Sáng sớm hôm sau, Merity cùng Ralia quay về thượng Ai Cập để chuẩn bị hôn lễ, sau khi trở về hoàng cung, Merity cho gọi các vị đại thần tới bàn chuyện đám cưới, khi nghe Merity nói về chuyện liên hôn với Li-Bi mọi người bắt đầu bàn tán.
"Không phải chứ, hoàng phi chết còn chưa an táng sao pharaoh lại có thể cưới người đã sát hạ hoàng phi được."
"Đúng vậy, chuyện thì tuyệt đối không được."
Tể tướng Seti là người không đồng ý với chuyện này nhất, ông lên tiếng.
"Pharaoh, hoàng phi vẫn chưa hạ táng, nay người lại cưới hoàng phi mới như vậy thì không hay cho lắm, hay người hãy dời lại khoảng 1 tháng nữa, đợi cho mọi chuyện lắng xuống..."
Merity nghe những vị đại thần nói, tức mình đập tay xuống bàn, quát to.
"Từ khi nào, ta làm việc phải theo ý các ngươi, ta nói cho các ngươi biết việc gọi các ngươi tới đây thông báo việc này là để các ngươi chuẩn bị thật tốt cho hôn lễ, chứ không phải là để các ngươi xem vào chuyện này, được được rồi cuộc hợp kết thúc tại đây!"
Nói xong Merity tức giận bỏ đi, để lại các vị đại thần, tể tướng Seti thở dài.
"Cứ như thế này vương triều sẽ đi đâu về đâu?"
Một vị đại thần lên tiếng.
"Lúc trước người ta ủng hộ tiên hoàng phi thế nào, thì bây giờ phản đối nữ hoàng Li-Bi như vậy, tuy biết rõ việc liên hôn sẽ tốt cho Ai Cập chúng ta nhưng..."
Các vị đại thần đều biết rõ lửa giận trong lòng những người dân vẫn chưa tắt, giờ mà còn thông báo ra chuyện này nữa, chắc chắn sẽ có bạo loạn, các vị đại thần ai nấy cũng thở dài, buồn bả mà rời khỏi phòng nghị sự, riêng tể tướng Seti và tướng quân Pozd ở lại, tể tướng buồn lòng nói.
"Ta còn nhớ rõ mấy tháng trước Ai Cập đang vui mùng vì có được một hoàng phi tài đức vẹn toàn như Dạ Anh, vậy mà chưa tới một năm người đã không còn, ta đúng là một người ông vô dụng không thể bảo vệ cho cháu của mình."
Tướng quân Pozd bước tới chỗ ngài tể tướng, an ủi nói.
"Tể tướng, chuyện gì đi nữa thì cũng đã qua rồi, đó cũng không phải do ngài, có trách chỉ có thể trách thế sự quá khôn lường."
Tể tướng Seti nghe thế cũng là bỏ qua buồn bã cùng tướng quân Pozd rời khỏi phòng nghị sự, đi được một lúc tướng quân Pozd dường như nhớ ra điều gì đó nói.
"À đúng rồi tể tướng, hai ngày trước tể tướng Li-Bi đã đến, nhưng ông ấy vẫn chưa vào hoàng cung, chúng ta có nên đi mời ông ấy đến hoàng cung không?"
Tể tướng Seti nghĩ một lúc nói.
"Dù gì thì lễ cưới cũng sẽ sớm được tể chức, theo lệ ta nên đích thân tới mời ông tới hoàng cung."
"Được, tôi sẽ cho người đi mời ông ấy."
Tể tướng Seti gập đầu, ông nhìn kinh thành Memphis chìm trong sự náo loạn mà lo lắng, ông thầm hy vọng vương triều Ai Cập chưa tới người diệt vong, ông dang hai cánh tay ra vươn lên trời cao, nói lớn.
"Cầu mong thần linh hãy phù hộ cho vương triều Ai Cập!"
- -------------
Ở một lữ quán nằm ở kinh thành Memphis, một nhóm người Li-Bi đang tụ tập ở đó bởi tể tưởng Li-Bi đang nghĩ ngơi ở trong đó, tể tướng Li-Bi là người thấu tình đạt lý, là trọng thần quan trọng nhất của vương triều Li-Bi, ông ấy vừa tới Ai Cập vào sáng hôm trước, có điều khi thấy sự không chào đón của người dân Ai Cập dành cho nữ hoàng Li-Bi nên ông quyết định không tiến vào hoàng cung, mà ở lại lữ quán xem tình hình thấy nào, ngồi trên một căn phòng lớn ở lữ quán, tể tướng Li-Bi đang định viết thư cho nữ hoàng của mình, thì có một thị vệ chạy vào thông báo.
"Tể tướng, có người muốn gặp ngài ạ."
Tể tướng Li-Bi quay đầu lại hỏi.
"Người của nữ hoàng?"
Viên thị vệ lắc đầu cung kính nói.
"Người đó không phải là người của nữ hoàng, cũng không phải là người chúng ta quen biết ạ."
Tể tướng Li-Bi ngạc nhiên, đứng dậy nói.
"Người đó có nói ra tên họ không?"
Tên thị vệ gãi gãi đầu, nghĩ một lúc rồi nói.
"Người đó không nói tên họ, nhưng người đó có nói một câu."
" Câu gì?"
Tể tướng đứng dậy hỏi người thị vệ thì bỗng một giọng nói vang lên.
"Ta nói rằng, ta tới đây để đưa ra kết hoạch chu toàn cho hai đất nước, ngài có muốn nghe thử không? Tể tướng."
Tể tướng Li-Bi nhìn phía cửa, một người mặc áo choàng màu đen đang đứng ở trước cửa phòng nói chuyện với ông, người đó mũ của áo choàng xuống, ông nhìn người đó, kinh ngạc nói.
"Sao lại có thể là ngươi?"