Sau khi thi xong môn cuối cùng của học kỳ, Phạm Gia Huân chính thức sống trạch, chờ học kỳ sau lại gây ức chế cho thụ chính. Vốn đang nằm trên giường chìm trong mộng đẹp, điện thoại vang lên một hồi nhạc chuông khiến hắn giật mình tỉnh dậy.
"Xin hỏi ai vậy ạ?"
"Cho hỏi anh có phải Trạch Gia Phong không ạ? Em là người giao hàng"
"Dạ phải! Anh chờ chút, em ra ngoài liền!"
Phạm Gia Huân giật mình tỉnh dậy, nhanh chóng xỏ dép cầm ví, điện thoại; bất chấp vẻ mặt mới tỉnh ngủ và cái đầu bù xù không khác gì đống rơm chạy ra ngoài. Nhìn cái túi to sụ đang tỏa ra hương vị đồ nướng trên tay shipper, Phạm Gia Huân ngu người luôn.
"Anh ơi, em đặt áo khoác mà. Anh có nhầm không vậy?"
Phạm Gia Huân quay qua hệ thống: "Mày đặt hả?"
Hệ thống 10578: "Không có!" Nó có điên đâu đi đặt mấy thứ này, mấy thế giới nhiệm vụ kia gom hàng chưa đủ chắc? Cứ cho là nó đặt thì cũng phải đặt số lượng từ mấy trăm đến mấy ngàn chứ.
Shipper nói: "Cái này là do một anh tên là Triệu Thành Ân đặt cho anh, đã trả tiền rồi"
What the… ? Kẻ thù mà đặt đồ ăn cho nhau??
Hệ thống: "Thực sự là Triệu Thành Ân đặt cho cậu đó!"
Phạm Gia Huân nhận túi đồ nướng, bước vào trong nhà mà chẳng hiểu làm sao cả. Nhìn đến biểu tượng và tên của nhà hàng được in trên túi, lại nhìn biểu tượng trên cái hộp đựng đồ ăn, ủa, đây chẳng phải là nhà hàng đồ nướng mà nguyên chủ thích đến nhất hay sao?
Nhà hàng này chuyên đồ nướng nhưng khá xa, phải lái xe gần hai giờ mới đến được, nguyên chủ dù thích cũng không phải thường xuyên đến.
Hệ thống 10578: "Nói là kẻ thù nhưng cũng sẽ có hiểu biết nhất định về nhau. Triệu Thành Ân cố ý thuê người đi mua cho cậu để cảm ơn hôm qua đã cho cậu ta đi nhờ xe đó"
Phạm Gia Huân: "Vậy sao!"
Hắn lấy điện thoại ra, tìm số điện thoại của Triệu Thành Ân, gửi một tin nhắn rằng hắn đã nhận được túi đồ ăn, thức ăn cũng ngon lắm.
Phạm Gia Huân không muốn dính dáng nhiều đến cặp đôi chính, cũng không muốn nghĩ nhiều đến hai người nhưng hệ thống cứ vài ba ngày lại ra rả tình tiết của Trạch Gia Phong, làm cho hắn cho dù có muốn hay không cũng đã thụ động ghi nhớ nội dung. Cũng vì thế hắn mới để ý một chi tiết nhỏ rằng Trạch Gia Phong đã biết Trần Thanh Khang có gia thế mà không phải ai cũng dám so.
Thế mới biết, cái tên Trạch Gia Phong này, ngay lần đầu gặp mặt Trần Thanh Khang đã biết y không phải một người có gia thế bình thường. Bởi chẳng có một người có gia thế bình thường nào có thể sử dụng nước hoa trầm hương vốn có cái giá đắt cực đỏ kia.
Chỉ có thụ chính vốn không quan tâm đến nước hoa mới nhìn cách ăn mặc của công chính mà cho rằng gia thế của y bình thường.
Vốn Trạch Gia Phong luôn cố ý đến gặp hai người, một phần là gây khó chịu cho Triệu Thành Ân, một phần cướp người của cậu ta, còn lại là muốn xem thụ chính có phải muốn lợi dụng Trần Thanh Khang để chèn ép bên phía gia đình mình hay không.
Bởi nếu thụ chính thật sự biết gia thế của Trần Thanh Khang mà tiếp cận y thì Trạch Gia Phong cùng người nhà xác định bay màu là vừa. Cho nên bản thân nguyên chủ cũng cần ra mặt, cho dù không lôi kéo được công chính về phía mình thì cũng phải tách y ra khỏi thụ chính.
Những ngày sống trạch, Phạm Gia Huân kè kè bên chiếc điện thoại hoặc máy tính. Ăn uống ngủ nghỉ đều không rời tay khỏi bộ lông mượt mà của linh miêu nào đó.
Vì rảnh rỗi, Phạm Gia Huân thi thoảng sẽ lái xe đến nhà hàng đồ nướng xa lắc lơ kia ăn uống. Sau thì dưới sự gào thét của hệ thống, hắn đến các vũ trường, quán bar để vào vai một thiếu gia ăn chơi. Ngoài việc vẻ ngoài của Trạch Gia Phong quá mức xuất sắc, đến mấy nơi kia mười lần thì hết cả mười lần ngồi một chỗ cũng có người đến làm quen, mời rượu, thậm chí là gạ cái body vạn nhân mê này.
"Hệ thống, tao có thể không đến mấy nơi này không? Ồn ào với cả uống rượu nhiều khiến tao nhức đầu quá!"
"…Trong nguyên tác là vậy, cậu cố nhịn chút đi. Uống thì một đến hai ly là được rồi!"
"Không phải uống nhiều hay ít mà do uống xong thì sáng hôm sau đau đầu với mệt mỏi ấy!"
"…"
Hệ thống Mười Năm Thất Bát cũng không phải muốn Phạm Gia Huân chìm trong các quán bar vũ trường với tần suất dày đặc kiểu vậy, nhưng là cái đầu óc của Trần Thanh Khang ép nó phải thúc đẩy kịch tình chứ sao.
Phạm Gia Huân diễn không sai chút nào. Cái sai là ở suy nghĩ của Trần Thanh Khang. Phạm Gia Huân không soát độ tồn tại mấy hôm là y đã bắt đầu nhớ nhung hình bóng Trạch Gia Phong rồi. Sau cái hôm hắn chở cặp đôi chính thì Trần Thanh Khang chính thức u mê vẻ đẹp của Trạch Gia Phong.
Thừa biết Trần Thanh Khang có một quán bar, hệ thống cho rằng với việc lang thang khắp các vũ trường, quán bar của Phạm Gia Huân sẽ khiến công chính không mấy ấn tượng tốt đẹp. Nhưng mà, nói nghĩ sai rồi.
Bao nhiêu hôm Phạm Gia Huân có mặt ở các vũ trường, quán bar là bấy nhiêu hôm Trần Thanh Khang có mặt ở cách đó không xa. Chỉ cần có người muốn tiếp cận hắn là máu ghen trong người y lại sôi trào như núi lửa. Cho đến khi thấy họ bị từ chối hết thì y mới có thể nhịn cái xúc động muốn tẩn đòn những kẻ dám quyến rũ Trạch Gia Phong.
Sau một hồi âm thầm thở than cùng việc chuẩn bị tinh thần xác định thế giới nhiệm vụ này sẽ thất bại thì nó phát hiện ra có điều không ổn. Phạm Gia Huân bị người ta hạ thuốc, một người nói chuyện lôi kéo sự chú ý của hắn, một người nhân lúc đó mà cho thuốc dạng lỏng vào ly rượu trên tay hắn. Quan trọng hơn, lúc đó nó đang thở than nên không kịp nhắc, Phạm Gia Huân uống ly rượu đó rồi.
Hệ thống nhanh chóng bảo Phạm Gia Huân trả tiền rồi quay về nhà. Mấy người muốn hạ thuốc hắn nhanh chóng muốn đỡ lấy hắn, muốn đưa hắn về. Ai ngờ dây dưa chưa được hai phút thì Trần Thanh Khang cùng đám đàn em theo sau đã chặn đường, ngang ngược muốn đưa Phạm Gia Huân đi. Mấy người kia có không cam tâm độ nào cũng phải nhìn đám đàn em cao to lực lưỡng kia mà nhân nhượng.
Trần Thanh Khang nửa đỡ nửa ôm hắn đi vào thanh máy, lên tầng trên. Đưa Phạm Gia Huân vào phòng y, sau khi đóng cửa thì đã muốn cúi đầu xuống hành sự. Phạm Gia Huân còn chút tỉnh táo liền vỗ lên người y, bảo y đừng phiền hắn nghỉ ngơi.
Trần Thanh Khang quả thực đã dừng nhưng chỉ dừng đến khi Phạm Gia Huân hoàn toàn ngủ say, không hề biết gì nữa thì y lại tiếp tục mấy hành động lúc đầu.
Hệ thống kiểu tức mà không làm gì được, Phạm Gia Huân bị hạ thuốc mê chứ có phải xuân dược đâu mà công chính hành sự như đúng rồi thế?
Sau đó, hệ thống tạm thời treo máy.
Chỉ có Phạm Gia Huân hôm sau tỉnh dậy thì mệt mỏi toàn thân nhưng do bình thường hắn uống rượu thì sáng hôm sau cũng đau đầu, mệt mỏi nên mới không cho rằng hôm qua đã xảy ra chuyện gì.
Thực ra, khi nhìn nội thất xa lạ, bản thân lại trần như nhộng, Phạm Gia Huân cũng định hỏi hệ thống rồi nhưng thấy Trần Thanh Khang mang quần áo hắn vào, nói là hôm qua khi y mang hắn đi thì vô tình bị người ta đổ rượu vào nên y đã mang đi giặt, thì hắn cũng lơ mơ mà tin thật.
Phạm Gia Huân vẫn đang đinh ninh rằng đóa cúc của mình vẫn vẹn nguyên, bởi công chính trong nguyên tác là một người gìn giữa tấm thân của y rất cẩn thận, để dành cho một người duy nhất là thụ chính.
Hệ thống 10578 đã online từ mấy tiếng trước rất muốn nói rằng thiết lập đã vỡ rồi, Phạm Gia Huân không cần phải đặt niềm tin lớn đến như vậy cho Trần Thanh Khang đâu.
……………
Đây, bổ sung hình vẽ của hệ thống phiên bản có thực thể. Vì kịch bản không hoàn thành nên mặt ẻm không được tươi lắm.
![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/1346708/markdown/13839311/1604464910529.jpg-original600webp?sign=3590f81c1ef7beb6066452aa9bb20afc&t=5fff8980)
\(Mất cả mấy tiếng loay hoay với app đó mấy chế!\)