Thấy Nhị phòng vẫn không nhúc nhích , Thẩm lão gia tử lộ ra ánh mắt cầu xin :
” Coi như ta xin các ngươi , mau mau đứng lên …”.
Thẩm Tam không biết nghĩ cái gì , gương mặt cương quyết cũng lôi kéo Thẩm thị và nữ nhi quỳ xuống trước mặt Thẩm lão gia tử :
” Cha , ta thấy nên ở riêng đi thôi . Sau này , chúng ta vẫn sẽ hiếu kính hai người .”
Thẩm lão gia tử kinh ngạc há mồm , Hề thị cảm thấy bọn họ đều phát điên rồi . Đôi mắt như không thể tin hỏi :
”Các ngươi không biết Mạn Nương và Lan Nương chưa xuất giá sao ? Các ngươi đây là bỏ mặc hai muội muội của các ngươi ….” Hề thị lại khóc lớn :” Ôi đáng thương hai tiểu nữ nhi của ta , hai tiểu nữ nhi của ta bị chính ca ca ruột của mình vứt bỏ a …..”.
Mạn Nương và Lan Nương bị Hề thị đẩy ra lúc nãy nghe thấy cũng đỏ mắt :
” Nương …”.
Bọn họ đương nhiên không muốn cả nhà chia cắt . Cũng cảm thấy tủi thân vì bị ca ca bỏ rơi .
Thẩm Tứ đột nhiên trầm giọng nói :
” Cha , nương . Bọn ta đương nhiên sẽ chịu trách nhiệm với hai muội . Cũng hiếu kính hai người .”
Hề thị nghe thấy khàn giọng khóc to , không quên mắng chửi :
” Con của ta đều bị các hồ ly tinh xúi giục muốn giết cha nương a . Các ngươi thật bất hiếu a . Sao có thể làm như vậy với hai lão nhân sắp xuống mồ , với hai tiểu muội ngây thơ a . Đây là bất hiếu đến nhường nào , đều do những người nữ nhân xấu đó xúi giục . Ta có mù mắt mới lấy các ngươi tới Thẩm gia , không ngờ lại lấy phải đồ chết bầm ….”.
Ngu thị không nhịn nổi nữa, đỏ mắt nói :
” Mẫu thân , ta là con dâu người hơn 6 năm . Chưa có một ngày nào người ngưng mắng ta , mặc dù ta không làm gì sai . Ngài đánh Toàn lang , đánh Nhị Nương ta cho là người muốn dậy dỗ . Ta hiếu kính ngài vì Nhị lang yêu thương ta . Nhưng ngài có nhớ đứa trẻ chưa thành hình của ta đó không ?…..”.
Thẩm lão gia tử đột nhiên ngắt lời Ngu thị , nói lớn :
” Đủ rồi .”
Để người ngoài biết đứa cháu bị bà nội mình đẩy ngã tới không còn . Thẩm gia có mặt mũi nhìn người không . Thẩm lão gia tử vô cùng coi trọng mặt mũi , quyết không để nó xảy ra .
Ngu thị tâm cũng thật lạnh . Thẩm lão gia tử dung túng Hề thị mới có tình trạng như hiện giờ . Biết sự tình nhưng giả vờ không biết . Thân là người đứng đầu toàn gia nhưng không hề cho nàng một cái công đạo .
Thẩm lão gia tử thở dài nói :
” Gọi trưởng thôn tới đây .”
Rồi liếc mắt kéo Hề thị đang ngơ ngác vào nhà .
Bốn anh em Thẩm gia nhìn nhau , La thị muốn khuyên gì đó . Nhưng lại nhìn ánh mắt như muốn ăn thịt người của Ngu thị , liền tính toán làm thế nào để lấy phần nhiều hơn .
Trưởng thôn chuyên xử lý chuyện
trong thôn . Xưa nay luôn công chính liêm minh , cùng với vài lão tộc trưởng Thẩm gia thầm tính của cải .
Trưởng thôn trước tiên vẫn hỏi theo quy trình:
” Các ngươi sau phân gia nhất định phải hiếu thuận phụ mẫu .”
Bốn huynh đệ Thẩm gia lần lượt đáp ứng , Hề thị mặt lạnh lùng hừ lạnh .
Mọi người làm như không nghe thấy , trưởng thôn ồm ồm nói tiếp :
” Thẩm lão gia tử ,sau này hẳn nhị lão muốn sống cùng lão Đại Thẩm gia đi , còn về đất đai ông muốn chia thế nào ?.”
Thẩm gia có 10 mẫu ruộng nước tốt trồng lúa , 10 mẫu ruộng khô . Căn nhà lớn hiện tại , 2 con heo lớn và không ít lương thực dự phòng .
Hề thị mặt lạnh cướp lời :
” Sau này ta và lão Thẩm sống cùng lão đại cùng hai tiểu nữ nhi . Tất cả mọi đồ vật ở Thẩm gia đều không được lấy đi , nếu muốn ở lại đều phải giả tiền . Sau này căn nhà này thuộc về lão Đại . Đất có thể chia , nếu các ngươi không đồng ý liền dừng lại.”
Trừ Đại phòng , cả ba phòng còn lại đều nhìn nhau gật đầu đáp ứng .
Ngọc Nương chỉ ngoan ngoãn bên cạnh nhìn , dù sao nàng dâu mới . Nên im lặng thì hơn , lại nói . Ở riêng đã là một chuyện tốt . Dù không có tài sản gì lớn , chỉ cần nàng và Thẩm Tứ chăm chỉ . Cũng không sợ không có cái ăn .
Thẩm lão gia tử coi như đồng ý với Hề thị , mở miệng nói tiếp :
” 10 mẫu ruộng nước , 10 mẫu ruộng khô . Lão Tam , lão Nhị , lão Tứ mỗi người hai mẫu ruộng nước hai mẫu ruộng khô , mỗi người lại được thêm 4 lượng bạc . Còn lại là để lại cho lão Đại , coi như gộp phần của hai lão ta và hai tiểu muội . Sau này tiểu muội các ngươi xuất giá , đều phải tới trợ giúp . Sau này Lễ Tết đều tới đây tụ họp .”
Thấy bốn huynh đệ thản nhiên gật đầu . Thẩm lão gia tử như già đi vài tuổi, nhắm mắt lại .
Hề thị đột nhiên cười lạnh nói :
” Mạn Nương đều sắp xuất giá , đã định thân ở Chu gia trên trấn . Chu gia giàu có , để muội muội các ngươi không bị khinh thường. Huynh đệ các ngươi đều góp tới 4 lượng bạc đi .”
Ngọc Nương cũng không kinh ngạc , Hề thị coi tiền như mạng . Sao nỡ bỏ ra , hơn nữa cho Mạn Nương cũng tốt . Nhưng Ngọc Nương không ý kiến gì , cũng không đại biểu người khác không có ý kiến .
La thị kêu lên :
” Mỗi người 4 lượng , làm sao lại nhiều như vậy .” Bạc chưa tới tay liền bị lấy , ai lại biết sau này còn có thể lấy tiền từ chỗ Hề thị không ?”
Hề thị lườm La thị , không nói gì . Nhị phòng, Tam phòng cũng cắn răng đáp ứng . Dù sao thì , ra khỏi đây liền tốt hơn nhiều chút . Đối với họ , quan trọng nhất vẫn là phân gia .
Thẩm gia cứ như vậy mà chia xong , Thẩm lão gia tử ra tiễn các lão nhân về . Hề thị không thèm nhìn ai , trực tiếp đi vào phòng .
Mạn Nương mắt hơi đỏ nhìn các ca ca , tẩu tử :
” Muội sẽ khuyên nương trả tiền lại cho mọi người .”
Lan Nương cau có lôi kéo Mạn Nương đi vào phòng , cũng đỏ mắt :
” Người ta muốn bỏ rơi chúng ta . Tỷ còn giúp họ làm gì .”
Thẩm Đại thở dài vỗ vai các đệ đệ :
” Ta sẽ khuyên hai muội ấy . Không cần lo lắng , tạm thời cứ ở đây , ta nhất quyết để nương không lấy tiền .”
Tạm thời mọi người không có chỗ nào để đi , liền đáp ứng .
Ngọc Nương kéo Thẩm Tứ về phòng , định bàn về tương lai sau này . Thẩm Tứ hơi mỉm cười nhìn nàng :
” Ngọc Nương , thật ra nương vừa nãy lôi kéo ta . Muốn đưa cho ta hai lượng bạc , muốn ta giấu không cho nàng biết . Nhưng ta không nhận . Chúng ta cứ tạm thời ở đây , nếu có lấy tiền thuê , chắc cũng không nhiều . Hai mẫu ruộng sẽ trồng lúa nước , hai người đều ăn không hết . Còn lại sẽ đem bán , hai mẫu còn lại nếu nàng thích ăn cái gì liền trồng cái đó . Khi ta rảnh , sẽ lên núi lên trấn kiếm tiền . Đều đưa cho nàng , sau này chắc sẽ ngày một tốt lên . Chỉ là hiện tại uỷ khuất nàng , nàng thấy như vậy có được không ?.”
Ngọc Nương nắm tay chàng , giữa Hề thị và nàng . Thẩm Tứ muốn chọn nàng , nàng biết Hề thị đối xử rất tốt với Thẩm Tứ . Điều này khiến nàng rất cảm kích , chỉ cần Hề thị không động đến giới hạn của nàng . Ngọc Nương vẫn có thể vì Thẩm Tứ mà hiếu kính với bà ấy .