Sau khi tình cảm được làm rõ, hai người Kỳ Thiệu Thành và Hạ Uyển trải qua mấy ngày rất là ngọt ngào.
Nhưng giây phút chia ly cuối cùng vẫn tới, lần sau không biết khi nào mới gặp mặt.
Vậy nên lúc Hạ Uyển đi học có chút thất thần, giờ này chắc anh Kỳ đã ngồi trên xe lửa đi rồi.
Cuối cùng Kỳ Thiệu Thành vẫn không cho Hạ Uyển tới nhà ga tiễn mình, đợi tới lúc anh lên xe đi rồi, còn một mình người bạn nhỏ yên lặng đi trở về, anh nghĩ tới thôi đã thấy đau lòng.
Cũng may thực nhanh Hạ Uyển không có thời gian để suy nghĩ lung tung, sau khi cuộc thi tuyển chọn ba tốt của tỉnh được công bố, cô lại bắt đầu bận rộn.
Lần này cuộc thi tuyển chọn ba tốt của tỉnh là một chọi một, từ năm vị ban giám khảo là giảng viên quyết định ba vị trí cuối cùng, năm vị giảng viên này đều là giảng viên đến từ các trường đại học của tỉnh ở Hoa Bắc.
Trong đó một vị giám khảo là giảng viên ngành tiếng Anh, thấy Hạ Uyển gửi tới tài liệu nói mình tương đối am hiểu tiếng Anh, đối với cô cảm thấy vô cùng hứng thú.
Chờ các vị giám khảo khác đều hỏi xong câu hỏi, vị giám khảo này dùng tiếng Anh nói với Hạ Uyển một câu, có thể sử dụng tiếng Anh giới thiệu bản thân một chút không?
Hạ Uyển đã nghĩ đến loại khả năng này, không hoảng hốt chút nào, thuần thục đem bản thảo chuẩn bị trả lời.
Vị giảng viên kia cảm thấy rất là kinh hỉ, trực tiếp dùng tiếng anh đối thoại với Hạ Uyển.
Có chút ngoài dự đoán của Hạ Uyển, nên cô tận lực trả lời ngắn gọn nhất, tránh mắc lỗi, nhưng biểu hiện như vậy cũng đủ lóa mắt.
Lần này thành tích không được công bố ngày, mọi người đều phải trở về chờ tin tức.
Thầy Lý chờ Hạ Uyển ra cũng không hỏi cô thi như thế nào, chỉ dặn dò: "Kết thúc rồi thì em không cần suy nghĩ thêm, tiếp tục chăm chỉ học tập đi. Cái gì đều không bằng thành tích thật sự."
Cuộc tuyển chọn lần này tổ chức trong trường học, thầy giáo Lý dẫn Hạ Uyển đi căn tin, chuẩn bị ăn cơm xong rồi trở về.
Chỉ là không nghĩ tới lại đụng phải vị giảng viên tiếng anh lúc phỏng vấn kia.
Cô giảng viên đó có ấn tượng rất sâu với Hạ Uyển, ở niên đại này mà một học sinh cấp ba có thể có được trình độ tiếng Anh như vậy cũng không phải là một việc dễ.
Vị giảng viên này cũng thẳng tính, trực tiếp hỏi Hạ Uyển muốn suy xét ghi danh ngành tiếng anh của đại học Hoa Bắc hay không, thậm chí tỏ vẻ nếu muốn có cơ hội cử đi học cũng có thể liên hệ với cổ.
Đại học Hoa Bắc đã là trường đại học tốt nhất ở Hoa Bắc.
Thầy Lý ngoài ý muốn nhìn Hạ Uyển một cái, không nghĩ tới trình độ tiếng Anh của học sinh mình đã tốt tới mức độ này.
Hạ Uyển mỉm cười ngọt ngào với vị giảng viên đó, sau đó lễ phép lắc đầu, nói: "Xin lỗi cô, em đã chọn được trường em muốn đăng ký rồi ạ."
"Cô có thể hỏi một chút là em chọn trường nào được không?" Bị cự tuyệt mà vị giảng viên tiếng Anh này cũng không giận, nhưng thật ra rất có hứng thú hỏi, cô giảng viên này thấy biểu cảm của Hạ Uyển cũng không phải là không hiểu lời của cô ấy nói.
Hạ Uyển thẹn thùng mà cười cười nói: "Dạ em muốn ghi danh đại học Bắc Kinh ngành y khoa."
Cô giảng viên Tiếng Anh không nghĩ tới một cô bé nhỏ như vậy mà muốn học y, dù sao học y đều phải trải qua lễ rửa tội đẫm máu (?), thời nay nữ sinh chọn học y vẫn là số ít.
"Vậy em cũng đừng bỏ tiếng Anh, học đại học có thể đọc hiểu giáo trình, tài liệu nước ngoài về y học đối với em cũng có trợ giúp rất lớn."
Hạ Uyển gật đầu nói: "Cảm ơn cô, em sẽ nỗ lực."
Thầy Lý cũng không có nói chen vào, chỉ là thở dài vỗ vỗ bả vai Hạ Uyển.
Hồi nãy học sinh của ông ở trước mặt ông, từ chối việc được cử đi học ở đại học Hoa Bắc, tuy vị giảng viên này nói tương đối uyển chuyển, nhưng ở trong mắt thầy Lý đã ám chỉ cũng đủ rõ ràng, chỉ kém nói thẳng là chỉ cần em đoạt giải ba tốt của tỉnh, là người ta có thể cử em đi học luôn.
Hạ Uyển thấy vẻ mặt tiếc nuối của thầy Lý, trong lòng chỉ có cảm động chứ không có ý tưởng khác, nếu đã nghĩ tốt mình muốn đi con đường như thế nào, thì không thể nghĩ tới nghĩ lui vì việc khác, cuối cùng sẽ không thể làm tốt bất kỳ việc gì.
Thầy Lý cũng hiểu rõ đạo lý này, chỉ là nhìn danh ngạch được cử đi học cứ như vậy biến mất, có chút đau lòng mà thôi.
Thời gian trôi qua không bao lâu, danh sách ba tốt của tỉnh đã được thông báo, Hạ Uyển có tên trên bảng, trường học trực tiếp khen thưởng cho Hạ Uyển 50 khối tiền mặt.
Đã nhiều năm trường THPT Võ Dương không có ai đậu ba tốt của tỉnh, đây là niềm tự hào của trường học.
Chuyện thi ba tốt của tỉnh đã kết thúc, Hạ Uyển còn chưa được nghỉ ngơi đã phải bắt đầu chuẩn bị tài liệu cho việc cử đi học.
Không chỉ có như vậy, cô còn muốn nghiêm túc chuẩn bị cho kỳ thi tháng, thành tích của kỳ thi tháng cũng phải đặt chung với tài liệu cử đi học trình lên.
Cuối cùng, Hạ Uyển được cử đi học ngành kỹ thuật kiểm nghiệm y học của Bắc Đại, là một ngành tương đối ít được chú ý.
Tuy Hạ Uyển có chút tiếc nuối, nhưng cũng không ngoài ý muốn, đại đa số việc cử đi học ở các trường đều là một vài ngành ít được quan tâm đến, Hạ Uyển đã chuẩn bị tâm lý sẵn rồi.
Cũng may Y Bắc Đại cho phép học sinh cử đi học được đổi chuyên ngành, chỉ cần kết quả thi đại học đạt kết quả cao, Hạ Uyển có thể đổi thành ngành lâm sàng mình thích, như vậy thi tốt có thể đi lâm sàng, thi không tốt cũng có thể đi Y Bắc Đại, áp lực tâm lý của Hạ Uyển cũng nhỏ đi rất nhiều.
Vương Tú Cần nghe tin tức này xong cười không khép miệng được, còn chưa có thi đại học, Hạ Uyển cũng đã nắm chắc suất sinh viên, càng không cần phải suy xét thi đại học xong phải lo lắng báo danh ngành nào, thật là vô cùng bớt lo.
Hạ Hồng Vệ không có vui vẻ ra mặt như Vương Tú Cần, chỉ yên lặng bắt đầu cai thuốc.
Truyện được đăng tại Wattpad và dembuon
Mà sau khi Hạ Uyển nhận được giấy thông tri, trước tiên là chạy đi gọi điện cho Kỳ Thiệu Thành, cô không muốn phí thời gian đi gửi thư, chỉ muốn ngay lập tức nói cho anh ấy.
Điện thoại cũng không thể trực tiếp gọi thẳng đến Kỳ Thiệu Thành, cần có người đi kêu, Hạ Uyển gọi qua còn phải chờ một khoảng thời gian.
"Alo."
"Anh Kỳ hả?" Gọi qua điện thoại cũng không giấu được âm thanh vui sướng của Hạ Uyển.
Nghe âm thanh của Hạ Uyển, biết là chuyện tốt nên Kỳ Thiệu Thành cũng không nóng nảy, có thể nói chuyện điện thoại với người bạn nhỏ, trong âm thanh cũng mang ý cười nói: "Đúng rồi, làm sao vậy?"
"Anh Kỳ! Em được cử đi học ở Y Bắc Đại!" Hạ Uyển phát hiện mình có chút kích động, người đi ngang đều đem ánh mắt nhìn về phía cô, ngượng ngùng đè thấp âm lượng lại.
Kỳ Thiệu Thành tưởng tượng bộ dáng hưng phấn của Hạ Uyển, chắc chắn khuôn mặt nhỏ ửng hồng, đôi mắt tròn tròn chớp chớp, hai bím tóc khoác trên vai không ngừng đong đưa, bộ dáng đáng yêu như vậy anh cũng tưởng tượng ra tới rồi......
"Đúng không? Uyển Uyển thật lợi hại, anh ở thủ đô chờ em." Kỳ Thiệu Thành nhẹ ho một tiếng, dừng lại suy nghĩ đang bay xa.
"Nhưng chỉ được ngành ít được chú ý tới......" Thanh âm của Hạ Uyển lại nhỏ xuống.
"Ngoan ~ đã rất tốt, em nỗ lực thi đại học là có thể chuyển ngành mình thích." Kỳ Thiệu Thành nhẹ giọng an ủi.
Thật ra Hạ Uyển đã làm tốt kế hoạch học tập, nhưng đối mặt với Kỳ Thiệu Thành cô chỉ muốn làm nũng thôi.
"Anh Kỳ, chừng nào thì anh mới có thể trở về?" Những lời này Hạ Uyển nói thực nhỏ, nhỏ đến mức cách một cái điện thoại Kỳ Thiệu Thành cũng không nghe rõ.
Chưa nói được hai câu, Hạ Uyển nghe được điện thoại ở đối diện truyền đến tiếng còi dồn dập.
"Anh Kỳ, mấy anh phải đi tập hợp rồi phải không?"
"Ùm......"
"Vậy anh mau đi đi." Hạ Uyển ngoan ngoãn nói.
Làm một người quân nhân, Kỳ Thiệu Thành có hành vi quân nhân, đành phải nhanh chóng nói với Hạ Uyển nói: "Đợi có thời gian anh sẽ về, em có thời gian rảnh nhớ viết thư cho anh, anh gửi đồ cho em, em nhớ nhận."
Sau đó vội vàng cúp điện thoại, chạy về phía sân thể dục.
Hạ Uyển nghe điện thoại đối diện đã bị cắt đứt âm thanh đô đô, nhẹ giọng ' dạ ' một tiếng.