Trong đôi mắt của Bạch Y thoáng hiện lên sự hoảng sợ. Cô cảm thấy lương tâm của mình rất cắn dứt. Lặng lẽ ngẩng đầu lên nhìn, thấy thần sắc trên gương mắt đối phương vẫn rất bình tĩnh, có lẽ anh không phát hiện ra có gì bất thường. Cô phải chắc chắn không phải do anh nghi ngờ cô, rồi cố tình nói ra chuyện này để thử lòng cô. Khóe môi của Bạch Y có hơi run: "Không đi xem phim ở ngoài rạp đâu. Lần trước hai người chúng ta cũng đi ngắm cảnh đêm rồi. Em nguyện ý ngồi ở nhà, xem phim truyền hình trên tivi, nhân tiện học hỏi và trao dồi thêm."
Trình Minh Ý bật cười: "Y Y là người luôn để tâm tới công việc. Ngày mai, anh sẽ cố hoàn thành công việc thật sớm. Để về nhà cùng em ngồi xem tivi."
"Hầy, em sắp sửa đi quay bộ phim mới. Lần đầu tiên được đảm nhận nhân vật chính, nên em cảm thấy có hơi lo lắng."
"Địa điểm lần này vẫn được quay ở thành phố điện ảnh?"
Bạch Y gật đầu, ở thành phố điện ảnh có dựng sẵn một vài bối cảnh. Mà gần đó cũng có khu rừng nhỏ, bên cạnh có một dòng sông. Như vậy vừa tiện cho việc quay phim vừa tiết kiệm một chi phí để dựng bối cảnh. Nghĩ đến đây, trong đầu Bạch Y đột nhiên nảy ra một suy nghĩ. Lén lút nhìn trộm Trình Minh Ý. Thấy đối phương từ nãy đến giờ vẫn luôn nhìn cô. Cảm thấy có hơi xấu hổ vội quay đầu nhìn sang chỗ khác. Nhìn bộ dạng của cô lúc này, giống như "giấu đầu hở đuôi".
"Ách, lần này, địa điểm quay phim khác xa. Lại còn chưa xác nhận được lịch trình cụ thể."
Trình Minh Ý nhìn cô một lúc, bỗng nhiên đứng dậy, giơ tay ra ôm chặt lấy cô, "Em đang muốn hỏi anh, liệu lần này anh có thể cùng em đi đến địa điểm đóng phim được hay không?"
Ừ, không hổ là người có kinh nghiệm nhiều năm trên thương trường. Chỉ cần nhìn lướt qua lại có thể nhìn thấu....
Khoan đã!
Bạch Y đột nhiên tỉnh táo lại. Mặc dù không phục nhưng cô không thể phản bác lại đối phương. Nhưng cô không hề có ý này. Ngay cả là có, thì anh cũng không nên nói thẳng ra như vậy.
"Anh sẽ cố gắng thu xếp công việc ở công ty. Minh Hi dạo này đang rảnh nên cũng có thể giúp anh lo liệu công việc. Đến lúc đó chắc chắn anh sẽ có nhiều thời gian rảnh hơn. Cho dù không thể giống như lần trước, nhưng anh sẽ cố thường xuyên đi đến thăm em. Nên em không cần phải lo lắng."
"Em lo lắng chuyện gì cơ?" Bạch Y vẻ mặt ngu ngơ.
Trình Minh Ý nhìn cô bằng ánh mắt rất ẩn ý, sau đó liền nở nụ cười rất tươi: "Tạm thời vì công việc nên em buộc phải xa thành phố Bắc Kinh một thời gian. Lại lo lắng anh sẽ không quản tốt bản thân?"
"..."
"Yên tâm đi, anh không phải loại người như vậy." Trình Minh Ý nói.
"..."
Đã có một lần, thì tất nhiên sẽ có lần thứ hai. Bạch Y đang tự hỏi bản thân, không biết ai đã cài đặt thứ gì vào trong đầu của anh. Khiến cho nhiều khi anh có những suy nghĩ rất độc và lạ. Đột nhiên cô nhớ lại lời nói lần trước của Tiểu Lý. Cô cũng hiểu lý do vì sao tiền thưởng cuối năm của Tiểu Lý lại được tăng lên.
"Đi rửa tay, rồi thay quần áo ra. Anh đi vào nấu cơm."
"... Vâng."
Bạch Y định đi vào phòng tắm, nhưng đi được hai bước cô liền xoay người lại. Đi đến gần góc tường, lò đầu ra, thử quan sát bên trong. Thấy Trình Minh Ý đang bận rộn nấu ăn trong phòng bếp. Anh mặc tạp dề màu xám, đang tập trung thái củ quả. Xương quay hàm góc cạnh, khuôn mặt đẹp trai. Nhìn dáng vẻ của anh lúc này nhìn rất khác với dáng vẻ lạnh lùng xa cách ngày thường. Bạch Y nhìn tầm khoảng 2 phút, liền lặng lẽ rời đi.
Hầy, nói dối là rất xấu! Muốn làm người tốt thì tốt nhất đừng có đi lừa gạt người khác.
Tình thế hiện tại ngày càng phát triển theo một chiều hướng rất khó đoán. Bạch Y để tay lên ngực, ép bản thân mình phải thật bình tĩnh. Hầy, không biết cái ngày anh phát hiện ra tất cả sự thật. Liệu lúc đó... càng nghĩ cô càng cảm thấy buồn.
***
Dựa theo những gì Bạch Y biết, công việc đầu tiên mình phải làm trước khi đi đóng phim, đó là việc đi thử trang phục và chụp ảnh poster. Sao đó đoàn làm phim chính thức công bố lên weibo. Sau đó phải tham gia vào các hoạt động tuyên truyền. Đột nhiên bây giờ lại thay đổi trình tự khiến cho cô cảm thấy bối rối.
"Chị có thể nói trước cho em biết. Vì sao đoàn làm phim đột nhiên muốn thay đổi lịch trình?" Bạch Y hỏi.
Tiểu Triệu: "Hầy, chủ yếu muốn tránh và không bị trùng lịch trình với các lưu lượng tuyến đầu thôi. Tuy tháng sau mới bắt đầu quay phim. Nhưng từ bây giờ đến tháng sau, có rất nhiều đại lưu lượng có sinh nhật vào tháng này. Lại còn bao nhiêu ngày lễ tết nữa. Chị còn nghe đồn, trong tháng này có rất nhiều cặp đôi công khai chuyện tình cảm. Nếu đoàn làm phim chúng ta đăng trùng vào mấy ngày đó, thì sẽ không thu được hiệu quả tuyên truyền tốt. Có khi còn chả có ai để ý tới tin tức của chúng ta. Nên đoàn làm phim đã tính toán và loại trừ đi. Chỉ có đúng hai ngày này là thích hợp."
Đúng là thời đại của lưu lượng. Muốn leo lên top search cũng là một việc rất khó khăn.
"Lịch trình quay phim đã xác định?"
"Ừ, đợi một lúc nữa tôi sẽ gửi lịch trình cụ thể cho em. Tôi cũng thử hỏi ý kiến của cấp trên, mọi người đều nói mọi chuyện cứ em tự quyết định. Bây giờ độ nổi tiếng của em ngày càng tăng. Nếu chỉ có một mình tôi, sợ không lo liệu chu toàn được cho em. Nên tôi nhờ công ty sắp xếp cho em hai người trợ lý."
Bạch Y suy nghĩ một lúc, rồi hỏi: "Lần này chị bận công việc gì à? Mà không thể đi theo em được?"
Tiểu Triệu bật cười: "Tôi có bận gì đâu. Lần này tôi cũng đi theo em mà. Mà dạo này em cũng nổi tiếng hơn, nên cũng sẽ có nhiều công việc hơn. Tôi nghĩ nếu có thêm người giúp, thì mọi chuyện sẽ đơn giản và dễ dàng hơn."
"Vậy thì em tiếp tục phải làm phiền chị nữa rồi. Em không thích có nhiều người đi theo em đâu."
"Tôi có suy nghĩ như vậy cũng chỉ là..." Tiểu Triệu vui tươi hớn hở nói, "Lần trước sau vụ việc náo loạn với Chu Quỳnh Vũ. Độ nổi tiếng của em đã được tăng lên rất cao. Có rất nhiều người đồng nghiệp chạy đến hỏi thăm em. Tìm đâu ra một nữ chiến binh vừa xinh đẹp vừa kiên cường như vậy...ha ha."
Bạch Y trêu chọc: "Không dám nhận đâu, tất cả mọi chuyện đều dựa vào nhân mạch cùng tài nguyên của Tiểu Triệu đại nhân. À đúng rồi, vụ việc kia đã trôi qua lâu như vậy. Mấy người bọn họ có đi đến tìm gặp chị không?"
Tiểu Triệu lập tức thay đổi giọng điệu: "Không,nhưng hai ngày trước ở đài truyền hình, tôi có nhìn thấy Chu Quỳnh Vũ. Nhưng cả tôi lẫn cô ấy đều giả vờ mình không biết nhau. À, đúng rồi. Bộ phim [Mưa sao băng] cũng sắp được khởi quay rồi. Mà đoàn làm phim cũng sắp công bố em đảm nhận vai nữ chính. Thì mọi tin đồn đều được làm sáng tỏ. Về sau có nhìn thấy nhau thì cứ giả bộ như mình không quen biết."
Bạch Y vừa mới pha xong tách trà. Thấy Tiểu Triệu gửi kịch bản cùng lịch trình quay phim. Cô mới mở máy điện thoại lên, nhìn thấy thông báo ngày diễn ra đêm chung kết của chương trình CJ 100.
Vì định đi đến xem đêm chung kết, nên Bạch Y đã dành thời gian để xem hết những tập đã được công chiếu. Cô còn nghe đồn chi phí đầu tư của chương trình này lên tới 20 triệu NDT. Từ khâu chuẩn bị sân khấu, đến trang phục, cùng nơi ăn ở sinh hoạt của các thực tập sinh đều được đầu tư rất công phu. Theo bây giờ có rất nhiều show tuyển chọn thực tập sinh, thậm chí thể lệ cùng luật chơi cũng không có gì mới. Chỉ là chương trình này được tổ chức đúng dịp kỷ niệm 50 năm mối quan hệ giữa Trung Quốc và Nhật Bản. Chương trình này tổ chức, càng khiến cho mối quan hệ ngoại giao của hai nước ngày càng thân thiết và gắn bó.
Trong tập đầu tiên, sẽ có 101 thực tập sinh xuất hiện ở trường quay. Gương mặt của ai cũng trẻ trung xinh đẹp và tràn đầy sức sống. Sau đó từng nhóm thí sinh một sẽ đứng lên biểu diễn. Và sẽ được phân vào các lớp A, B,C,D, E, F.
Cô xem liền tù tì, không hề bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc nào. Sau khi xem xong, cô có ấn tượng rất tốt với một vài thực tập sinh. Thậm chí còn lên mạng để tìm hiểu thông tin của mấy người đó, rồi còn chạy vào trang chủ, bỏ phiếu cho mấy người đó.
Trong quá trình tập luyện, có rất nhiều khó khăn xảy ra. Nhưng tất cả đều nỗ lực phấn đấu vì ước mơ của bản thân.
Lúc đầu cô chỉ nghĩ mình đi đến xem để cho giết thời gian thôi. Nhưng sau khi xem xong chương trình, cô lại có một suy nghĩ rất khác. Cảm giác giống như một fan hâm mộ sắp được đến xem buổi trình diễn trực tiếp của thần tượng.
Ngày hôm nay thời tiết rất đẹp. Thẩm Ngạo Kỳ hứa sẽ dẫn cô đi đến đến đi thăm trường quay của chương trình CJ 100, tiện thể ngồi xem các thực tập sinh đang vất vả tập luyện để chuẩn bị cho đêm bán kết. Nếu có thời gian, sẽ dẫn cô đi thăm quan ký túc xá nơi mà các thực tập sinh đang ở. Vòng bán kết sẽ được truyền hình trực tiếp, bây giờ chỉ có hơn 30 thí sinh còn được ở lại chương trình. Họ đang vất vả tập luyện để giành lấy cơ hội được debut. Mấy ca khúc được trình diễn, có vũ đạo rất khó. Thậm chí có nhiều bài hát còn phải lên những nốt rất cao. Các thực tập sinh vừa phải nhảy vừa phải hát, nhưng vẫn cố gắng kiểm soát hơi thở thật tốt. Để tránh bị hụt hơi trong khi đang trình diễn.
Bởi vì đây là buổi tập luyện kín. Nên giới truyền thông hay các fan đều không được phép vào trong hội trường. Ở trong hậu trường ngoài các thực tập sinh ra, thì chỉ có những nhân viên trong chương trình. Bởi vậy, nên Bạch Y cũng không sợ sẽ bị phát hiện. Cô không thèm dùng bất kỳ thứ gì để che chắn cả, ngay cả khẩu trang cũng không đeo. Cô cùng Thẩm Ngạo Kỳ đi dạo một vòng rồi ngồi xuống ghế xem các thực tập sinh đang tập luyện.
Ngồi được một lúc, thì PD cùng người phụ trách của chương trình nghe tin nhà đầu tư xuất hiện. Vội vàng chạy tới chỗ bọn cô đang ngồi. Thực ra lúc trước, thi thoảng Thẩm Ngạo Kỳ cũng chạy đến đây xem, vừa xem các thực tập sinh biểu diễn vừa quan sát tiến độ của chương trình. Nhưng mọi lần đều dẫn theo hai nhân viên cấp dưới đi cùng.
Thẩm Ngạo Kỳ đứng dậy chào hỏi đối phương, rồi tiết lộ hôm nay mình chỉ dẫn bạn tới xem chương trình. Thực ra theo quy định của chương trình, không được cho phép người lạ xuất hiện ở trường quay. Để tránh bị lộ tin tức trước khi chương trình được phát sóng. Ngay cả các nhà đầu tư muốn ghé thăm trường quay, cũng phải nói trước với ban tổ chức.
Bạch Y nhìn bảng tên được cài trên áo của người kia, cô liền nở nụ cười rạng rỡ, chủ động chào hỏi: "Triệu tiên sinh, chào anh, hôm nay tôi đã làm phiền tới mọi người."
"Bạch Y? Ha ha, Bạch tiểu thư, chào cô, chào cô." Triệu Thần nhìn thấy cô, vội vàng chạy đến bắt tay, "Nghe danh cô đã lâu rồi, nhưng vẫn chưa có dịp gặp mặt. Tôi cùng người đại diện của cô đều là chỗ quen biết với nhau."
"Ồ, anh cũng quen biết Tiểu Triệu."
"Ha ha, tôi may mắn có vài lần được hợp tác với Tiểu Triệu. Và hai người chúng tôi có mối quan hệ rất tốt."
Thẩm Ngạo Kỳ quay sang nhìn Triệu Thần, lấy tay chỉ về phía Bạch Y hỏi: "Cậu cũng quen biết cô ấy?"
"Tất nhiên là biết. Cô ấy còn được mọi người gọi với tên thần tài. Bạch tiểu thư tuy là người mới, nhưng lại rất có tiềm năng. Mọi người đều cho rằng trong tương lai cô ấy trở thành một trong những tiểu hoa đán nổi tiếng nhất Trung Quốc." Triệu Thần vui vẻ nói, "Có rất nhiều người đồng nghiệp của tôi muốn mời Bạch tiểu thư xuất hiện trong chương trình mà họ đang đảm nhận. Nhưng nghe đồn đều bị từ chối. À, đây là danh thiếp của tôi. Tôi rất mong có cơ hội được hợp tác với Bạch Tiểu Thư."
Ngày hôm qua, Thẩm Ngạo Kỳ nói lần này đến sẽ dẫn theo một người bạn đi cùng. Lúc đầu Triệu Thần cứ tưởng người đó cũng sẽ là một vị tổng tài, hoặc thiếu gia nhà giàu nào đó. Dù gì có thể kết bạn và làm quen với người thừa kế duy nhất của tập đoàn lớn. Không phải là con rồng quyền quý, thì chí ít cũng là một chú hổ dũng mãnh. Triệu Thần đã chuẩn bị sẵn tâm lý, để chuẩn bị tiếp đón một vị tổng tài nằm trong top 500 người giàu nhất trên thế giới. Thậm chí ngày hôm qua còn chạy về nhờ em gái, dạy cho vài câu giao tiếp tiếng anh cơ bản.
Nhưng thực sự chưa từng nghĩ đến, người bạn được Thẩm Ngạo Kỳ dẫn tới, lại chính là một trong những minh tinh đang rất nổi tiếng trong khoảng thời gian gần đây.
Không giống với các tiểu hoa đán hay các ngôi sao nổi tiếng khác. Bạch Y chưa từng một lần nào xuất hiện trước công chúng. Không thường xuyên cập nhật weibo, thậm chí còn từ chối tất cả những lời mời phỏng vấn. Không tham gia bất kỳ chương trình gameshow nào, không xuất hiện trước những trang báo mạng nổi tiếng. Thậm chí có rất nhiều vlog nổi tiếng muốn mời cô ấy xuất hiện trong video clip của bọn họ. Nhưng đều bị cô từ chối hết. Những thông tin hay tin tức liên quan tới cô, chỉ là những tin tức liên quan phim ảnh.
Cô gái này thực sự rất bí ẩn, có rất nhiều người trong giới truyền thông muốn được gặp gỡ cô ấy. Đương nhiên là Triệu Thần cũng không ngoại lệ. Ngày hôm nay, người bạn của Thẩm Ngạo Kỳ dẫn đến lại chính là Bạch Y, khiến cho anh ta thực sự rất phấn khích.
Đôi mắt ngay lập tức lóe sáng lên, yên lặng quan sát thật kỹ hai người này. Tất nhiên là anh ta cảm thấy rất tò mò về mối quan hệ giữa Thẩm Ngạo Kỳ cùng Bạch Y, nhưng không dám thể hiện ra ngoài. Người thông minh tốt nhất là phải biết điều, dù có biết hoặc đoán ra được thì cũng ngậm miệng lại.
Nhìn thấy cả hai có vẻ rất hứng thú với buổi luyện tập của các thực tập sinh. Triệu Thần biết ý, đứng lên giới thiệu vào câu. Sau đó liền đứng sang một bên, giữ im lặng nhìn lên sân khấu.
Dù biết được bí mật của nhà đầu tư. Nhưng anh ta cũng không dám đi ra ngoài nói liên thiên. Cần gì phải làm như vậy, cuộc sống còn đẹp mà tốt nhất đừng có tự đâm đầu vào chỗ chết.
Bạch Y nhanh chóng tìm được những cô gái mà cô đang để ý tới. Cô cảm thấy ở ngoài đời mấy cô gái đó nhìn xinh đẹp và đáng yêu hơn rất nhiều so với xem lúc xem trên mạng. Nhìn dáng vẻ mảnh khảnh, yếu ớt của mấy cô gái đó. Nhưng vẫn đang rất cố gắng thực hiện những đoạn vũ đạo khó. Đột nhiên cô cũng hiểu vì sao, mà các fan hâm mộ hay gọi thần tượng của mình với các tên thân thương như vợ chồng, con, hay em gái. Bởi vì khi cô nhìn thấy mấy cô gái ấy, đột nhiên trong lòng cô lại dạt dào tình thương của người mẹ.
"Cậu đang nhìn ai thế?" Thẩm Ngạo Kỳ hơi nghiêng người qua, rồi nói nhỏ vào tai cô
Bạch Y chỉ hai cô gái đang đứng ở góc sân, phấn khích nói: "Trời ơi mấy cô gái kia nhìn đáng yêu quá. Tôi rốt cuộc cũng đã hiểu lý do vì sao rất nhiều cư dân mạng lại gọi các cô ấy là con gái."
"Tại sao lại gọi các cô ấy là con gái?" Thẩm Ngạo Kỳ không hiểu nên quay sang hỏi cô, "Thực sự nhiều khi tôi không hiểu tại sao mọi người lại sử dụng mấy cái tên đấy. Mỗi lần tôi lên weibo tìm kiếm tin tức của cậu, thấy có rất nhiều người gọi cậu là con gái, thậm chí có mấy người tự nhận làm chồng của cậu cơ. Vì sao lại như vậy?"
Lúc trước, cậu ta cũng chỉ sử dụng Twitter cùng FB. Thẩm Ngạo Kỳ mới sử dụng weibo, cậu ta cảm thấy weibo rất thú vị. Thường xuyên lên mạng đọc những tin tức mới trong giới giải trí. Có chỗ nào không hiểu, thì ngay lập tức gọi điện thoại tới hỏi Bạch Y.
Bạch Y không biết giải thích chuyện này như thế nào. Nên cô định chuyển sang đề tài khác. Thẩm Ngạo Kỳ để tay lên vai Bạch Y, ghé sát vào tai cô nói nhỏ: "Có muốn được lên sân khấu biểu diễn cùng bọn họ không? Tôi thấy cậu hát hay hơn mấy cô ấy nhiều."
"Uả có sân khấu kết hợp kiểu này à?" Bạch Y quay mặt qua chỗ khác, nhắc nhở đối phương, "Tôi đã nói với cậu rất nhiều lần rồi. Đây là chương trình tuyển chọn thực tập sinh chứ không phải chương trình dành cho ca sĩ chuyên nghiệp. Tôi không cho phép cậu hạ thấp tài năng của họ."
"Không có." Thẩm Ngạo Kỳ bĩu môi, "Nhưng bây giờ sắp xếp vẫn kịp, để tôi thử bàn bạc lại với Triệu Thần."
Bạch Y hơi nheo mắt lại, vẫn chưa kịp phản ứng, Thẩm Ngạo Kỳ đã xoay người sang chỗ khác, vẫy tay ra hiệu với Triệu Thần. Triệu Thần ngay lập tức đi tới, cả hai cùng nhau bàn bạc kế hoạch diễn ra đêm bán kết. Thực ra lúc trước, bởi vì Thẩm Ngạo Kỳ đối với dự án này rất có hứng thú, nên thường xuyên qua đây để xem. Tuy nhiên trong quá trình quay, có một vài vấn đề cần phải được chỉnh sửa lại. Mỗi tuần sẽ có một khách mời xuất hiện, lại còn phải đi thảo luận công việc và lịch trình với nghệ sĩ đó. Nên cứ đầu tuần, nhà sản xuất cùng nhà đầu tư lại tiến hành bàn bạc công việc với nhau.
Mọi ánh đèn đều tập trung hết lên sân khấu, ở dưới khán đài chỉ thắp vài cái đèn. Nhưng vẫn đủ sáng, để bọn họ nhìn rõ bản kế hoạch vừa nãy Triệu Thần đưa. Đương nhiên Bạch Y vẫn có thể nhìn thấy một bóng dáng rất quen thuộc.
"Chu Quỳnh Vũ?" Bạch Y nết mặt căn thẳng, vô ý nắm chặt tờ giấy trong tay, "Cô ấy chính là giáo viên dạy thanh nhạc?"
Triệu Thần đương nhiên biết chuyện ồn ào xảy ra gần đây. Vụ việc này vừa mới tung ra ngay lập tức đã thu hút sự chú ý của mọi người. Thậm chí đến buổi tối còn chiếm lĩnh hết top 10 hot search. Hôm đó đúng vào ngày phát sóng của chương trình, tập ngày hôm đấy thu được rating thấp nhất, thậm chí dù đã bỏ tiền để mua hotsearch. Nhưng chỉ trụ được mấy giây, rồi mất hút trong top search.
Một người vừa mới xuất hiện trong giới giải trí đã gặt hái được những thành tựa khiến cho bao nhiêu con người phải ghen tỵ. Cùng với một người, chỉ cần xuất hiện ở đâu, mọi ánh sáng hào quang đều tập trung lên người cô ấy. Chỉ cần đặt tên hai người ở đó cạnh nhau, cũng đủ sức gây ra trận giông tố lớn trong giới giải trí.
Nhất thời sơ ý, trong bản kế hoạch này lại không ghi rõ vị khách mời sẽ được xuất hiện ở tuần này. Triệu Thần cố hết sức để bản thân mình thật bình tĩnh, mỉm cười nào: "Cô ấy không phải là giáo viên dạy thanh nhạc, mà là vị khách mời sẽ được xuất hiện ở tuần này. Bởi vì đêm bán kết, chúng ta sẽ truyền hình trực tiếp. Tuy chương trình của chúng tôi thường xuyên được lọt vào top chương trình rating cao nhất trong tuần. Nhưng mỗi tuần chúng tôi vẫn luôn mời những vị ca sĩ nổi tiếng xuất hiện. Như vậy sẽ khiến cho phần mở đầu của chương trình trở nên sôi động hơn. Sau đó sẽ là những màn thi đấu kịch tính của các thực tập sinh. Mà Chu Quỳnh Vũ là một trong những ca sĩ nổi tiếng nhất hiện nay. Khả năng ca hát lại rất tốt. Cô ấy là vị khách mời chúng tôi phải tốn rất nhiều công sức, mới có được cơ hội hợp tác và làm việc với cô ấy."
Bạch Y khẽ cười nói: "Thường xuyên lọt vào top search? Mọi người đã ký hợp đồng làm việc với cô ấy chưa?"
"Hợp đồng thì vẫn chưa kỳ. Nhưng xem phản ứng của người đại diện của cô ấy thì tôi nghĩ bọn họ sẽ chấp nhận lời mời này. Mà trong giới, Chu Quỳnh Vũ luôn là người giữ chữ tín và rất coi trọng danh dự của bản thân. Nên chắc sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.
Mặc dù hợp đồng còn chưa ký, bất quá đã liên hệ với người đại diện. Chu Quỳnh Vũ làm việc danh tiếng danh dự luôn luôn chú trọng, hẳn là sẽ không xảy ra sự cố. Tổ tuyên truyền đã thử chuẩn bị, còn có vài vị diễn viên khách quý tham dự, nhất định có thể hấp dẫn nhiều người xem mới."
Thẩm Ngạo Kỳ vắt chéo chân, lười biếng dựa vào ghế, "Cô ấy lợi hại như vậy, lúc cô ấy lên sân khấu nhất định tôi sẽ để ý tới cô ấy."
Bạch Y trêu chọc: "Không cần phải xem, chắc chắn cô ấy sẽ không bằng cậu đâu."
Thẩm Ngạo Kỳ: "Chậc chậc, đó là điều đương nhiên."
Vì công việc nên đôi tai của Triệu Thần rất thính, nghe vậy liền tò mỏ hỏi "Ồ? Giọng hát của Thẩm tổng rất hay?"
"Không phải tôi nói quá đâu, thực sự mấy người ở trong giới âm nhạc chưa chắc đã bằng cậu ấy." Bạch Y nửa thật nửa giả nói, "Mời Chu Quỳnh Vũ làm gì, cứ để cậu ấy lên sân khấu thể hiện. Vừa là nhà tài trợ vừa là người đảm nhận vị trí khách mời. Hình như trong các chương trình trong nước, chưa từng bao giờ xuất hiện chuyện này. Với vẻ ngoài đẹp trai cao to của cậu ấy, chắc chắn sẽ thu hút một đống fan nữ?"
Dù biết đây chỉ là lời nói đùa của Bạch Y, lúc nãy Triệu Thần vẫn cảm thấy rất xấu hổ, nhưng bây giờ anh ta đã cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, vội vàng lên tiếng nói chuyện: "Đến bây giờ tôi mới biết đến. Nếu vậy thì mong đêm chung kết, Thẩm tổng sẽ đảm nhận vị trí ca sĩ khách mời. Chúng tôi sẽ vinh hạnh vì có được cơ hội mời ngài lên sân khấu biểu diễn."
Ba người đều ngồi trong góc khuất của khán đài. Im lặng ngồi thưởng thức. Trong lúc ngồi xem, nhân viên công tác đang bận rộn công việc nên cũng không ai để ý tới chỗ này. Chờ sau khi buổi luyện tập kết thúc, Triệu Thần hỏi bọn cô có muốn đến gặp mặt các thực tập sinh không.
Bạch Y cùng Thẩm Ngạo Kỳ quay sang nhìn nhau, lắc đầu nói: "Lén lút gặp thôi, phòng nghỉ của các cô ấy ở đâu?"
Những cô gái ở đây đều đang nỗ lực phấn đấu để biến ước mơ thành sự thật. Bạch Y cũng không hy vọng những đóa hoa tươi đẹp này, sẽ vì sự xuất hiện của bọn họ mà ảnh hưởng đến tâm trạng thi đấu. Thẩm Ngạo Kỳ cũng đồng ý quan điểm của Bạch Y, lấy lý do là: "Vừa mới ở trên sân khấu vất vả tập luyện. Cũng nên để cho mấy cô gái đó có thời gian để nghỉ ngơi. Tốt nhất là chúng ta không nên tới làm phiền các cô ấy"
"..." Có đôi khi cô thực sự không hiểu cấu tạo não trong đầu của Thẩm Ngạo Kỳ là phức tạp hay đơn giản. Dù ý của cậu ta không muốn nói thế, nhưng lại khiến người nghe hiểu theo rất nhiều cách khác nhau. Và cô cũng bội phục vì sao nguyên chủ có thể chung sống hòa bình và trở nên thân thiết với Thẩm Ngạo Kỳ. Nhưng có điều khiến cô cảm thấy rất đúng, bởi vì trong [Định mệnh] thì tác giả cũng miêu tả Thẩm Ngạo Kỳ là người rất tốt bụng.
Từ khán đài đi đến mấy phòng nghỉ của mấy thực tập sinh khá xa, phải đi mất một đoạn đường khá dài. Triệu Thần nghĩ đây là cơ hội tốt để giới thiệu cho bọn cô nghe về công ty anh ta đang làm việc, cùng những công việc hoặc các dự án do công ty anh ta phụ trách. Vừa nãy nghe Bạch Y nói Thẩm Ngạo Kỳ có giọng hát rất hay. Nên nhân cơ hội này cũng bàn về dự án chương trình âm nhạc mà sắp tới anh ta sẽ đảm nhận. Thẩm Ngạo Kỳ chỉ ậm ừ mấy câu, không bàn luận gì thêm.
Bỗng nhiên, Triệu Thần cảm thấy tốc độ đi của hai người bên cạnh đang dần chậm lại. Anh ta hơi nhìn nghiêng sang, thấy biểu cảm của Bạch Y cùng Thẩm Ngạo Kỳ giống hệt nhau. Ánh mắt thâm thúy nhìn thẳng về phía trước.