Hứa Ngạn Văn quay đầu lại, thấy Tiết Giai Duyệt nhìn chằm chằm anh, hỏi: " Sao lại nhìn tôi như thế? "
Tiết Giai Duyệt đương nhiên sẽ không nói ý nghĩ trong đầu hiện giờ của mình cho Hứa Ngạn Văn, xoay chuyển tròng mắt, tìm nhanh một cái lí do thoái thác: " Em mới không thèm nhìn anh, em là đang suy nghĩ đến ngẩn người thôi. "
Câu trả lời cùng với suy nghĩ của bản thân không giống nhau, sắc mặt Hứa Ngạn Văn cứng đờ, nói không rõ chính mình đây là cảm xúc gì.
Tiết Giai Duyệt có chút không tự nhiên, nhìn Hứa Ngạn Văn cười cười, liền xoay người ra ngoài: " Em đi tập yoga đây. "
Hứa Ngạn Văn nhìn bóng lưng mảnh khảnh của cô, con ngươi màu đen trở nên sâu thẳm.
Tiết Giai Duyệt thong thả ung dung mà trở về phòng luyện tập yoga, ra một thân mồ hôi, sau lại đi ngâm nước ấm.
Tắm rửa xong xuôi, Tiết Giai Duyệt tới bước dưỡng da, cuối cùng lên giường đi ngủ, mỹ nữ sở dĩ là mỹ nữ, bảo dưỡng ắt là không thể thiếu, thức đêm chính là điều cấm kỵ!
Buổi sáng ngày hôm sau, đồng hồ điểm sáu giờ Tiết Giai Duyệt đã tỉnh, cô nằm trên giường trong chốc lát, cảm thấy thời gian còn sớm, có thể rời giường làm một bữa sáng thật phong phú.
Để có một ngày hoàn mỹ, phải bắt đầu từ bữa sáng đầy đủ chất dinh dưỡng.
Tiết Giai Duyệt rời giường đi rửa mặt, đem mái tóc đen nhánh búi lên lộ cái trán xinh đẹp, càng nhìn càng cảm thấy thêm vẻ sức sống thanh xuân mười phần.
Thời điểm Hứa Ngạn Văn rời giường, Tiết Giai Duyệt đang ở trong phòng bếp làm bữa sáng.
Anh đi đến cửa phòng bếp, đã nhìn thấy Tiết Giai Duyệt mặc một chiếc váy xanh trắng đan xen, tóc được búi lên thật đáng yêu, thân ảnh mảnh khảnh đưa lưng về phía anh, tay chân nhanh lẹ mà chuẩn bị bữa sáng.
Nhìn bóng dáng Tiết Giai Duyệt bận rộn, Hứa Ngạn Văn trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác ấm áp của gia đình.
Tiết Giai Duyệt múc hai chén cháo trắng, lại từ trong nồi lấy ra trứng gà luộc, thêm đó còn có vài cái màn thầu.
" Nóng đấy, để tôi. " Hứa Ngạn Văn lo lắng cô sẽ không lấy được, vội vàng đi qua.
" Vậy anh lấy cháo đi. " Tiết Giai Duyệt cũng không khách khí với anh, trực tiếp đem nồi cháo giao cho anh.
Hứa Ngạn Văn giúp đỡ đem hai chén cháo còn nóng hổi bưng đến bàn ăn, Tiết Giai Duyệt đi theo phía sau anh cầm màn thầu đi ra.
Còn có màn thầu? Em làm? " Hứa Ngạn Văn nhìn đến những tiểu màn thầu trắng mịn mềm xốp, dùng đôi đũa kẹp lên cắn một ngụm, hương vị vừa đủ.
Tiết Giai Duyệt cũng gắp một chiếc màn thầu, nói: " Em ngày hôm qua dạo phố, nhìn thấy trong siêu thị có bán, nên đã mua một túi về, hương vị cũng không tệ lắm. "
Hứa Ngạn Văn cũng cảm thấy không tồi, ăn một chén cháo lớn, ăn thêm bốn chiếc màn thầu cùng một cái trứng gà.
" Tôi đi làm đây. " Ăn xong Hứa Ngạn Văn chủ động làm nhiệm vụ rửa chén, chờ khi xong việc cũng vừa lúc đến thời gian ra cửa.
Tiết Giai Duyệt mỉm cười đối với anh vẫy tay: " Đi làm vui vẻ nha. "
Hứa Ngạn Văn chuẩn bị ra cửa bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, dừng bước chân hỏi: " Em hôm nay có định làm gì không? "
Tiết Giai Duyệt đã sớm có kế hoạch cho ngày hôm nay: " Em ở nhà tiếp tục vẽ bản thiết kế. "
Hứa Ngạn Văn gật đầu một cái: " Khi nào em làm xong đưa tôi xem. "
Tiết Giai Duyệt tròng mắt xoay chuyển, nghĩ đến địa vị hiện tại của Hứa Ngạn Văn, đại tổng tài ánh mắt xác thực chắc chắn không thể kém, cô ngại gì mà không đem bản thiết kế của mình cho hắn nhìn xem, để hắn điều chỉnh cũng tốt.
" Được a. " Tiết Giai Duyệt thật nhanh đáp ứng, nói: " Nhưng xem xong anh phải giúp em điều chỉnh nha. "
Hứa Ngạn Văn tỏ vẻ không thành vấn đề, hai người như vậy cùng nhau đi ra cổng chính.
...............................
Sau khi Hứa Ngạn Văn đi, Tiết Giai Duyệt ở nhà tiếp tục với công việc thiết kế.
Lúc này Hứa lão gia cũng có gọi điện thoại tới, hỏi cô đang làm gì, cô nói là đang ở nhà vẽ bản thảo thiết kế, Hứa lão gia nghe xong hỏi cô thế nào lại muốn thiết kế.
Tiết Giai Duyệt nói: " Con muốn tìm công việc để làm, không thể mỗi ngày ở nhà ăn không ngồi rồi, có mục tiêu có ký thác, cuộc sống cũng sẽ phong phú tự tại một chút. "
Thời điểm cô nói những lời này, cô đã nghĩ đến nguyên chủ, kỳ thật trong gốc truyện, nguyên chủ thời điểm ban đầu cũng không tệ đến vậy, sau lại biến thành như vậy, một là cô ấy chọn bạn xấu để chơi, lại là người dễ dàng bị tác động, quá tin tưởng lời nói của Trương Nhân Diễm, nên đã làm rất nhiều chuyện ngu xuẩn, hai là vì cô ấy không có mục tiêu, suốt ngày nhàn rỗi, đem tâm tư đặt hết trên người Hứa Ngạn Văn, coi hắn là tất cả, lại vì Hứa Ngạn Văn không đáp ứng, cô ấy liền trở nên cuồng loạn hơn, cuối cùng đem chính mình vào bệnh viện tâm thần.
Tiết Giai Duyệt không muốn làm ra những chuyện cực phẩm như vậy, cũng không muốn tiến vào bệnh viện tâm thần, cô muốn tìm việc làm cho bản thân, phân tán tinh lực chính mình, nỗ lực hết sức chống lại cốt truyện, tranh thủ thay đổi vận mệnh chính mình.
Hứa lão gia không biết được những suy nghĩ của Tiết Giai Duyệt, bất quá khi nghe thấy cô muốn có việc làm liền cao hứng, cổ vũ nói: " Con cứ yên tâm thiết kế, nếu có cần giúp đỡ gì cứ nói, ông nội trăm phần trăm ủng hộ con. "
Có một người ủng hộ chính mình như ông nội quả thật rất tốt, Tiết Giai Duyệt vui vẻ, cười nói: " Ông nội, người chính là tốt nhất trên đời. "
Hứa lão gia bị cô nịn đến ha hả cười: " Con vui vẻ là được. "
.......................
Hôm nay Lâm Đạt mặc chiếc váy mới mua ngày hôm qua, trang điểm cũng tinh xảo hơn mọi ngày, cả người có vẻ thêm vài phần mỹ lệ, thật là người so hoa kiều.
Ngồi ở trong văn phòng, các đồng nghiệp đều khen cô ta xinh đẹp.
" Lâm Đạt, cô mua váy này ở đâu vậy? Thật đẹp mắt! "
" Nhan sắc cũng rất đẹp, làn da lại mịn màng, Lâm Đạt làn da trắng, mặc cái gì cũng đẹp. "
" Tuổi trẻ thật tốt a! "
Nghe các đồng nghiệp ca ngợi cùng khích lệ, cả người Lâm Đạt đều sắp bay lên, cô ta biết rằng mình đã xinh đẹp, so với những người khác còn đẹp hơn.
" Mọi người đừng trêu tôi nữa, không phải chỉ là một chiếc váy thôi sao? Nào có quá như lời mọi người nói? " Lâm Đạt mặt hơi hơi đỏ lên, làm bộ ngượng ngùng mà nói.
" Chúng tôi nói là lời thật lòng. " Đồng nghiệp cười nói.
Lâm Đạt hờn dỗi dậm chân một cái: " Tôi không cùng mọi người nói nữa, tôi đi đưa văn kiện đây. "
Nói rồi cầm lấy văn kiện trên bàn bước nhanh đi rời khỏi văn phòng, tâm tình nôn nóng cùng thấp thỏm hướng đến văn phòng tổng tài.
Đến trước cửa văn phòng tổng tài, Lâm Đạt hít một hơi thật sâu, để sự kích động của bản thân giảm xuống, mới giơ tay lên gõ cửa.
" Vào đi. " Giọng Hứa Ngạn Văn trầm thấp dễ nghe từ trong văn phòng truyền đến.
Lâm Đạt nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào.
" Hứa tổng, đây là văn kiện ngài cần. " Lâm Đạt đi đến, cầm văn kiện trong tay đưa cho Hứa Ngạn Văn.
Hứa Ngạn Văn ngẩng đầu, vừa lúc nhìn thấy chiếc váy trên người Lâm Đạt, chiếc váy này rất quen thuộc, ánh mắt anh rõ ràng dừng một chút.
Trong đầu anh hiện ra Tiết Giai Duyệt buổi sáng cũng mặc chiếc váy giống như vậy ở phòng bếp làm bữa sáng, búi tóc của Tiết Giai Duyệt thập phần đáng yêu, giống thiếu nữ tươi trẻ!
Đều nói người đẹp vì lụa, nhưng giờ khắc này, Hứa Ngạn Văn lần đầu tiên cảm thấy không hẳn là vậy, cùng là một kiểu váy, nhưng cảm giác người mặc mang lại thật không giống nhau.
Cái đẹp trên người này với Tiết Giai Duyệt, có thể ví như hiện trường tai nạn xe cộ!
Lâm Đạt không biết Hứa Ngạn Văn suy nghĩ gì, thấy ánh mắt Hứa Ngạn Văn vẫn luôn dừng ở chiếc váy trên người cô ta, trong lòng túc khắc vui vẻ đến nở bong bóng màu hồng.
Cô ta biết nếu bản thân mặc chiếc váy này sẽ làm Hứa Ngạn Văn chú ý tới cô ta, xinh đẹp như vậy, tất cả mọi người đều nói cô ta đẹp, đàn ông đều là động vật sống bằng thị giác, Hứa Ngạn Văn nếu có là Liễu Hạ Huệ, cô ta cũng có cách đem anh bắt lấy, cô ta rất tự tin vào bản thân mình.
" Hứa tổng " Lâm Đạt nhu nhu mà kêu lên, khẽ mỉm cười nhìn về phía Hứa Ngạn Văn, chờ mong Hứa Ngạn Văn có thể nói một chút gì đó.
Hứa Ngạn Văn lướt nhìn khuôn mặt cô ta, đối với chờ mong của cô ta coi như không thấy, nửa điểm tỏ vẻ cũng không, nhàn nhạt nói: " Cô đem văn kiện đặt ở đây là được. "
" Nga.... " Lâm Đạt trong lòng dâng lên một mảng mất mát, thập phần chua xót cùng khó chịu.
Cô ta nhấp môi đem văn kiện buông xuống, lại tiếc nuối nhìn Hứa Ngạn Văn một cái, thấy lực chú ý của anh đều ở trên máy tính, không hề có ý tứ liếc nhìn cô ta, trong lòng đã khổ sở nay thêm tia không cam lòng.
Hứa Ngạn Văn thấy cô ta còn đứng chỗ này không nhúc nhích, con ngươi thanh lãnh nhìn qua: " Còn có việc? "
Nhìn thấy khuôn mặt nghiêm khắc của Hứa Ngạn Văn, Lâm Đạt nào còn dám nói cái gì, chỉ có thể nói: " Không có việc gì, tôi xin phép ra ngoài. "
Thời điểm xoay người đi ra ngoài, Lâm Đạt tự an ủi chính mình, Hứa tổng là tổng tài, cô mới chỉ là bí thư, hai người là quan hệ cấp trên cấp dưới, Hứa tổng không có khả năng đối với cô ta tỏ vẻ quan tâm được, cô ta cần phải chủ động một chút, không cần phải nhụt chí!
Mà người Lâm Đạt đang nghĩ tới, giờ phút này ánh mắt chỉ nhìn chằm chằm máy tính, trong đầu lại hiện ra bóng dáng của Tiết Giai Duyệt, cô mặc chiếc váy xanh trắng kia xác thật rất đẹp...........
Trong nhà, Tiết Giai Duyệt mới vừa hoàn thành bản thiết kế, di động đã vang lên.
Cô cầm lấy di động, thấy ngân hàng phát một tin nhắn, nhưng tin nhắn này thế lại là Hứa Ngạn Văn chuyển tiền cho cô.
Nhìn chằm chằm mấy cái số 0 kia, Tiết Giai Duyệt lắp bắp kinh hãi, cẩn thận mà đếm, Hứa Ngạn Văn tự dưng chuyển cho cô 20 vạn.
Giờ không phải đầu tháng, cũng không phải cuối tháng, càng không phải dịp lễ Tết gì, Tiết Giai Duyệt cảm thấy kì quái Hứa Ngạn Văn vì cái gì chuyển nhiều tiền cho cô như vậy? Không phải là chuyển nhầm chứ?
Cô vội vàng nhắn vào WeChat của Hứa Ngạn Văn: Anh sao lại chuyển tiền cho em vậy?
Hứa Ngạn Văn thực nhanh trả lời: Tiền tiêu vặt.
Tiền tiêu vặt? Không phải phí sinh hoạt?
Tiết Giai Duyệt chớp chớp mắt, vẫn không minh bạch chuyện là như thế nào, liền nhắn thêm một tin: "? " Gửi qua.
Hứa Ngạn Văn nhìn chằm chằm nhân vật hoạt hình mà Tiết Giai Duyệt gửi qua, trên đỉnh đầu có một bông hoa thật to "? ", vẻ mặt mộng bức, cực kì đáng yêu.
Khóe miệng nhẹ nhàng cong lên một nụ cười, ngón tay Hứa Ngạn Văn nhanh nhẹn mà gõ câu tiếp theo: Cầm đi mua đồ vật mà em thích!
Tiết Giai Duyệt nhận được tin nhắn WeChat, rốt cuộc minh bạch, đây là tùy tiện mà ném tiền tiêu vặt cho cô mà thôi.
Nhân sinh đây là lần đầu tiên nhận được một số tiền tiêu vặt to như vậy, Tiết Giai Duyệt vừa mừng vừa sợ, mặt mày hớn hở mà gửi icon cho Hứa Ngạn Văn: " Cảm ơn bao lì xì của ông chủ, chúc ông chủ làm ăn phát tài "
Trong văn phòng, Hứa Ngạn Văn nhận được icon cảm ơn của Tiết Giai Duyệt, nhân vật hoạt hình mập mạp trắng trẻo trong tay cầm bao lì xì, trên đỉnh đầu có chữ " Cảm ơn bao lì xì của ông chủ, chúc ông chủ phát tài " lấp lánh ánh sáng.
Icon này hoàn toàn là phiên bản của Tiết Giai Duyệt, Hứa Ngạn Văn nhịn không được mà cười lên tiếng.
.......................................
Đôi lời muốn nói: Nếu Tiết Giai Duyệt cùng Lâm Đạt mặc một kiểu váy giống nhau chạm mặt, vậy sẽ giống với hiện trường tai nạn xe cộ.