấp, sắc mặt ôn hòa hơn: “A Vũ sắp thăng cấp xong rồi.Đợi AVũ thăng cấp thành công, thực lực của nhóm chúng ta sẽtăng lên không ít.” Mộ Dung Phong và Mộ Dung Vũ là huynh đệ, quan hệ của hai người không tồi.
Giang Triệu Lâm gật đầu, đôi mắt chuyển tới Thạch Kinh Thiên, “A Vũ sắp thành công rồi, Tằng Mặc cũng gần tới, chỉ còn dư lại Kinh Thiên ngươi thôi đấy!”
Trên mặt Thạch Kinh Thiên nhất thời hiện lên vẻ khó khăn, “Ta biết rồi.”
Giang Triệu Lâm cười như không cười nhìn Thạch Kinh Thiên: “Cho ngươi hai mươi ngày thời gian đấy, có đủ không?Nếu sau hai mươi ngày mà ngươi còn chưa thăng cấp, không chừng chúng ta lại phảinằmở hạ phong nữa đấy.”
Thạch Kinh Thiên siết chặt tay, cắn chặt răng, nghiến ra một chữ: “Đủ!”
Giang Triệu Lâm gật đầu: “Đủ thìtốt.”
Thạch Kinh Thiên cúi đầu, tuy rằng năm người bọn họ đều là tình nhân của Trang Cẩn, nhưng đám người Mộ Dung Phong luôn hữu ý hoặc vô ý bài xích hắn. Nếu không phải do mỗi lần tài nguyên được phân cho hắn đều là ít nhất, thì hắn sao vẫn có thể luôn theo sau mấy người này. Vẻ mặt của Giang Triệu Lâm kia như hận không thể trực tiếp nói cho hắn: “Thạch Kinh Thiên, ngươi đừng có cản trở!”
Thạch Kinh Thiên cúi đầu, ở chỗ sâu trong đôi mắt tràn đầy vẻ hung ác nham hiểm.
Diệp Thạch nhìn trận thăng cấp sắp kết thúc, trong mắt hiện lên vẻ không cam lòng.
“Hình như người thăng cấp thành công rồi.” Diệp Thạch nói.
Mộ Thần gật đầu: “Đúng vậy.”
“Saohắn không bị đánh chết cơ chứ?” Diệp Thạch rầu rĩ nói.
Mộ Thần trấn an Diệp Thạch: “Được rồi, đừng buồn bực, thành công thì thành công đi, thêm một võ tông mà thôi.”
“Trước đó ngươi bế quan nghiên cứu luyện đan, có ra đươc kết quả gì không?” Diệp Thạch dời qua đề tài khác, hỏi Mộ Thần.
Mộ Thần chắp tay sau lưng, tràn đầy tự tin nói: “Ta nghĩ, ta có thể thử một chút.” Hắn đã thử luyện chế Kim Dương Đan giả lập trong Linh Tháp hơn trăm lần, trước đó vẫn luôn thất bại, nhưng gần đây đã thành công nhiều hơn.
Tuy nhiên, luyện đan giả lập trong Linh Tháp tuy cảm giác rất thật, nhưng cuối cùng đó vẫn là giả.
Cũng may là có thể luyện đan giả lập, chứ nếu như là hiện thực, trên trăm phần nguyên liệu Kim Dương Đan bị đốt sạch như thế, hắn làm sao có thể thừa nhận. Khó trách có ít luyện dược sư bát cấp như vậy.
Người có ý đồ luyện chế Cửu Dương Phần Thiên Đan kia là một luyện dược sư cửu cấp, tuy rằng Mộ Thần chỉ học được một góc băng sơn của người nọ, nhưng vẫn như thể được xối nước thánh lên đầu, được lợi ích không nhỏ, những chỗ khó hiểu lúc trước được giải quyết dễ dàng.
Diệp Thạch vô cùng vui mừng: “Vậy thì tốt quá.”
Mộ Thần nhìn Diệp Thạch: “Có lẽ chúng ta không cần tốn thời gian sức lực đi chung quanh bí cảnh tìm tòi linh thảo, linh vật. Ta sẽ luyện ra thêm một ít đan dược, chúng ta dùng đan dược đi đổi.”
Diệp Thạch suy tư một chút rồi nói: “Như vậy cũng được, nhưng mà trước tiên tốt nhất phải luyện chế raKim Dương Đan, như vậy mới dễ khiến cho mọi người chú ý.”
Mộ Thần gật đầu đồng ý: “Ta cũng nghĩ như vậy.”
Linh Tháp diệu dụng vô cùng, nếu luyện chế đan dược thất cấp ở trong đó, Linh Tháp có thể hỗ trợ che lấp dị tượng thành đan của đan dược thất cấp, nhưng mà đan dược bát cấp lại không được.
Đan dược bát cấp và đan dược thất cấp khác nhau như trời với đất, nếu như luyện chế đan dược bát cấp trong Linh Tháp, nó sẽ tạo thành sự hủy hoại với Linh Tháp, cho dù Kim Dương Đan chỉ là đan dược bát cấp cấp thấp cũng vậy.
Ngoài bí cảnh.
Ô Phượng dùng sắc mặt quỷ dị nhìn Bạch Thần Tinh, có chút chần chờ hỏi: “Thần Tinh, hình như Kim Dương Đan là đan dược bát cấp phải không?”
Bạch Thần Tinh gật đầu: “Phải.”
Ô Phượng trố mắt nhìn: “Cho nên, Mộ Thần đây là muốn luyện chế đan dược bát cấp?”
Bạch Thần Tinh nhíu mày, ngẫm nghĩ một chút: “Có vẻ là vậy.”
“Trình độ của hắn đã đến mức này rồi sao?” Ô Phượng cổ quái nói.
Bạch Thần Tinh: “Không biết, trước khi tiến vào bí cảnh, hắn chỉ là mộtluyện dược sư thất cấp.”
Ô Phượng nhìn Mộ Thần trong màn hình, nói nhỏ: “Có phải là Mộ Thần quá nóng vội rồi không.”
Linh thảo bát cấp đều là thứ rất khó có được, nếu như bị Mộ Thần phá hủy, đó đúng là phung phí của trời.
Nhưng, trước khi mỗi luyện dược sư trở thành luyện dược sư bát cấp, họ đều lãng phí vô số linh thảo bát cấp, đó cũng là chuyện không thể nào tránh khỏi.
Với Mộ Thần mà nói, Kim Dương Quả này hẳn chính là phần linh dược bát cấp thứ nhất bị lãng phí.
Luyện dược sư thất cấp bình thường muốn trở thành luyện dược sư bát cấp, họ đều sẽ tốn một số tiền lớn mời luyện dược sư bát cấp chỉ điểm dẫn đường. Còn như Mộ Thần, không có người hướng dẫn cũng dám tự luyện chế đan dược bát cấp, đây là lần đầu tiên Ô Phượng nhìn thấy.
Bên đan tháp tập trung những luyện dược sư ưu tú nhất thiên hạ, thế mà luyện dược sư bát cấp bên kia cũng chỉ có ít ỏi vài người. Mộ Thần còn trẻ như vậy, nếu thật sự có thể luyện chế ra đan dược bát cấp, vậy mấy lão già luyện dược sư thất cấp trong đan tháp sợ là đều phải hộc máu.
Ô Phượng nhìn thoáng qua mấy luyện dược sư bên đan tháp, chỉ thấy bọn họ phất tay áo, biểu tình trên mặt tràn đầy trào phúng, như đang nói rằng Mộ Thần không biết tự lượng sức.
Mộ Thần chọn một ngọn núi trống trải luyện chế Kim Dương Đan.
Diệp Thạch thì đi chung quanh bày ra một chuỗi cấm chế, phòng ngừa Mộ Thần đang luyện đan thì bị người ta quấy rầy.
Ngoài bí cảnh.
“Cát tháp phó, trạng thái này của Mộ Thần là sắp luyện chế đan dược bát cấp phải không?” Một tu luyện giả ngồi cạnh Cát Nghị hỏi.
Cát Nghị: “Hẳn là vậy.Với trình độ của Mộ Thần thì luyện chế đan dược thất cấp cao cấp không thành vấn đề gì, căn bản không cần hưng sư động chúng như thế.”
“Cát tháp phó, ngươi thấy Mộ Thần có thể luyện raKim Dương Đan bát cấp không?”
Cát Nghị cười khan, vuốt râu mép nói: “Cái này thì ta không chắc lắm, Mộ Thần làthiếu niên anh tài, có lẽ hắn sẽ có thể làm được chuyện thường nhân không thể.” Cát Nghị ngoài miệng nói như vậy, nhưng trong ánh mắt lại lộ ra vẻ không cho là đúng.
“Mộ thiếu đúng là kỳ tài ngút trời, nhưng mà hắn mới chỉ tiến vào võ tông không lâu mà đã mạo hiểm luyện đan dược chế bát cấp, đúng là có chút nóng vội.”
“Đáng tiếc cho Kim Dương Quả, là linh quả bát cấp đấy, đây chính là thứ khó có được.”
Trong bí cảnh, Mộ Thần lấy ra đan lô, từ từ nhắm hai mắt, chuẩn bị luyện đan.
Diệp Thạch rất có kiên nhẫn, vây quanh Mộ Thần, bố trí từng chuỗi cấm chế.
Đứng ở trước đan lô, Mộ Thần đột nhiên mở mắt ra, bắt đầu xử lý các loại linh thảo. Động tác của Mộ Thần lưu loát sinh động như mây bay nước chảy, cho mọi người một loại cảm giác tự nhiên.
Mộ Thần không biết rằng, ở ngoài bí cảnh có vô số người đang theo dõi hắn.
Thường thì luyện dược sư thất cấp khi luyện đan đều tránh người, còn loại tình huống đặc biệt như Mộ Thần này, toàn bộ quá trình luyện đan đều bị bại lộ.
Luyện đan thuật của Mộ Thần sớm đã xuất danh. Mộ Thần còn chưa bắt đầu luyện đan, thế nhưng tin tức Mộ Thần sắp sửa luyện chế đan dược bát cấp lại lấy sét đánh không kịp bưng tai mà truyền ra ngoài. Tuy rằng không có bao nhiêu luyện dược sư cảm thấy Mộ Thần sẽ thành công, nhưng luyện dược sư tới xem náo nhiệt vẫn nhiều vô số kể.
Ô Phượng nhìn Mộ Thần trong màn ảnh, đôi mắt co rút lại. Tuy rằng nàng không hiểu về luyện đan lắm, nhưng nàng lại bỗng nhiên có một loại cảm giác, Mộ Thần rất có thể sẽ thành công.
Bởi vì biểu tình Mộ Thần rất thong dong rất trấn định, tay rất ổn định. Có rất nhiều luyện dược sư thất cấp khi thử luyện chế đan dược bát cấp, đều là bởi vì khẩn trương mà thất bại.
Ô Phượng nhìn thoáng qua bên đan tháp, giờ phút này bên đấy hội tụ vô số luyện dược sư, nhân số còn đang không ngừng tăng lên.
Linh hồn lực Mộ Thần điên cuồng xoay tròn, rốt cục hòa tan tất cả linh dược.
Cát Nghị không chuyển mắt nhìn Mộ Thần, nét khinh miệt trên mặt sớm đã không cánh mà bay.
Không thể nào! Đây là lần đầu Mộ Thần luyện chế đan dược bát cấp mà, nhưng nhìn động tác của hắn vô cùng thuần thục, không nhìn ra chút cảm giác nào là lần đầu tiên hết.
Cát Nghị không biết, Mộ Thần đúng thật không phải là “lần đầu tiên” luyện đan. Nếu chưa từng luyện giả lập trong Linh Tháp hơn trăm lần, vậy lần luyện đan này của Mộ Thần liền mười phần mười thất bại.
Trong bí cảnh, ánh mắt Mộ Thần hóa thành màu bạc, linh hồn lực như gió xoáy, vận chuyển rất nhanh.
“Bách Chuyển Toàn Đan Pháp?Hắn…” Cát Nghị cau mày, không ngờ Mộ Thần ngay cả luyện đan pháp yêu cầu cao như vậy cũng nắm giữ được, đây có chỗ nào như là thiếu niên hai mươi tuổi chứ!
Ô Phượng nhìn vẻ mặt mọi người bên đan tháp đều là sợ hãi than, khiếp sợ, không dám tin. Ô Phượng quay lại nhìn về phía Mộ Thần, sắc mặt tăng thêm vài phần thận trọng, “Chẳng lẽ, hắn thật sẽ thành công?”
“Chuẩn bị ngưng đan kìa.” Một luyện đan sư thất cấp nói.
Trong bí cảnh, Mộ Thần đột nhiên mở to mắt, linh hồn lực khổng lồ phóng ra, một lò đan dịch chia thành sáu phần, từ từ ngưng lại thành đan dược.
Ánh mắt Mộ Thần biến thành kim sắc, sáu phần đan dịch không ngừng áp súc.
Mộ Thần đang luyện đan, chợt lôi vân xa xa bỗng nhiên tụ tập lại.
Diệp Thạch nhìn lôi vân xa xa, trong lòng rầu rĩ, ngày hôm qua có lôi vân, hôm nay lại có, xem ra trong bí cảnh lại có thêm võ tông.
Võ tông trong bí cảnh càng nhiều thì càng phiền toái, hy vọng người này không phải là bên Trang Cẩn.
Diệp Thạch thu hồi tầm mắt của mình, chuyển ánh mắt tới trên người Mộ Thần đang tập trung luyện đan.
Bên phía Trang Cẩn, Thạch Kinh Thiên nhìn Tằng Mặc đang thăng cấp, trong mắt hiện lên vẻ ghen tị nồng đậm. Mộ Dung Vũ thăng cấp, Tằng Mặc cũng thăng cấp, hiện tại chỉ còn lại hắn. Cảm giác bị mọi người áp chế không thở nổi thật sự không tốt chút nào, Thạch Kinh Thiên chỉ cảm thấy trong lòng áp lực vô cùng.