Xuyên Vào Tiểu Thuyết Bẻ Cong Nam Chính

Chương 6-1



Khi gần tới trường bỗng nhiên anh hỏi cậu:

- Tiểu Thần à, cậu thấy cô gái hồi nãy như thế nào.

Nghe anh hỏi vậy cậu không suy nghĩ, liền nói:

- Cô ta ấy hả?? Là đồ khùng tự nhiên lao vào xe của mình rồi chửi mình đã thế còn đi sai luật rồi bày đặt nói lí lẽ. Giờ nghĩ lại thấy bực trong mình, nghe cậu nói vậy tự nhiên anh thấy vui trong lòng nhưng vẫn hỏi tiếp:

- Cậu không thấy cô ta thiện lương, trong sáng không ham mê vật chất sao??.

Nghe anh nói vậy, cậu nhìn anh với ánh mắt khó hiểu:

- Thiện lương, trong sáng không ham mê vật chất?? Vậy cậu có thấy người thiện lương, trong sáng không ham mê vật chất mà cố tình đi sai đường rồi còn ăn vạ không??. Người như cô ta tớ thấy nhiều lắm rồi, đều là mưu mô cả thôi, cậu không thấy ban đầu cô ta đang bị thương không thể đứng dậy nổi mà mấy phút sao "vèo" cái đứng mạnh dậy luôn, cậu không thấy kì sao??. Mà sao cậu hỏi vậy cậu thích cô ta hả.

Nói đến đây cậu liền thấy khó chịu:" không lẽ Thiên Thiên thích cô ta sao, không được Thiên Thiên chỉ có thể là của mình" nghĩ tới đây cậu liền khựng lại, tại sao cậu lại có ý nghĩ này, không được ý nghĩ này là sai về sau Thiên Thiên còn phải lấy vợ sao có thể là của mình được nhưng lòng cậu vẫn khó chịu lắm. Nhưng thôi không nghĩ nữa có lẽ là cậu sợ Thiên Thiên thích cô gái mưu mô đó về sau chỉ khổ mình nên mới nghĩ vậy thôi, cậu không muốn nghĩ nhiều nữa vì cậu biết mình chỉ có ý tốt và ý tốt đó chỉ dựa trên tình bạn thôi. Thấy cậu trầm tư, anh liền buồn cười hỏi:

- Sao trầm ngâm vậy nghĩ gì thế?? Mà cậu nghĩ sao mà tớ thích cô ta được.

Nghe anh nói vậy cậu mừng lắm nhưng mừng vì điều gì cậu không muốn nghĩ xa đâu. Cũng may tới trường kịp giờ, khi bước vào lớp, 5 phút sau thầy chủ nhiệm bước vào bắt đầu điểm danh. Khi điểm danh xong thầy nói: 

- Hôm nay lớp ta sẽ có 1 bạn học mới.

Nghe thầy nói xong anh liền biết đó là ai vì trong kịch bản khi nữ chính đụng nam chính xong thì sẽ tới khúc nữ chính chuyển vào lớp nam chính và rồi dần dần thân với nam chính chọc tức nhân vật mà anh xuyên vào. Anh chẳng có hứng thú nghe đâu, phiền lắm, khi thấy nữ chính đi vào thì không nghe thấy mọi người trong lớp ồ lên mà họ chỉ im lặng khác với trong kịch bản khi thấy nữ chính thì mọi người đã ngây người trước vẻ đẹp của nữ chính và xì xào khen nữ chính này nọ, mà giờ họ nhìn nữ chính với vẻ mặt" nhan sắc của cô chả có gì đặc biệt chúng tôi thấy hoài. Nên cô rất là bình thường thôi."( Cũng đúng bởi bọn họ học trường dành cho con nhà giàu nên đã gặp những cô gái đẹp hơn nữ chính rồi. Con Thiên Thiên thì mải mê công việc nên chả quan tâm mấy vì vậy lúc đầu thấy nữ 9 kêu nữ 9 đẹp là chuyện bình thường).Sau khi xong phần giới thiệu thì nữ chính được phân ngồi ở cạnh dãy mà anh ngồi nhưng anh cũng chả mấy quan tâm.

Với cương vị là một người nghiêm túc thì cho dù những thứ này anh đã học qua nhưng vẫn không nằm ngủ trong lớp mà chuyên tâm nghe giảng vì anh biết nếu ngủ trong giờ học là hành vi không tôn trọng giáo viên nhưng không biết vì sao mắt anh lại nhíu lại mặc dù anh không hề buồn ngủ. Nhưng rốt cuộc sức mạnh hắc ám đó đã chiến thắng anh đã chìm vào giấc ngủ mặc dù không hề buồn ngủ, ngủ được một lúc bỗng anh nghe thấy tiếng người gọi:

- Nè bạn học Ngạo Thiên dậy, dậy ngay cho tôi.

Nghe thấy có người gọi mãi tận 5 phút sao anh mới dậy được và rồi anh thấy gương mặt tức giận của thầy:

- Cậu có biết ngủ trong giờ học là hành vi không tôn trọng giáo viên và là điều cấm trong nội quy học sinh không. Cậu bây giờ đi ra khỏi lớp ngay cho tôi.

Mặc dù muốn giải thích nhưng giải thích sao bây giờ không lẽ giờ nói mặc dù anh không buồn ngủ nhưng vẫn gục xuống bàn ngủ say sưa à. Liếc mắt thấy cậu muốn cầu xin thầy tha cho mình anh liền ra dấu im lặng và cúi người xin lỗi thầy rồi bước ra khỏi lớp. Nhưng đứng được một hồi bỗng nhiên anh tự dưng đi thẳng lên tầng cao nhất của trường học mà không hề biết rằng khi anh vừa ra khỏi lớp đã có nụ cười oán độc xuất hiện. Khi anh lên tới tầng cao nhất bỗng anh ngất xỉu và khi mở mắt ra đã thấy mình đang nằm trên giường phòng ngủ của chính anh.

Ở ngoài cửa bỗng có tiếng nói cất lên, đó là "cô" em gái của anh:

- Anh ơi, trời sáng rồi dậy đi anh.

Nghe vậy anh liền nhíu mày không phải anh đã xuyên vào quyển tiểu thuyết rồi mà tại sao giờ anh lại ở đây, không lẽ tất cả chỉ là mơ thôi sao?? Nhưng anh lại cảm thấy có điều gì đó không ổn nhưng lại không biết đó là điều gì, thì anh nghe tiếng "mẹ "anh gọi:

- Dậy đi tiểu Thiên của "mẹ" sáng rọi tới mông rồi mà chưa dậy à. 

Nghe vậy anh liền đáp:

- Dạ, con dậy rồi.

Anh suy nghĩ tiếp cơn đau đầu ập tới và ép anh không được suy nghĩ nữa. Anh chịu không nổi cơn đau đầu này nên bỏ qua, anh nghĩ chắc chỉ là mộng thôi rồi anh đi vệ sinh cá nhân, bước ra khỏi phòng anh thấy mọi người đã xuống phòng ăn nên bước vào ngồi dô bàn. Ăn được một lúc "mẹ"anh nói:

- Tiểu Thiên à mấy ngày nay con đã bận rộn công việc nhiều rồi mẹ định 5 ngày sau cả nhà mình đi du lịch nhé. Để giải tỏa căng thẳng và hâm nóng tình cảm gia đình ấy mà.

Nghe mẹ anh nói vậy, anh liền đồng ý bởi quả thật mấy ngày nay anh đã quá bận rộn rồi, đã thế còn mơ linh tinh rồi cơn đau đầu nữa nên anh quyết định đi giải tỏa. Nhưng anh vẫn thấy có điều gì không ổn đang miên man suy nghĩ cơn đau đầu lại ập tới ép anh không suy nghĩ nữa. Chính vì vậy anh không để ý rằng những thành viên mà anh gọi là ba mẹ và em gái của mình đang nở một nụ cười đầy man rợ.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv