Theo thường lệ, mỗi năm 4 lần hội trưởng Makarov sẽ đến “Học viện ma pháp Cross” để thăm cháu mình. Mỗi năm cứ đều đặng như thế cho đến khi cô 11 tuổi, hội trưởng Makarov không còn đến nữa. Bà Orrin cũng lấy làm lạ cho người đi điều tra khắp nơi cũng chẳng có bất cứ tin tức gì. Người được cử đi tìm kiếm chỉ báo về rằng hội trưởng Makarov cùng 1 số thành viên khác của Fairy Tail đã mất tích trong chuyến đi ra đảo Tenrou – thánh địa của Fairy Tail, không rõ sống chết. Hiện tại do Macao Conbolt đảm nhiệm chức hội trưởng Fairy Tail.
Khi mới nghe tin tức, Flya bàng hoàng vô cùng, cô không biết chuyện gì đã xảy ra với ông nội, ông là người thân duy nhất của cô ở thế giới này, cô không muốn mất ông, nhưng mỗi lần cô đến tìm bà Orrin hỏi thăm tin tức ông thì chỉ nhận được cái lắc đầu từ bà. Dù phái bao nhiêu người đi tìm thì đáp án đưa về vẫn là không có bất kì tin tức gì, kể cả hội Fairy Tail cũng vậy. Cô thật sự nóng lòng vô cùng, thế là cô đã đưa ra quyết định táo bạo đó chính là trốn ra ngoài tìm ông, dù ông có chết thì cô cũng phải mang được xác ông trở về.
Hết lần này đến lần khác cô trốn đi thì đều bị bà Orrin bắt trở về. Mỗi lần trở về đều bị bà phạt nặng bởi cái tội dám ra khỏi trường trong khi không có sự cho phép của bà. Mỗi lần như thế hình phạt ngày càng nặng hơn, nhưng cô vẫn chứng nào tật nấy không chịu chừa vẫn trốn ra ngoài như thường.
Những lần cô trốn đều có Shu đi cùng, cậu ta bám theo cô không rời nữa bước. Ban đầu nể tình cậu ta là bạn thân nên cô mới nói cho cậu ta nghe ý định trốn đi của mình. Sau khi nghe xong tự nhiên cậu ta chạy đi, cô cứ tưởng bị cậu ta phản bội mà đi mét với bà Orrin chứ, nhưng không 1 lúc sau cậu ta quay lại trên tay còn cầm theo balo. Cô vô cùng khó hiểu nhìn cậu ta, thế là cậu ta bảo cậu ta sẽ đi theo cô, cô ở đâu cậu ta ở đó. Lúc đầu hơi bất ngờ nhưng thôi kệ, có người ủng hộ mình là được rồi, tự nhiên có người đòi đi chung cũng vui vui. Thế rồi cô cùng cậu ta bày kế hoạch. Mọi chuyện đều bình thường chỉ mỗi tội là bị bắt về và bị phạt mà thôi. Nhưng độ nhiên lại có chuyện xảy ra nằm ngoài dự liệu của cô.
Cũng như các lần trước cô cùng cậu trốn ra ngoài, nhưng lần này lại không im xuôi. Đang đi trên đường, cô cùng cậu đụng phải bọn hắc bang chuyện bắt cóc trẻ con đem đi bán cho các gia đình giàu có. Bọn chúng bị hoàng gia truy đuổi ráo riết nhưng lần nào đến lúc bắt sắp bắt được thì lại để bị vuột mất. Thế là bọn chúng cứ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Và hôm đó cô cùng cậu thật xúi quẩy bị bọn chúng bắt đi.
Ban đầu cô cũng có hơi sợ, sống mấy chục năm đời người, cô chưa từng trải qua chuyện bị bắt cóc lần nào. Kiếp trước và kiếp này cô đều được bảo bọc quá kĩ càng khiến cô không lường trước được sự việc. Đại não ngừng hoạt động, vậy là cô cùng cậu cứ thế bị bắt về hang ổ của bọn chúng.
Bọn chúng đưa cô và cậu đến 1 khu nhà hoang ở gần khu bìa rừng cách xa thủ đô. Chúng nhốt 2 người cùng với những đứa trẻ khác mà chúng bắt được. Đa phần là từ độ tuổi 7-12 tuổi, còn có 1 số khác có độ tuổi nhỏ hơn, chúng đang khóc thút thích kêu mẹ cha. Flya bắt đầu hoang mang, cô không biết chúng sẽ làm gì với cô cùng lũ trẻ này nữa. Tất cả đều còn quá nhỏ.
Chợt 1 đôi tay ấm áp bao lấy bàn tay đang run rẩy của cô, đưa mắt nhìn thì thấy Shu đang đứng bên cạnh dùng ánh mắt dịu dàng trấn an cô.
- Không sao đâu, có tớ ở đây.
Sao cô có thể quên được cậu bạn thông minh này của cô chứ nhỉ. Tuy chỉ mới 12 tuổi nhưng cậu đã bộc lộ được sức mạnh ma pháp khá cao, có cậu ở bên cạnh cô sẽ không sao rồi. Flya nở nụ cười bảo không sao rồi đưa mắt tìm chổ ngồi xuống.
…………………………
Thời gian đã trôi qua rất lâu rất lâu. Cô không biết bây giờ là ban ngày hay ban đêm nữa, xung quanh rất tối chỉ có ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn treo giữa phòng giam và tiếng khóc của những đứa trẻ vẫn vang lên không ngừng. Ngoài kia, bọn bắt cóc đang ăn uống phè phởn vì đợt này đến thủ đô bắt được kha khá trẻ con, lần này bán đi chúng sẽ được 1 mớ tiền khổng lồ.
Flya bắt đầu lo lắng, chắc bây giờ bà Orrin và mọi người trong học viện đang rất lo lắng cho cô. Không biết họ có biết cô bị bắt mà đến cứu không nữa.
Vì quá mệt mỏi, Flya bắt đầu ngủ thiếp đi, đầu cô gối lên chân Shu. Cậu nhìn cô rồi nhìn xung quanh canh chừng cho cô ngủ.
ẦM….
Một tiếng động lớn vang lên khiến Flya giật mình tỉnh giấc, Shu cũng bắt đầu đề cao cảnh giác, ôm cô bảo vệ trong lòng. Lũ trẻ cũng ngưng khóc im lặng nhìn ra phía cửa phòng bị phá vỡ.
Xung quanh khói bụi bay mịt mù, cô không thể nhìn rõ tình hình phía trước. Từ trong khói bụi 1 bóng dáng dần xuất hiện, nó khiến cô mừng rỡ như điên, còn cậu thì cũng thở phào nhẹ nhỏm.
Người xuất hiện chính là Chiui cùng tiểu đội của chị ấy. Họ đến giải cứu cô cùng cậu. Tất cả bọn cướp đã bị giải quyết nhanh gọn, cô mừng rỡ chạy đến chỗ họ nhưng không ngờ gần đấy có 1 tên chưa bị đánh ngất, hắn vùng dậy, tay cầm gậy lao đến chỗ cô. Cô không kịp tránh nên chỉ có thể trơ mắt nhìn cây gậy sắp giáng xuống người mình. Sự việc xảy ra quá nhanh, Chiui cùng tiểu đội của cô ấy đứng quá xa không kịp lao đến cứu.
Bốp…
Máu tươi văng tung tóe, bắn đầy cả gương mặt cô nhưng đó không phải là máu của cô. Mà nó chính là của…..của Shu. Trong những giây ngắn ngủi trước khi cậy gậy kịp đánh vào người cô, Shu đã nhanh chóng lao ra chắn trước mặt cô. Cây gậy đánh trúng ngay đầu Shu, máu nhuộm của khuôn mặt cậu.
- Shu….
Cô hét lên khi thấy cậu gục ngã vào lòng cô, cậu nằm im, mí mắt nhắm chặt, hơi thở của cậu yếu dần yếu dần.
- Shu…
Mọi người hoàn hồn, nhanh chóng lao đến bên cạnh cậu. Còn tên bắt cóc đã bị Chiui đánh văng ra xa ngất xỉu rồi.
- Huhuhu…. Shu cậu làm ơn tỉnh lại đi mà Shu. Cậu đừng có ngủ Shu ơi.
Cô khóc, những giọt nước mắt mặn chát lăn dài trên má. Cô đau, trái tim cô đau vô cùng. Shu chính là người bạn thân nhất của cô, từ khi gặp cậu ấy đến giờ, dù đúng dù sai cậu ấy luôn là người ủng hộ mọi quyết định của cô, luôn bên cạnh cô, yêu thương chăm sóc cho cô, bảo vệ cô khỏi nguy hiểm. Ngay cả khi cô nói cô sẽ trốn ra ngoài tìm ông, cậu cũng không phản đối mà ầm thầm lặng lẽ đi theo cô.
Ngay cả khi 2 đứa chịu phạt, cậu cũng sẽ là người gánh thay cô. Ông đi rồi, không biết sống chết ra sao, cô chỉ còn 1 người bạn này thôi, cô không muốn lại tiếp tục mất thêm người quan trọng với mình nữa.
- Shu ơi…..Cậu tỉnh lại đi, tớ xin cậu mà. Làm ơn tỉnh lại đi. Tờ xin lỗi cậu Shu à, tớ không nên kéo cậu ra ngoài khiến cậu gặp nguy hiểm. Shu, làm ơn tỉnh lại._Cô ôm chặt cậu vào lòng
Chiui ngồi xuống 1 bên kiểm tra tình hình của Shu. Gương mặt thanh tú khẽ nhíu lại.
- Mau, đưa cậu ta đến bệnh viện.
Chiui giục người đứng bên cạnh, rồi kéo Flya lên ôm cô vào lòng. Shu được mọi người trong học viện mang đến bệnh viện gần nhất. Cô vùng khỏi vòng tay Chiui, toan chạy theo thì bị Chiui kéo lại.
- Flya, em không được đi. Shu đã có mọi người lo rồi. Bây giờ em phải cùng chị trở về gặp hiệu trưởng.
- Nhưng mà cậu ấy…….
Chiui cuối xuống lau đi những giọt nước mắt trên má cô, nhẹ nhàng an ủi.
- Tin chị, Shu nhất định sẽ không sao.
1 tia lý trí cuối cùng nhắc nhở cô nên tỉnh táo lại. Bà Orrin muốn cô về chắc chắn là có việc gấp.
- Được, em sẽ đi theo chị.
Nhìn theo hướng Shu được đưa đi, nổi ân hận lại dâng lên.
“Shu, cậu nhất định phải đợi tớ. Tớ không cho phép cậu có chuyện gì. Cậu nhất định phải đợi tớ. Shu”