Sau ba tháng, tất cả những người vào bí cảnh Ngân Diệp đều bị trục xuất ra ngoài. Bao nhiêu người thì có bấy nhiêu trạng thái bị văng ra. Ví dụ như Phong Thủy Nguyệt thì đã ngự đao nên vẫn giữ được sự ngầu lòi như trong nguyên tác. Mộ Dung Thanh Phi thì trực tiếp lộn mèo từ bí cảnh ra. Cặp đôi nam chính thì nắm tay cùng nhau nên có loạng choạng chút nhưng vẫn giữ được thăng bằng. Phạm Gia Huân thì giống như bị quăng ra ngoài, treo thân trên một cành cây.
Đã tiếp đất xong, Phạm Gia Huân âm thầm chửi thiết lập của bí cảnh trong thế giới nhiệm vụ này; cái gì mà thực lực càng cao thì càng vững vàng trước sự năng lượng nơi cửa ra bí cảnh. Đây rõ là phân biệt đối xử với những người có tu vi thấp mà!
Boss phản diện chẳng hiểu kiểu gì mà đã tự thân chui vào túi linh thú từ một ngày trước khi bị trục xuất nên chẳng sao cả.
Còn huynh đệ Tây Môn do đã huyễn hóa nên cũng bị văng không nhẹ. Bên này Tây Môn Phong Vĩnh đang vận dụng hết cơ bắp cánh tay, xòe hết móng vuốt bám lên cành cây để không bị rơi xuống. Bên kia Tây Môn Hinh Anh bị năng lượng bí cảnh quăng đến không kịp phản ứng, hiện tại đang ngồi trên nền đất, phỏng chừng lúc nãy lấy lấy mông làm nơi tiếp xúc đầu tiên.
Rõ ràng là hai cao thủ đại thừa kỳ mà lại tiếp đất kiểu này, Phạm Gia Huân liên tưởng đến hình người của họ sẽ trông như thế nào. Hắn kiềm chế lắm mới không lăn lộn tại chỗ mà cười nghiêng ngả. Tuy là vậy nhưng có vài giây hắn không giữ nổi nét mặt mà cười khẽ.
Hệ thống Mười Năm Thất Bát cũng rất nhanh chóng chụp lại khoảnh khắc này của nam phụ ngu xuẩn và nam thứ vác phận con sen. Thi thoảng có buồn quá cũng có thể mang ra chế ảnh làm trò giải trí.
Âu Dương Bạch Ly từ khe hở trong túi linh thú nhìn ra, chẹp chẹp, cũng may lúc nãy hắn chủ ý muốn trốn Âu Đình Quan và Nhạc Khương mới chui vào túi linh thú, vì thế mà tránh được màn hôn đất mẹ thân yêu như hai tên kia.
Bên cửa bí cảnh Ngân Diệp, không thiếu trưởng bối cùng những người ra khỏi bí cảnh trước đứng chờ để xem phản ứng và nét mặt của các đệ tử khi đi ra là như thế nào.
Vốn đây đang là chuyện vui thì từ bí cảnh quăng ra một cái xác, cái xác này là con trai của phong chủ Đông Minh Sở. Tất cả mọi người ngạc nhiên không thôi, vội vàng xem xem nguyên nhân dẫn đến cái chết của Đông Minh An là gì. Không phải do ma thú hay tác nhân nào khác mà là do có người cố ý mưu hại, vết thương chí mạng trên người là do nhuyễn tiên của tu giả lôi linh lăn gây ra.
Phạm Gia Huân cũng nhập bọn với đám đông, nhìn vết bỏng trên ngực Đông Minh An, hình dáng này thì cũng chỉ có thể là nhuyễn tiên mà thôi. Thực ra loại roi có các khớp nối kiểu này có ba loại: bảy đốt, chín đốt và mười ba đốt; trong đó loại thường thấy nhất có chín đốt được gọi là cửu tiết tiên.
Tu vi của Đông Minh An không thấp, kim đan tầng tám lận. Muốn đánh y thành hình dáng này thì chỉ có người có tu vi cao hơn thôi. Nhìn đi nhìn lại thì chỉ có mấy người có thực lực cao là đáng nghi nhất.
Các trưởng bối cũng chưa kịp tra là ai thì hung thủ đã đứng ra nhận tội.
"Không cần phải tìm nữa, ta chính là người đã ra tay với Đông Minh An"
Mọi người quay lại thì chỉ thấy một nam thanh niên đang cao ngạo đứng đó. Người này Phạm Gia Huân biết, y tên là La Quyền \- một đệ tử nội môn đã gia nhập từ hai mươi năm về trước, mười mấy năm nay luôn xếp ở vị trí thứ tư trong bảng của mười đệ tử nội môn có thực lực cao nhất.
Xếp vị trí thứ tư cũng có nghĩa thực lực của La Quyền không thể cao hơn kim đan tầng bảy của Lâm Thư được. Vậy thì làm sao mà y có thể xử lý được một tu giả kim đan tầng tám?
Nếu là che giấu thực lực thì cũng sai quá sai đi, y mà giỏi hơn người thì trực tiếp tìm Đông Minh An từ lâu rồi, chờ đợi cái gì cơ chứ.
Hệ thống 10578 liền giải thích: "Thực lực của La Quyền là kim đan tầng bốn, không có ẩn tàng cái gì cả. Chỉ là trong bí cảnh Ngân Diệp, y tìm được pháp khí Chuông Lạc Hồn có khả năng đánh văng thần hồn ra khỏi thân thể hoặc khiến thần hồn tan vỡ. Dựa vào pháp khí này mà La Quyền mới có thể đánh bại Đông Minh An"
Trước khi mọi người hỏi nguyên nhân thì La Quyền đã khinh miệt nhìn về phong chủ Đông Minh Sở: "Đông Minh Sở, mùi vị bị mất đi người thân như thế nào?"
Chưa để ai phản ứng kịp, La Quyền đã nhanh chóng xé tấm truyền tống phù rời đi, chỉ để lại một viên dạ minh châu.
Mấy vị trưởng bối dùng linh lực truy tìm cũng không tìm được, cũng không biết La Quyền đã đến nơi nào.
Bình thường mấy tấm truyền tống phù thường không thể truyền tống xa như pháp khí hay trận pháp được. Vốn là phải bị mấy vị ở đây tìm được mới phải, đằng này lại không thể.
Để làm được điều này, chiếc Chuông Lạc Hồn kia góp phần rất lớn; so với đá Tàng Sinh, công năng ẩn thân của nó còn muốn cao hơn mấy phần. Nhìn xem, ngay cả vị sư phụ của cặp đôi chính là thái thượng trưởng lão có tu vi độ kiếp kỳ tầng ba cũng không tra ra nổi vị trí của La Quyền là hiểu.
Không tìm được La Quyền, mọi người quay qua nhìn viên dạ minh châu mà y cố tình để lại. Đây là viên dạ minh châu được khắc pháp trận Quang Hồi, có thể ghi lại và chiếu ra những sự kiện đã diễn ra. Nhận thấy đây chỉ là pháp khí bình thường, Tông chủ rót chút linh lực vào, dạ minh châu liền sáng lên bao phủ những người có mặt ở đây.
Khung cảnh trước mắt cũng dần hiện ra, đó là cảnh Đông Minh Sở xông vào một tòa trạch viện lớn; hai mắt đỏ như máu, tay cầm kiếm điên cuồng tàn sát người bên trong. Sau khi tàn sát còn moi nội đan của người ta hấp thu tại chỗ.
Cho đến khi Đông Minh Sở đi rồi thì một thiếu niên, có vẻ là La Quyền lúc nhỏ chạy về, liền nhìn thấy xác của người thân nằm ngổn ngang. Y điên cuồng chạy khắp nơi tìm người còn sống nhưng không thấy, tất cả mọi người đều đã bị sát hại dã man. Tiếp đến là hình ảnh bàn tay La Quyền vươn đến, giống như là lấy viên dạ minh châu.
Hình ảnh đến đó đã biến mất, ánh sáng của dạ minh châu cũng không còn phát ra.
Mọi người xung quanh trầm mặc. Hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi Đông Minh Sở lại có thể làm ra cái hành động ghê rợn đến như vậy. Không nói nhiều, vài người vốn đứng gần hắn liền nhanh chóng lui ra xa, cũng không thiếu người dùng ánh mắt đánh giá mà nhìn hắn như thể nhìn cái thứ rác rưởi.
Chuyện La Quyền sát hại đồng môn thì chờ bắt được y sẽ xử lý đúng theo môn quy sau. Hiện tại đã có bằng chứng Đông Minh Sở có hành vi lạm sát người vô tội liền phải xử phạt hắn đã. Không thể vì hắn là phong chủ mà có thể tha thứ hay bỏ qua được.
Thái thượng trưởng lão trực tiếp định hắn đi đến Vực Vạn Hồi.
Đôi khi để một người sống trong đau khổ lại là hình phạt ác liệt nhất. Mà Vực Vạn Hồi của Huyễn Sơn Tông thì tuyệt đối có thể thỏa mãn các điều kiện của hình phạt này.
Vực Vạn Hồi thuộc khu vực cấm địa của Huyễn Sơn Tông. Một khi bước vào thì linh lực sẽ xói mòn từng ngày, càng dùng linh lực thì sự xói mòn càng ác liệt. Chưa kể thời tiết ở đây ngày nóng tối lạnh, chênh lệch nhiệt độ cực cao. Có là tu giả độ kiếp kỳ cũng không trụ được quá mười năm.
Không chỉ đánh vào thứ quan trọng nhất với tu giả là thực lực, Vực Vạn Hồi còn thường xuyên khiến người ta rơi vào ảo cảnh, tu giả sẽ nhìn thấy tội ác của mình cũng như cái giá của tội ác, những hình ảnh khiến người đó đau lòng nhất.
Chỉ là người ta không biết, Vực Vạn Hồi tuy khắc nghiệt với tu giả nhưng nếu một người không có tội đi vào thì sẽ bị lực lượng của nơi đây đẩy ra. Trong thiết lập, có một lần thụ chính Nhạc Khương bị vu oan mà tiến vào nơi đây, mới bước một bước đi vào đã bị lực lượng bên trong đẩy ra ngoài.