Hứa Giai Ninh tìm tới một lò mổ đặt hàng các loại thịt, từ thịt gà, vịt, lợn, bò, dê…mỗi loại mấy trăm cân. Cô trả tiền hào phóng yêu cầu họ làm sạch, chặt sẵn để vào thùng xốp. Rồi hỏi xem muốn mua gia súc còn sống ở đâu.
Chủ lò mổ nhận được đơn hàng lớn hớn hở giao lại việc cho con trai rồi dẫn cô đi vào thôn xóm, Hứa Giai Ninh vui vẻ đi theo ông ta, vừa đi vừa bày tỏ ý muốn thu mua trứng gà, trứng vịt và rau củ quả.
Chủ lò mổ biết đây là khách sộp, thu mua với số lượng lớn nên suy nghĩ một chút rồi dẫn cô tới gặp Trưởng làng.
Ông ta giới thiệu Hứa Giai Ninh với ông lão rồi bày tỏ ý định muốn thu mua gia súc và thực phẩm của cô.
Nhận được sinh ý lớn. Trưởng làng vội vàng mời Hứa Giai Ninh vào sân ngồi uống nước rồi, tìm người thông báo tới khắp thôn xóm mời bà con trong thôn làng đến.
Nửa giờ sau rất đông thôn dân tập hợp trong sân nhà Trưởng làng. Nghe ông ta giải thích thì ai nấy đều vui vẻ.
Hứa Giai Ninh đứng cạnh chờ Trưởng làng nói xong thì giơ tay muốn nói.
Mọi người im lặng chờ cô nói chuyện.
Hứa Giai Ninh nhìn toàn sân một lượt rồi cất lời:
"Như đã nói, tôi muốn thu mua các loại thực phẩm như rau, củ, quả, trứng gà, trứng vịt….nếu nhà các vị có đồ muốn bán thì ngày mai đều mang đến sân nhà Trưởng Làng, chúng ta sẽ thu mua minh bạch, công khai ở đây."
Dừng một chút, Hứa Giai Ninh nói tiếp: "Giá cả tôi sẽ thu theo giá sỉ trên thị trường, nếu có thêm các loại thực phẩm hay gia vị quý hiếm tôi cũng sẽ thu mua. Có bao nhiêu thu bấy nhiêu, đừng sợ nhiều, đều mang hết đến đi. Tôi sẽ ở lại đây một đêm. Chiều mai đến nghiệm thu và trở hàng đi. Cảm ơn các vị."
Mọi người nghe xong đều vui vẻ. Ai về nhà nấy chuẩn bị.
Chỉ có một thanh niên có vẻ thật thà nhút nhát vẫn ở lại do dự nhìn Hứa Giai Ninh.
Cô mỉm cười nghiêng đầu ý hỏi anh ta có chuyện gì.
Người thanh niên gãi đầu ngượng ngùng hỏi: “Cái đó…tôi.. nhà tôi có vựa thủy sản, cô có cần tôm, cá không?”
Mắt Hứa Giai Ninh sáng lên, cô quên mất, ăn thịt mãi cũng chán, nếu có thêm đồ thủy sản thì khẳng định không thể tốt hơn. Cô cười rạng rỡ gật đầu với anh ta, hẹn mai sẽ trực tiếp đến lấy.
Người thanh niên không giấu được vui mừng, vội vàng cảm ơn cô rồi ra về.
Hứa Giai Ninh đấm đấm bả vai mỏi nhức vì hoạt động cả ngày, cô chào Trưởng làng rồi lái xe lên trấn tìm một tiệm ăn vào giải quyết tạm bữa tối rồi lái xe tìm một khách sạn ngủ qua đêm.
Vào phòng khách sạn, Cô lấy quần áo trong không gian ra tắm rửa, xong xuôi thì trèo lên giường mở cuốn sổ ra, rà soát lại những thứ đã mua ngày hôm nay.
Về cơ bản lương thực đã rất nhiều rồi, nhiêu đó đủ để cô ăn mấy chục năm cũng không hết. Nhưng Hứa Giai Ninh cũng không dám chủ quan trong trường hợp không biết được tình huống sẽ phát sinh trong tương lai, hiện tại có thẻ mua sắm và không gian rộng lớn trong tay không tích nhiều vật tư thêm thì đúng là đồ ngốc.
Ngày mai, sau khi thu mua ở đây xong, phải đi tìm thêm vài thôn xóm nữa mới được. Hứa Giai Ninh ngẫm nghĩ.
Cô gấp cuốn sổ lại cất vào không gian rồi ngồi khoanh chân lên giường, nhắm mắt bắt đầu thử luyện tập nâng cao tinh thần lực theo phương pháp mà hệ giống đã đưa cho.
Hứa Giai Ninh nhắm nghiền hai mắt, phong bế giác quan, cảm nhận từng sợi dây tinh thần lực trong đầu giống như một đoàn sương mù màu trắng ngà. Cô khẽ nín thở thử khuếch tán, mở rộng nó, để nó tản ra, thấm vào từng thớ da thịt trên cơ thể, thoát ra ngoài. Sau đó cô nhắm mắt cảm nhận xung quanh, dường như cô nghe được tiếng nói từ phòng bên cạnh, mặc dù hiệu quả cách âm rất tốt.
Hứa Giai Ninh có chút vui mừng, vội vàng tập chung điều hướng tinh thần lực phóng ra xa hơn, thêm khoảng 20m, sau đó bắt đầu cảm nhận một trận đau đầu kéo tới, cô vội vàng thu lại tinh thần lực rồi mở choàng mắt.
Hứa Giai Ninh khẽ cau mày, một tay di di thái dương. Biết bản thân vừa vượt quá giới hạn, cô chạm nhẹ lên vết bớt biến mất khỏi phòng ngủ đi vào không gian, trực tiếp đến bên giếng múc một ly nước lên uống vào.
Nước giếng có hương vị trong lành, thơm ngọt, vừa uống xong, Hứa Giai Ninh liền cảm nhận được một luồng ấm áp, thoải mái tràn vào mỗi tấc da thịt, đầu cũng bắt đầu giảm bớt đau nhức.
Hứa Giai Ninh mừng rỡ múc thêm một ly nước đầy uống vào.
Thế nhưng mấy giây sau cô bắt đầu thấy bụng hơi quặn lại. Hứa Giai Ninh vội vàng đi vào nhà vệ sinh trong căn nhà gỗ.
Cứ như vậy 3 lần. Cơn đau bụng mới gần như biến mất, thế nhưng lại cảm giác được cơ thể dường như nhẹ nhõm đi, mệt mọi cả ngày bỗng chốc tiêu biến.
Hứa Giai Ninh đứng đó như có điều suy nghĩ, Nếu chỉ uống vào là có thể giúp bài tiết đi mệt mỏi, độc tố trong cơ thể thì ngâm toàn cơ thể sẽ ra sao?
Nghĩ là làm, cô lập tức đi tới bên miệng giếng múc một chậu linh thủy đầy đổ vào bồn tắm rồi ngâm mình trong đó.
Vừa ngâm được năm phút, Hứa Giai Ninh bắt đầu thấy cơ thể đau nhói giống như bị những chiếc kim đâm khắp cơ thể, cô cắn chặt răng chịu đựng, mồ hôi lạnh chảy dòng dòng trên trán.
Hứa Giai Ninh càng ngày càng cảm nhận được trận đau nhức khắp người, lục phủ ngũ tạng như xoắn chặt vào nhau, mỗi thớ thịt, mỗi đốt xương, từng sợi dây thần kinh đều rung lên đau đớn. Hứa Giai Ninh cắn môi đến bật máu, cố gắng chống đỡ tỉnh táo, cúi đầu nhìn thì ngạc nhiên phát hiện nước tắm vốn trong vắt bắt đầu đục dần, mà những tia cáu bẩn, đen đúa, nhớp nháp bắt đầu thoát ra từ lỗ chân lông trên người cô hoà lẫn vào trong nước.
Hứa Giai Ninh kinh ngạc, tiếp tục cắn răng chịu đựng. Cô ngửa đầu ra sau, mồ hôi lạnh thấm ướt tóc mai, không biết qua bao lâu, Hứa Giai Ninh mệt mỏi, mơ màng ngất đi.