Bác Mura cảm thấy hình như hôm nay cô chủ có tâm sự, suốt quãng đường ngoài vài câu hỏi thăm lấy lệ thì cô chủ cứ nhìn ra cửa sổ. Thường thường cô chủ là người bắt chuyện trước bác chỉ tiếp chuyện nói theo thôi, và vì bác cũng không phải là người giỏi nói chuyện nên không khí trong xe hiện rất im lặng. Khi xe chạy tới trước cửa thềm biệt thự, An An vừa mở cửa xe thì bác Mura vội nói.
“Cô chủ, nếu có chuyện không thể nói thì hãy viết ra giấy như nhật ký chẳng hạn, ít nhiều gì cũng sẽ thấy thoải mái hơn. Nếu thấy vẫn không được thì cô chủ thử ra vườn cây, đào một cái lỗ nhỏ rồi nói hết mọi chuyện vào đó, xong thì lấp lại. Vẫn chưa đủ thì còn cách này… ” – Lược bớt phía sau 1001 cách giải sầu mà bác Mura có thể nghĩ ra.
An An ngớ người ra một chút rồi quay qua cười cười nói: “Ôi, bác Mura à, bác lo xa quá rồi đấy, chẳng có chuyện gì đâu nhưng… dù sao cháu vẫn cảm ơn bác vì mấy mẹo nhỏ này! Thôi, chào bác.” – An An chào tạm biệt xong thì đi thẳng một mạch vào phòng mình. Vừa đóng cửa phòng lại thì An An liền mở cặp ra cầm một xấp giấy chi chít chữ, đập đập lên giường trút giận. Trên tờ giấy bìa đề chữ ‘Hợp đồng’ in hoa rất to – vâng, chính là hợp đồng bạn gái giữa An An là Ivan được soạn ra và ký kết ngay trong chiều hôm nay.
An An nghiến răng, ngay cả hợp đồng mà thằng nhóc đó cũng đã soạn sẵn từ đời nào rồi, ngay khi cô vừa đồng ý là móc ra liền. Cô bị một thằng nhóc tính kế, đúng là lừa gạt mà, lúc trước coi anime thấy cậu ta soái bao nhiêu, tài giỏi bao nhiêu thì bây giờ là xấu xa, gian manh bấy nhiêu. Lật hợp đồng ra, An An check lại một lần nữa, cái khiến cô ngứa mắt nhất chính là khoản thời gian hữu hiệu của hợp đồng: sẽ do bên A (tức Ivan) quyết định thời gian chấm dứt hợp đồng. An An đã dành 15 phút đấu tranh cho tự do của mình nhưng thứ lỗi, con gà mờ như cô không cãi lại thiên tài với IQ 180 kia. Nhưng ít ra An An dành được sự đảm bảo của Ivan là không bao giờ bị nhóm fan club kia tấn công dưới mọi hình thức về tinh thần lẫn thể chất, chỉ cần bị một lần sẽ lật tức chấm dứt hợp đồng.
Ngoài ra, còn một số điều khoản khiến An An tức nghẹn họng nhưng dưới sự uy hiếp vô hình đầy trơ tráo của ‘mặt đơ’ cô đành phải chấp nhận. Nào là trong giờ học 24/24 đều phải ở cạnh cậu ta, luôn phải tỏ ra thân thiết dù nơi đó có người hay không, không được nói chuyện hay thậm chí nhìn nam sinh khác, mỗi ngày đều phải đáp ứng 1 yêu cầu của cậu ta… WTF? Đọc bao nhiêu tiểu thuyết, ngôn tình, manga An An chưa từng thấy cái hợp đồng nào mà nó khốn nạn như cái hợp đồng này. Nhưng hiện tại cô đang là tầng lớp nông nô còn tên Ivan trời đánh đó là địa chủ nha, bị cậu ta nắm thót bức ảnh cô muốn tạo phản cũng không có 1% cơ hội. Cô đã kí bản án chung thân của mình rồi, huhuhu…
Ể, khoan đã! An An bật dậy, sao bây giờ cô mới nghĩ ra vậy? Nếu cô luôn ở bên nam chính 24/24 như vậy thì sẽ có nhiều cơ hội để ‘uốn’ cậu ta đi theo con đường shoujo của bà tác giả rồi. Chỉ cần không làm cậu ta chán ghét nữ giới thì cô đã có 50% cơ hội thành công rồi, nhỉ?
Hừm, với kinh nghiệm 7 năm đọc ngôn tình, manga cô nhất định phải cho cậu ta thấy con đường tình yêu shoujo tuyệt như thế nào. Ok, bước đầu của kế hoạch ‘bẻ cong thành thẳng’ của cô đã định, haha tối nay có thể ngủ ngon rồi. Nhét bản hợp đồng vào trong két sắt, cài pass khóa lại xong An An mới yên tâm nhanh chóng quay ra mở tủ quần áo, lấy đồ đi tắm.
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ -------
Sáng hôm sau, An An hồi hộp đi vào lớp học thì đã nhìn thấy Ivan ngồi trong lớp đọc sách như mọi bữa, giống như chuyện kí hợp đồng hôm qua chưa xảy ra vậy. An An chào mấy cô bạn của mình rồi nhanh chóng ngồi vào chỗ, cô liếc nhìn qua phía tên mặt đơ kia thì thấy cậu ta đặt cuốn sách xuống quay qua nhìn cô. An An cũng quay qua nhìn Ivan, bốn mắt giao nhau, nhìn nhìn, nhìn hết 10 giây, gây sự chú ý lớn trong lớp. Cả lớp lúc này im phăng phắc, lúc này mấy chục cặp mắt đều dán hết lên người của An An và Ivan. Tới lúc diễn rồi.
“Chào buổi sáng, Ann!” – Chết chưa, cái nickname này phát âm y như tên cô vậy, lại thêm nụ cười chói sáng có thể làm lóa mắt người khác kia nữa. Tim của An An (và toàn thể học sinh trong lớp) dừng hết mấy nhịp luôn, An An chắc chắn rằng lúc này mặt của cô đỏ như trái cà chua vậy. An An cố gắng kiềm chế tâm trạng đang ‘high’ bất thường của mình để mở miệng trả lời.
“Chào buổi… sáng, I..Ivan!” – Hu hu, mặc dù đã cố hết sức nhưng giọng của cô vẫn nghe rất run và cà lăm nữa, khi nãy phát âm từ Ivan cô xém chút nữa là cắn trúng lưỡi rồi.
Ngay khi An An vừa chấm dứt câu chào, cả lớp lúc này như ong vỡ tổ, rất ồn vì tất cả mọi người đều mở miệng nói chuyện cùng lúc. Ginger và Hanako nhìn cô với ánh mắt đầy ngạc nhiên và ngưỡng mộ, còn nhóm của Fey nhìn cô với ánh mắt như muốn lột da cô vậy, da gà của An An nổi hết rồi. Cô quay sang nhỏ giọng thì thầm với tên đầu sỏ của mọi chuyện này – Ivan.
“Cậu đã hứa đảm bảo an toàn cho tôi rồi đó nha, chỉ cần tôi bị bắt nạt dù chỉ một lần thôi thì chuyện hợp tác này chấm dứt ngay lập tức, nhớ đấy!” – Cực kì nhấn mạnh chữ MỘT nha.
“Yên tâm, có lời hứa của tôi rồi thì cô không cần phải lo, ngược lại cô nên tập trung hơn vào vai của mình đi.” – Ivan vừa nói vừa lấy tay nựng mặt An An, gây thêm một số ồn ào không cẩn thiết.
Đến giờ nghỉ trưa thì có lẽ toàn trường đã biết chuyện hẹn hò giữa cô và Ivan rồi, nhưng hiện tại An An không có hơi sức để quan tâm chuyện đó. Bởi vì cô đang ngồi trong phòng ăn Vip dành riêng cho Ivan để mà gắp đậu cô-ve ra khỏi món xào và những lát gừng trong món gà kho. An An có cảm giác mình giống như Sam Sam trong truyện của Cố Mạn, nếu đã ghét ăn tại sao lại còn nấu, hay là cố ý muốn hành hạ cô? An An câm phẫn liếc nhìn người ngồi bên cạnh đang nhàn nhã uống trà, hình như hiểu được thắc mắc của cô, ai đó thờ ơ nói.
“Không được để người khác biết yếu điểm của mình.” – Ô, thế cô không phải con người à? An An trút hết ấm ức vào mấy hạt đậu nhỏ và lát gừng, cô gắp hết vô phần cơm của mình rồi sau đó nhai thật mạnh cứ tưởng tượng như đang cắn ai đó vậy. Nhìn An An phồng mang trợn má nhai cơm như vậy, khiến tên mặt đơ nào đó nhoẻn miệng cười, tuy chỉ một chút nhưng ý cười trong mắt lại nồng đậm vô cùng. An An chính thức bắt đầu những ngày tháng được bao nuôi của mình, cơm trưa 100% do Ivan cung cấp, thật xấu hổ nhưng cơm nhà hắn nấu thật sự rất ngon, đầu bếp 5 sao nhà cô cũng không bằng.
Hai tuần sau khi cô và Ivan ‘chính thức hẹn hò’ trôi qua thì An An cảm thấy rất lạ, tới bây giờ cô vẫn sống rất khỏe không một vết trầy xước. Nhóm fan club hình như không có động tĩnh gì hết, rất ngoan ngoãn im lặng, ngoài vài lời châm chọc đay nghiến khi đi ngang qua cô thì không có gì cả. Hanako nói với An An, ngày đầu tiên cô và Ivan công khai có rất nhiều nữ sinh bất bình la hét muốn ‘xử’ cô, nói cô không xứng này nọ, nói muốn hủy hoại cô, vâng vâng… nói rất nhiều. Nhưng không hiểu sau chỉ qua một đêm thì thái độ của bọn họ đều thay đổi hoàn toàn, tuy vẫn có vẻ bất mãn nhưng đã không còn đe dọa bậy bạ nữa.
Ginger còn đùa nói rằng có khi nào là do ‘bạn trai hoàn hảo’ của An An bí mật ra tay không? Còn chen thêm vài lời ngưỡng mộ ca tụng tên mặt đơ đó coi trọng An An cô thế nào, làm cho An An toàn thân nổi hết da gà. Hanako còn cung cấp thông tin rằng học sinh trong trường đang lập một vụ cá cược siêu lớn, coi An An cô làm bạn gái của Ivan được bao lâu. Hanako và Ginger rất ủng hộ An An, nói rằng 2 người bọn họ đã đặt một số tiền lớn cược rằng cô và Ivan sẽ mãi mãi bên nhau, đám cưới rồi sinh con luôn. An An không biết nên khóc vì cảm động khi cô có bạn bè tốt như vậy hay vì bi thảm nếu chuyện mà họ cược thật sự biến thành thật?