Chỉ là nếu nàng tuyển người nọ vào, vậy chuyện xử lý thịt làm món hầm sẽ thiếu một người, hơn nữa chuyện xử lý thịt làm món thịt hầm cũng rất bận rộn, một ngày cần làm hai trăm cân, muốn rửa sạch sẽ rất tốn thời gian.
Đột nhiên Lê Tường lại có ý niệm mới, nếu không cứ chia món thịt hầm kia ra?
Ý nghĩ của nàng là lại thuê thêm một cái cửa hàng nữa. Sau đó chuyển món hầm kia sang bên đó, thuê riêng người làm việc này. Bạch lão bản qua bên này lấy hàng, cứ trực tiếp qua bên đó luôn. Hắn lấy xong rồi vẫn có thể bán lẻ được.
Phải biết rằng gần đây có không ít người muốn mua riêng thịt hầm mang về.
Về chuyện mướn người nào, nếu là mấy ngày trước thật đúng là nàng vẫn không tìm ra manh mối, dù gì cũng là nhiều thịt như vậy, nếu không có người đáng giá để tín nhiệm, nàng làm sao dám giao ra. Nhưng hiện tại thì khác rồi, không phải tiểu cữu cữu của nàng tới vừa đúng lúc sao.
Hiện giờ tiểu cữu mẫu đang được yên tĩnh dưỡng bệnh, tinh thần đã ổn hơn rất nhiều, chỉ bất tiện một chỗ là chân vẫn chưa thể cử động được bình thường, nhưng vẫn làm được việc ngồi một chỗ kẹp lông heo.
Lại nói, hàng năm tiểu cữu cữu đều làm việc ngoài đồng, thể lực dồi dào, mấy chuyện gánh thịt, rửa lòng chắc chắn không làm khó được hắn. Hơn nữa thêm cả Lạc Trạch vào, tuyệt đối có thể mở ra cửa hàng món hầm.
Nói như vậy, nhờ vào tiền lời của món thịt hầm kia, bản thân nàng chỉ cần cho mỗi người bọn họ một ít tiền công là được. Mấy người tiểu cữu cữu cũng không cần phải lo lắng vì mỗi ngày đều nhàn rỗi không có việc gì làm.
Đã tách món thịt hầm ra ngoài, như vậy cửa hàng bên này lại tuyển thêm hai người làm việc lặt vặt cũng có thể nhẹ nhàng hơn thật nhiều.
Lê Tường suy nghĩ cặn kẽ mọi chuyện xong là lập tức ra quyết định. Sau đó nàng mới thương lượng với phụ mẫu, đôi phu thê cũng tỏ ra cực kỳ tán đồng.
Cả nhà không ai có ý kiến gì, cho nên sau khi giờ cơm trưa qua đi, nàng đã bỏ hết những thẻ bài thực đơn mà biểu tỷ không làm được, chỉ treo lên những món biểu tỷ có thể đảm đương được. Sau đó nàng cầm tiền rời đi, mục tiêu đầu tiên là gian nhà hiện tại tiểu cữu cữu và tiểu cữu mẫu đang ở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/xuyen-ve-co-dai-lam-tieu-co-nuong-loi-hai/chuong-226.html.]
“Gì?! Cho ta tới quản lý cửa hàng?! Không được không được, ta không được đâu! Ta chỉ biết trồng trọt, đâu có biết quản lý cửa hàng.”
Mấy câu không được không được này, chẳng khác nào những lời của biểu tỷ trước đây.
“Tiểu cữu cữu, giúp ta xem cửa hàng, một tháng sẽ có 600 đồng bối. Hơn nữa ngươi cũng không cần phải tính toán gì, sẽ có tiểu nhị khác hỗ trợ ngươi. Ngươi chỉ cần giúp ta mỗi ngày rửa thịt sạch sẽ, bỏ lên bếp hầm, tiếp theo cần chú ý lửa trong lò là được. Ngươi chỉ cần bảo đảm khách hàng lớn của ta có thể đúng hạn qua lấy đủ số lượng thịt hầm. Việc rất đơn giản, chỉ là hơi mệt một chút thôi.”
Lê Tường cẩn thận nhìn phu thê hai người tiểu cữu cữu, kỳ thật ngay lúc nàng nói, hai người kia đã có chút kích động, nhưng ngay khi nàng cho rằng mọi chuyện đã thành rồi thì tiểu cữu mẫu lại lắc đầu.
“Tương nha đầu, ta biết ngươi muốn tạo điều kiện cho chúng ta. Thế nhưng chúng ta đâu có làm được việc gì, đâu có đáng giá tới 600 đồng bối. Bây giờ, nếu như ngươi thật sự cần người hỗ trợ, vậy cứ tự nhiên gọi tiểu cữu cữu ngươi. Ta không cần tiền, Thúy Nhi đã cầm rất nhiều tiền của ngươi rồi.”
Bao thị vừa thốt ra lời này, Quan Phúc cũng liên tục đáp: “Đúng vậy! Ngươi có việc cứ kêu ta, chúng ta không đề cập tới chuyện tiền nong.”
Lê Tường: “……”
Nhưng nàng lại sợ không dám sử dụng sức lao động miễn phí nha.
Lê Tường ngây người trong căn nhà nhỏ đó một chốc lát đã rời đi.
Phu thê hai người tiểu cữu cữu c.h.ế.t sống cũng không chịu lấy tiền, sự chấp nhất này còn hơn biểu tỷ một bậc.