Vì để chương trình thêm hấp dẫn nên khách mời được giữ bí mật cho đến phút cuối, Hạ Tuyết được sắp xếp đến địa điểm ghi hình sau cùng. Chính vì vậy, khi vừa bước vào khách sạn, lông mày của cô đã chau lại, sắc mặt thay đổi rõ rệt khi thấy Hà Lạc Tâm, Tống Phương Thảo cũng có mặt ở đây.
Chuyện lần trước không rõ Hoắc Thiên Ân xử lý ra sao, cô chỉ biết Tống Phương Thảo không còn là nghệ sĩ của công ty nữa, còn Hà Lạc Tâm và Lý Tiểu Thanh bị phạt kín, về phần hình phạt là gì thì không được hắn tiết lộ.
Hạ Tuyết đảo mắt nhìn hai người họ tầm một phút thì chuyển sang quan sát những người khác. Trong chương trình này tổng cộng có sáu khách mời, ba diễn viên nổi tiếng và ba diễn viên đang được chú ý. Ngoại trừ cô, Hà Lạc Tâm, Tống Phương Thảo còn có ba nữ diễn viên khác là Đường Nhược Hoa, Lâm Thanh và Mễ Ly.
Đường Nhược Hoa, Mễ Ly và Tống Phương Thảo là những diễn viên nổi tiếng, bọn họ có rất nhiều fan và luôn được săn đón nên khi đến đây phải hóa trang, che giấu thông tin... để các fan không biết họ sẽ đi chuyến bay nào và ở tại đâu.
"Cô Hạ, chúng ta lại gặp nhau nữa rồi!"
Mễ Ly vui vẻ tiến lên bắt chuyện.
Từ sau hôm gặp ở nhà hàng, ấn tượng của Hạ Tuyết với Mễ Ly khá tốt nên khi cô ta nói chuyện, cơ mặt của cô giãn ra rất nhiều, cô cố gắng xem hai người kia như không tồn tại.
"Chào chị Mễ Ly, mong ở chương trình sẽ được chị chỉ giáo!"
Hạ Tuyết lịch sự đáp lại.
"Cô là hôn thê của đàn anh, dĩ nhiên là tôi sẽ chiếu cố!"
Mễ Ly mỉm cười.
"Tôi lại không mong chị lấy chuyện tư làm chuyện công đâu. Scandal của tôi đủ nhiều rồi, tôi chỉ muốn yên ổn thôi."
Hạ Tuyết cười đùa nói.
"Haha, làm diễn viên như chúng ta có ai được yên ổn thật sự đâu." Mễ Ly lại nói: "Hãy cùng nhau quay chương trình cho tốt nhé!"
Mễ Ly nói xong thì đi đến chỗ của Đường Nhược Hoa để chào hỏi. Đã lâu cô ta không về nước, không gặp các bạn diễn cùng thời nên có khá nhiều chuyện để nói với nhau. Bầu không khí bên đó vô cùng vui vẻ, trái ngược với bên này.
Hà Lạc Tâm nhân lúc đạo diễn và tổ chương trình chưa đến đã gọi điện cho chị Kiều, đầu dây bên kia vừa bắt máy liền nói:
"Chị muốn tạo cơ hội cho em và Tiểu Tuyết làm hòa với nhau. Ân oán giữa hai người bắt đầu từ hiểu lầm, rất dễ dàng giải quyết. Hai em cùng chung công ty, lại cùng do chị quản lý, chị không muốn nhìn thấy cả hai suốt ngày cứ đấu đá. Chuyện lần trước chị không truy cứu, em cũng đừng phạm sai lầm như vậy nữa."
Sau đó, chị Kiều dặn dò thêm mấy câu vội vã cúp máy.
Hà Lạc Tâm nhìn chằm chằm vào điện thoại rồi lại nhìn Hạ Tuyết đang bắt chuyện, làm quen với Lâm Thanh. Kiếp trước cô và Lâm Thanh là bạn tốt trong chương trình này, khi ấy Hạ Tuyết lại tham gia một chương trình khác về chủ đề của các cặp đôi. Suốt chương trình, Hạ Tuyết luôn khoe khoang ân ái với Hoắc Thiên Ân làm khán giả vô cùng ngán ngẩm.
Lần này cùng tham gia một gameshow, Hà Lạc Tâm tự nhủ sẽ quan sát Hạ Tuyết của hiện tại thật kỹ lưỡng, rồi cô sẽ đánh xem có nên làm hòa với cô ấy hay không.
"Chị Tâm..."
Lý Tiểu Thanh nhỏ giọng.
"Chị không sao, Tiểu Thanh, em nhớ đừng làm gì dại dột, lần trước chị có thể đàm phán với tổng giám đốc Hoắc, nhưng nếu còn xảy ra chuyện lần nữa, chị không dám đảm bảo sẽ bảo vệ em được nữa đâu!"
Hà Lạc Tâm nói.
"Em biết mà, em sẽ không làm chuyện ngu ngốc như vậy thêm lần nào nữa đâu!"
"Em biết vậy là được rồi. Chuyện giữa chị với cô ta, chị sẽ tự mình đưa ra nhận xét!"
"Vâng!"
Hà Lạc Tâm và Lý Tiểu Thanh cùng nhìn về phía Hạ Tuyết lần nữa. Lần này, giống như cảm nhận được có người chú ý đến mình, Hạ Tuyết bất ngờ nhìn lại, cô không mấy ngạc nhiên khi trở thành tâm điểm của Hà Lạc Tâm. Qua chuyện vừa rồi, chắc cô ấy sẽ không làm phiền cô một thời gian.
Hạ Tuyết không hề để lộ ra một chút phản ứng nào, cô lại tiếp tục làm quen với Lâm Thanh.
Lâm Thanh là diễn viên mới nổi của công ty giải trí Thế Kỷ, qua lời của cô ấy, Tống Phương Thảo cũng vừa mới ký hợp đồng với công ty đó.
Đoạn thời gian vừa rồi hinh như không gây ảnh hưởng gì đến cô ta. Cũng phải thôi, ai bảo Hoắc Thiên Ân xử lý quá nhẹ, chỉ đơn giản là chấm dứt hợp đồng trước thời hạn. Nếu hắn ra lệnh đóng băng hoắc đưa cô ta ra nước ngoài với lý do gì đó sẽ làm cô ta khốn đốn hơn.
"Tôi ngưỡng mộ cô thật đó, có một người si tình với mình nhiều năm như vậy, còn tôi đến một mảnh tình vắt vai cũng không có!"
Lâm Thanh buồn bã nói.
"Đó là vì cô chưa gặp được hoàng tử của mình, trước sau gì cô cũng có người để yêu thương thôi."
Hạ Tuyết cười đáp.
"Haiz, tôi không biết đến khi nào nữa. Lần trước xem tin tức của cô trên tivi, bố mẹ tôi đã cằn nhằn vì chúng ta bằng tuổi nhưng cô lại có người yêu lý tưởng, còn tôi vẫn về nhà xem phim hoạt hình."
"Bố mẹ cô cũng lo cho cô thôi, chắc là họ sợ cô sẽ cô đơn khi đã có tuổi đó!"
"Trên đời này có biết bao nhiêu người độc thân, đâu phải mình tôi!" Lâm Thanh ấm ức: "Rõ ràng họ vẫn sống vui vẻ, còn tôi cứ bị cằn nhằng!"
"Cô cứ xem lời cằn nhằn đó như đang nghe hát đi. Hoặc là để tôi xem người xung quanh tôi có ai còn độc thân thì giới thiệu cho cô làm quen nhé!"
"Cô nói thật không?"
Hai mắt Lâm Thanh sáng rỡ khi nghe Hạ Tuyết nói sẽ giới thiệu đối tượng cho mình.
"Thật chứ, tôi không nói bừa đâu!"
"Vậy thì cảm ơn cô trước nhé, cô tốt bụng quá, hông hề giống với lời đồn tôi đã nghe."
Lâm Thanh phấn khích.
Hạ Tuyết mỉm cười, không cần Lâm Thanh nói ra thì cô cũng biết lời đồn cô ấy nói là gì. Quả thực khi cô chưa xuyên thành nguyên chủ thì cô ấy rất khó ưa, kiêu kỳ và đỏng đảnh. Bất kỳ ai từng gặp nguyên chủ lúc trước đều không hề có ấn tượng tốt. Khó khăn lắm cô mới cứu vãn được hình tượng của nguyên chủ bây giờ, vậy mà thi thoảng cô ấy còn xuất hiện trách móc cô.
Có nhiều lúc cô cảm thấy như mình đang làm ơn mắc oán.
Mọi người trò chuyện với nhau được một lúc thì đạo diễn và tổ chương trình đến. Đi cùng với họ còn có một người đàn ông trẻ tuổi, dáng vẻ, phong thái vô cùng đĩnh đạc, tuy không thể so khí chất với Hoắc Đình Kiêu nhưng có thể sánh với Hoắc Thiên Ân. Hắn ta có dung mạo cũng rất tuấn tú.
"Giới thiệu với mọi người, đây là nhà đầu tư của chương trình này, anh Trương Tử Sơn, tổng giám đốc của công ty giải trí Thế Kỷ!"