Chương 31
Thời điểm Mặc Vân Hi cùng tiểu mập mạp Harvey chạy tới đại lễ đường của học viện, liền thấy xa xa Lăng Phong chờ ở cửa lễ đường. Tuy rằng lúc này nơi này có rất nhiều học viên ra ra vào vào, nhưng Mặc Vân Hi vẫn là liếc mắt một cái liền thấy anh ta. Không có biện pháp, người như thế cho dù là đứng trong một đám người, cũng rất khó làm cho người ta xem nhẹ. Anh ta chính là tùy ý đứng đó, chính là một cái thiên nhiên tụ quang thể, tuy rằng học viên đi ngang qua đều trộm nhìn anh, nhưng cơ hồ không có ai dám tiến lên bắt chuyện với Lăng Phong, bởi vì anh toàn thân phát ra khí chất, tổng kết lại chính là bốn chữ “Người lạ chớ gần”.
Mặc Vân Hi bước nhanh hơn, chạy qua, “Phong ~ chờ đã lâu rồi?”
“Ừ.” Lăng Phong nhìn về phía tiểu mập mạp đi theo sau Mặc Vân Hi, hơi hơi nhíu mi.
“Nga, đúng rồi, đây là bạn cùng ban, tên là Harvey.” Mặc Vân Hi giới thiệu với Lăng Phong, “Harvey, đây là bạn của tôi Lăng Phong.”
“A, xin chào, tôi gọi là Harvey.” Harvey một bên cùng Lăng Phong chào hỏi, một bên thấp giọng nói cùng Mặc Vân Hi, “Oa, cậu cư nhiên quen biết bạn bè ở ban A khoa dị năng chiến đấu, rất suất!”
Lăng Phong hướng Harvey gật đầu, đối Mặc Vân Hi nói, “Đi thôi, Mark ở bên trong tìm chỗ ngồi.”
“Mark? !” Mặc Vân Hi chợt nhớ đến thiếu niên tóc hồng như ánh mặt trời kia, “Các anh mới vừa gặp nhau sao?”
“Ân, thời điểm chờ cậu thì gặp, cậu ta đi chiếm ghế.” Kỳ thật Lăng Phong cảm thấy được ngồi ở đâu cũng được.
“Oa ~ thật lớn a!” Mặc Vân Hi cùng Harvey phát ra đồng dạng tán thưởng, lễ đường lớn đến xuất hồ ý liêu, chính giữa phía trước là bục giảng rộng lớn, chỗ ngồi dưới bục giảng xếp theo hình quạt kéo dài về phía sau, có chút giống rạp chiếu phim, nhưng bởi vì diện tích lễ đường thật sự quá lớn, ghế ngồi cũng rất nhiều, cho nên nhìn dị thường đồ sộ.
“Đây là lễ đường lớn nhất học viện Saint Ovendo, bình thường khi có hoạt động toàn trường mới có thể dùng đến, đi thôi, Mark ở bên kia.”
Mặc Vân Hi nhìn theo ánh mắt Lăng Phong, phát hiện hàng ghế bên trái phía trước có một người đang hướng bọn họ vẫy tay, lấy nhãn lực Mặc Vân Hi, miễn cưỡng nhìn ra được một đầu tóc hồng bắt mắt.
“Mặc Mặc! Bên này ~ bên này! !” Mark hưng phấn mà vẫy vẫy tay, cậu chính là phi thường thích người bạn quen trên phi thuyền này, nhất là thịt khô mỹ vị kia …
“Ha ha, Mark, xin chào.” Mặc Vân Hi cười chào Mark, “Đây là bạn cùng ban của tôi Harvey.”
“Xin chào, tôi là bạn tốt của Mặc Mặc Mark • Myron.” Mark tính cách sáng sủa cùng ai cũng đều có thể rất nhanh làm quen.
Mặc Vân Hi vừa muốn ngồi vào ghế bên cạnh Mark, Lăng Phong đặt mông liền ngồi ở đó, sau đó hướng Mặc Vân Hi giương cằm, ý bảo cậu ngồi bên cạnh mình.
Mặc Vân Hi bất đắc dĩ bĩu môi, ngồi xuống bên cạnh Lăng Phong. Mark đã vài ngày không gặp Mặc Vân Hi, bọn họ vốn ở trên phi thuyền tán gẫu, Lăng Phong nói chuyện rất không được tự nhiên, nhưng cậu cũng không dám trêu chọc Lăng Phong, vì thế kéo Harvey đến chỗ ngồi của mình, chính mình thì lại đổi sang ghế bên tay trái Mặc Vân Hi. Tiểu mập mạp nhìn Lăng Phong bên cạnh, yên lặng lau mồ hôi lạnh, thân thể ngồi căng cứng.
“Ai? Mặc Mặc, cậu là khoa dược học nha? !” Mark nhìn đồng phục của Mặc Vân Hi, “Quá lợi hại, về sau chờ cậu có thể làm dược tề dị năng, cũng đừng quên lưu cho tôi một phần a, ha ha.”
“Ha ha được, không thành vấn đề, bất quá không biết khi nào thì mới có thể học được đây.” Mặc Vân Hi nhìn băng tay màu trắng viền vàng của Mark, “Tôi cũng không giống cậu, ban B lợi hại như vậy, nhạ ~ tôi mới là ban D thôi, cậu đợi đi.”
“Ai nha, ban B có cái gì a, Lăng Phong còn là ban A đấy.” Mark hắc hắc cười hai tiếng, “Cậu làm được dược tề dị năng hay không tôi không biết, bất quá thịt khô ngàn vạn lần đừng quên một phần của tôi!”
“Hừ, ăn hàng!” Mặc Vân Hi cười mắng.
“Ai? Thịt khô? Thịt khô gì?” Harvey cách Lăng Phong nhô đầu ra, cậu thích ăn nhất.
“Hắc hắc, cậu còn chưa biết đi, Mặc Mặc làm thịt khô ăn rất ngon, hương tô ngon miệng, mua cũng mua không được!” Mark đắc ý cực kỳ, giống như là mình làm vậy, “Cậu nếu muốn ăn thì mau van cầu Mặc Mặc đi, bất quá phải xếp hàng, cậu xếp sau tôi, tôi đã đặt trước rồi !”
Rầm ~ Harvey nuốt nuốt nước miếng, “Vân Hi, anh em tốt~ thời điểm cậu làm để tôi nếm thử chút a?”
Lăng Phong liếc tiểu mập mạp một cái, Harvey sợ tới mức rụt đầu trở về, “Cậu ta làm gì cũng đều là của ta.”
“Vì cái gì?!” Mark có chút sinh khí, cho dù Lăng Phong là bạn của Vân Hi, cũng không nên bá đạo như vậy, “Dựa vào cái gì phải nghe lời anh?”
Lăng Phong khiêu khích nhìn Mark, “Dựa vào cái gì? Chỉ bằng cậu ấy là của ta…”
Mặc Vân Hi tay mắt lanh lẹ bưng kín miệng Lăng Phong, “Ha ha ~~ tất cả mọi người là bạn bè, đừng như vậy, Phong nói đùa thôi, các cậu đừng để ý.” Sau đó nhỏ giọng ở bên tai Lăng Phong than thở, “Ngài không phải nói sẽ thay tôi giữ bí mật sao!”
Lăng Phong đầu lưỡi nhẹ nhàng đảo qua lòng bàn tay mềm mại của Mặc Vân Hi, Mặc Vân Hi lập tức giống như bị điện giật rút mạnh tay về, cảm giác tê dại trong lòng bàn tay tựa hồ rơi thẳng vào trong lòng, làm cho cậu cả người đều run lên. Mặc Vân Hi có chút giận tái mặt trừng mắt nhìn Lăng Phong, anh ta đây rốt cuộc là muốn thế nào? !
Lăng Phong cúi xuống, thấp giọng ở bên tai Mặc Vân Hi nói, “Ta muốn ăn gà hầm…”
Oanh ~ Mặc Vân Hi đỏ mặt mất tự nhiên, Lăng Phong lại giống không có việc gì, “Điển lễ sắp bắt đầu rồi.”
Một câu khinh phiêu phiêu, đem lực chú ý của Mark cùng Harvey đều tập trung lên trên đài, chỉ thấy hai nhóm người từ hai bên bục giảng đi ra, đội ngũ bên trái tuổi lớn hơn một chút là giáo sư cùng lãnh đạo học viện, đội bên phải đều thực tuổi trẻ, mặc đồng phục các khoa, khuôn mặt trẻ tuổi tràn ngập tinh thần phấn chấn, đều tràn đầy tự tin cùng kiêu ngạo.
“Mặc Mặc ~ Mặc Mặc! Cậu mau nhìn, này chính là nhóm học trưởng khóa trên, mấy hôm trước tôi ở ký túc xá nghe nói, hai năm liền ở điển lễ khai giảng đều lấy thành tích học tập một năm qua của họ làm ví dụ cho tân sinh!” Mark dùng khuỷu tay huých Mặc Vân Hi đang không yên lòng, “Mặc Mặc, cậu làm sao vậy? Có đang nghe hay không a?”
“A? Ngạch ~~ đang nghe, đang nghe, hư ~ bắt đầu rồi.” Mặc Vân Hi xấu hổ ngồi thẳng người, không chớp mắt nhìn chằm chằm trên đài, nhưng kỳ thật trên đài diễn ra chuyện gì, cậu cũng không chú ý. Cậu hiện tại đầu óc đều nghĩ, Lăng Phong tại sao có thể vô sỉ như vậy! Ghê tởm hơn chính là vì cái gì mỗi lần Lăng Phong đều có thể dễ dàng khiêu khích thành công, biến thành cậu mặt đỏ tim đập? Chính cậu khi nào thì trở nên mẫn cảm như vậy! Trước kia người khiến bạn bè mất mặt chính là cậu a! Nhất định là vì thân thể này…
Giống như đại đa số điển lễ khai giảng khác, đầu tiên là hiệu trưởng, chủ nhiệm, đại biểu giáo sư thay nhau nói chuyện, cuối cùng lên tiếng chính là đại diện học viên.
Trên người khoác đồng phục khoa dị năng chiến đấu màu lam, mang theo băng tay ngọc bích, dáng người cao to, đại diện học viên một đầu tóc ngân bạc đi lên bục giảng, đồng tử màu đay của Mặc Vân Hi chợt co rút lại, thân thể cũng không tự giác buộc chặt, đó là một loại hiện tượng sinh lý, sợ hãi cùng khẩn trương, cậu không thể tự ức chế, là anh ta! Cư nhiên là anh ta! Mặc Vân Thiên trong mộng kia! !
Trên đài, Mặc Vân Thiên mở ra mic điện tử diễn thuyết, ánh mắt màu băng lam không có một tia cảm xúc lưu động, mặt không chút thay đổi nhớ kỹ bài diễn thuyết, này chính là công việc của hắn mà thôi. Nếu học viện kính nhờ hắn làm đại diện học sinh, hắn làm cũng được, nhưng đối với “đàn em khóa dưới” này nọ hắn không có hứng thú gì.
Lăng Phong từ một khắc hô hấp Mặc Vân Hi hỗn loạn liền đã nhận ra không thích hợp, anh dùng dư quang quan sát Mặc Vân Hi, sau đó lại nhìn Mặc Vân Thiên đang diễn thuyết trên đài, tựa hồ hiểu được thứ gì, cậu ấy sợ hãi? Sợ Mặc Vân Thiên? Nếu Lăng Phong không nhớ lầm, bọn họ hẳn là anh em khác mẹ, xem phản ứng Mặc Vân Hi, Mặc Vân Thiên này rốt cuộc đối với cậu đã làm những cái gì?
Một bàn tay khớp xương cân xứng, to lớn thon dài phủ lên bàn tay đang năm chặt của Mặc Vân Hi, Lăng Phong có thể dễ dàng cảm nhận được cơ thể Mặc Vân Hi mất tự nhiên cứng ngắc cùng run rẩy, môi mỏng nhếch lên, mắt màu đen híp lại, gắt gao trừng mắt hướng Mặc Vân Thiên trên đài.
Trong lúc Lăng Phong không tự giác, thế nhưng phóng xuất ra một luồng sát khí mỏng manh, điều này đối với người bình thường mà nói cơ hồ là không hề sở giác, nhưng đối với dị năng võ giả cao cấp mà nói thì không giống vậy. Mặc Vân Thiên đang diễn giải trên đài chính là dị năng võ giả cao cấp cấp 6, nhưng cảm quan thần kinh mẫn tuệ của hắn cũng chỉ là như có như không bắt giữ được một luồng hơi thở nguy hiểm mỏng manh, hắn mạnh ngẩng đầu, nhìn phương hướng Lăng Phong.
Lúc này, Lăng Phong cũng chú ý tới chính mình thế nhưng lại trong lúc không tự giác tản mát ra sát khí, bất quá anh không chút nào che dấu, khiêu khích đón nhận ánh mắt Mặc Vân Thiên nhìn qua.
Mặc Vân Thiên nhìn bên này! Khi cặp mắt màu băng ánh lam kia nhìn bên này, Mặc Vân Hi khẩn trương đến không biết làm sao, bối rối cúi đầu lảng tránh tầm mắt Mặc Vân Thiên, tay không tự giác nắm chặt Lăng Phong, trái tim giống như sắp nhảy ra ngoài.
Vị trí Mặc Vân Hi bọn họ có hơi khuất, hơn nữa lấy nhãn lực của dị năng võ giả cao cấp, Mặc Vân Thiên thực tự nhiên chú ý tới thiếu niên bên cạnh tên nhóc hướng hắn tản mát ra địch ý, tuy rằng người thiếu niên kia cúi đầu, thấy không rõ bộ dạng, nhưng thân ảnh tiêm gầy quen thuộc này, tóc ngắn màu đay, làm cho Mặc Vân Thiên liếc mắt một cái liền nhận ra.
Miệng máy móc khép mở, không chút tình cảm nào đọc ra bài diễn thuyết đã nhớ kỹ, Mặc Vân Thiên nhìn về phía Mặc Vân Hi ánh mắt lại mang chút trêu tức, cậu ta đã trở về! Cậu ta vẫn là trở về! Hắn chỉ biết cậu ta nhất định sẽ lại xuất hiện… Thúc, thoáng nhìn hai bàn đang nắm chặt của hai người, Mặc Vân Thiên trong mắt hiện lên một tia ngoan lịch, Mặc Vân Hi! Cậu dám…
Diễn thuyết chấm dứt, Mặc Vân Thiên thu hồi mic điện tử diễn thuyết, hướng dưới đài hơi hạ thấp người, sau đó vững vàng trở về chỗ ngồi của mình, giống như chuyện gì cũng chưa từng phát sinh, dưới đài vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, thậm chí so với thời điểm hiệu trưởng phát biểu còn muốn nhiệt liệt hơn, đi đầu đại đa số chính là nữ sinh sùng bái Mặc Vân Thiên.
“Vân Thiên học trưởng đẹp trai quá đi! !”
“Ngô ~ có thể cùng Vân Thiên học trưởng học cùng một trường thật hạnh phúc a…”
“A ~ vừa rồi Vân Thiên học trưởng giống như ngẩng đầu nhìn hướng chúng ta da…”
“Phải không? Phải không? ! Có thể hay không là nhìn tớ?”
Các nữ sinh líu ríu.
“Ha ~ anh ta thật đúng là được hoan nghênh a!” Mark huýt sáo, “Mặc Mặc ~ cậu biết không? Mặc Vân Thiên học trưởng kia, chính là nhân vật thiên tài của Saint Ovendo, chỉ ba năm đã là dị năng võ giả cấp 6 trung kỳ chính thức, nghe nói sớm đã được quân bộ đặc biệt tuyển chọn, còn trực tiếp trao tặng quân hàm thiếu úy, đây chính là điều chưa từng có!”
Vốn Mark còn muốn nói nói cậu mấy ngày nay trọ ở trường hỏi thăm rất nhiều bát quái, nhưng vừa quay đầu lại, sắc mặt Mặc Vân Hi thật sự rất kỳ quái, “Mặc Mặc, cậu làm sao vậy? Không thoải mái sao?”
“Không ~ không có việc gì, tôi chỉ là có chút váng đầu.” Mặc Vân Hi tùy ý trả lời có lệ, trong lòng vẫn là khó có thể bình phục, hắn khẳng định thấy cậu ! Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ!
“A ~ đúng rồi, anh ta gọi là Mặc Vân Thiên, cậu gọi Mặc Vân Hi? Các cậu có quan hệ gì không? Cậu quen Vân Thiên học trưởng?” Mark mới vừa chú ý tới, tên Mặc Mặc cùng học trưởng rất giống, chẳng lẽ là thân thích?
Mặc Vân Hi hướng Lăng Phong nhích lại gần, tựa hồ chỉ có Lăng Phong mới có thể giảm bớt một chút sợ hãi của mình, làm cho mình mau chóng bình tĩnh trở lại, cậu hướng Mark lắc lắc đầu, “Không biết, chính là trùng hợp thôi.”
Mark nhún nhún vai, cũng không quá để ý.
Lúc này, thanh âm người chủ trì lại vang lên, “Mọi người trật tự một chút, hãy trật tự, đến đây phần đọc diễn văn trong điển lễ khai giảng của học viện Saint Ovendo chúng ta đã hết, kế tiếp, chính là tiết mục mọi người chờ mong, chúng ta dành thời gian cho các thủ tịch sinh các khoa chuyên nghiệp năm hai biểu diễn, mọi người hãy nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh nhóm tinh anh của học viện Saint Ovendo chúng ta!”
Theo người chủ trì thủ thế, học viên dưới đài đều nhìn về phía một loạt đại biểu học viên ngồi ở bên phải, các đại biểu thủ tịch các khoa năm hai tập thể đứng dậy, hướng dưới đài hơi hơi cúi chào.
“Các tân sinh, các đại biểu năm hai của học viện Saint Ovendo, một năm trước, bọn họ cũng giống như các em ngồi ở dưới đài quan khán nhóm học trưởng trình diễn tài nghệ, một năm sau, bọn họ thông qua sự cố gắng cùng thiên phú của mình, đứng ở chỗ này triển lãm thành quả học tập một năm ở Saint Ovendo cho chúng ta xem. Các tân sinh, các em phải cẩn thận thật lòng quan khán, lấy bọn họ làm mục tiêu, một ngày nào đó các em cũng sẽ trở thành kiêu ngạo của Saint Ovendo!” Người chủ trì dõng dạc trần từ làm cho nhóm tân sinh dưới đài đều nhiệt huyết sôi trào, kích động nắm chặt tay.
“Tốt lắm, tôi nghĩ mọi người đã không đợi được muốn nhìn nhóm học trưởng biểu diễn, ở trong này tôi muốn thuyết minh quy tắc, thủ tịch các khoa cũng chỉ là năm hai, nếu có vị tân sinh nào nguyện ý hướng bọn họ khiêu chiến, cũng có thể, tôi nghĩ cho dù là thất bại cũng có thể đạt được không ít kinh nghiệm, nếu như không có tân sinh khiêu chiến, như vậy xin mời nhóm học trưởng đơn độc biểu diễn.”
Dưới đài nhất thời xôn xao, khiêu chiến các thủ tịch năm hai? Chê cười, làm sao có thể thắng! Bất quá tựa như người chủ trì nói vậy, cho dù là thua, cũng sẽ không mất mặt, nhưng lại có thể học tập kinh nghiệm ở khoảng cách gần, cho nên cũng có một phần tân sinh có chút nóng lòng muốn thử, nhất là học viên khoa dị năng chiến đấu cùng khoa người máy, có thể thi đậu học viện Saint Ovendo tự nhiên là tinh anh, bọn họ ở trong đám bạn cùng lứa tuổi đều nổi bật, hơn nữa người thiếu niên nhiệt huyết xúc động, làm cho bọn họ đều thực hưng phấn, ngay tại lúc đó có một người đứng lên.
Người chủ trì cười nhìn về phía dưới đài, “Em muốn khiêu chiến sao?”
“Tôi muốn khiêu chiến.” Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng trầm thấp vang lên, toàn bộ hội trường thoáng chốc yên tĩnh lại, người duy nhất khiêu chiến luôn cần dũng khí thực lớn, tất cả mọi người nhất tề xoát xoát nhìn về phía thiếu niên tóc đen đứng lên. Thiếu niên độc hữu chính là tao nhã cùng khí chất tôn quý, cùng với trầm ổn tản ra hơi thở mang cảm giác nguy hiểm, nhất thời bắt được rất nhiều tâm nữ sinh năm nhất, nguyên lai trong nhóm tân sinh cũng có nhân vật nổi bật bất phàm như vậy a.
“Vị bạn học này, mời lên đài, báo lớp cùng tên.” Người chủ trì cũng khen ngợi nhìn Lăng Phong, người thanh niên này không sai, tuy rằng kiêu ngạo, nhưng Saint Ovendo chưa bao giờ khuyết thiếu thiên tài, quy định cho phép tân sinh khiêu chiến cũng là muốn bọn họ có thể đề cao ý thức cạnh tranh, cùng với tăng cao nhuệ khí.
Mặc Vân Hi lăng lăng nhìn Lăng Phong, anh ta đây là muốn làm cái gì? Không tự giác kéo kéo tay áo Lăng Phong.
Lăng Phong cúi đầu, ánh mắt của anh ôn nhu mà mang theo hương vị trấn an, “Chờ ta.”
Không biết hỗ động thân mật giữa hai người toàn bộ đều dừng ở trong đôi con ngươi một màu băng lam.
Lăng Phong tao nhã bước chân, đi tới trước đài, một cái thả người trực tiếp đẹp trai nhảy lên. Tiếp nhận mic người chủ trì đưa lên, “Năm một ban A, Lăng Phong.” Lập tức mâu quang tối sầm lại, “Tôi muốn khiêu chiến chính là… Mặc Vân Thiên.”