*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạch Y suy nghĩ và làm theo những gì tối hôm qua cô đã nghĩ. Cô biết mọi chuyện có hơi phức tạp nên cô phải cẩn thận đi từng bước một. Bây giờ cô phải tập trung vào công việc.
Trong lòng dường như có linh tính từ trước, Bạch Y vừa xem hết hai tập phim. Cô nhận được tin nhắn của Tiểu Triệu cùng file dữ liệu về kịch bản. Biết cô không có kinh nghiệm, Tiểu Triệu còn chu đáo tới mức dùng bút đánh dấu những lời thoại của cô, thậm chí còn viết những ghi chú nhỏ ở phía dưới. Cảnh đó phải thể hiện ánh mắt và cảm xúc như thế nào.
Tiểu Triệu: "Em cứ xem kịch bản trước, nếu không thì sợ lúc quay phim không theo kịp tiến độ của đoàn làm phim."
"Vâng, cảm ơn chị."
Tựa như cô đang lo lắng mấy chữ này không đủ để biểu đạt lòng cảm kích của cô. Nên Bạch Y còn gửi mấy cái nhãn dán siêu dễ thương.
Qua vài phút sau, Tiểu Triệu gửi tin nhắn cho cô, "Mấy cái buổi tuyên truyền hay phỏng vấn tôi đều từ chối hộ em. Đoàn làm phim bên này mọi chuyện cứ để tôi lo. Tuy nhiên cần phải phối hợp tuyên truyền trên weibo. Em đã được weibo cấp chứng nhận chưa, dù gì bây giờ em cũng đang là một diễn viên."
Tôi không phải, tôi không có.
Bạch Y lại nhớ tới lúc trước Diệp Lam xin chứng nhận weibo giúp cô còn tiện tay giúp cô theo dõi vài tài khoản của nghệ sĩ. Mà tài khoản weibo của cô chỉ dùng để theo dõi tình hình của nữ chính. Nên bây giờ nó vẫn trong tình trạng vườn không nhà trống.
"Vậy chị có thể giúp em đăng ký một tài khoản weibo. Mấy cái hoạt động tuyên truyền hoặc liên quan tới công việc. Mấy việc đó em cứ giao cho chị hết."
"Tốt, việc này không thành vấn đề."
Tiểu Triệu cũng đang có ý này. Dẫu sao thì mấy người ở giới giải trí đều không có IQ cao mà EQ lại càng thấp. Nếu để cho các nghệ sĩ tự quản lý tài khoản thì có ngày sẽ xảy ra tai họa lớn. Nên hầu hết các tài khoản weibo đều được người đại diện hoặc trợ lý cầm. Làm như vậy cũng dễ dàng quản lý các nghệ sĩ. Mà cũng có thể đề phòng trường hợp các nghệ sĩ lỡ tay bình luận một câu nói có hơi thiếu não. Biết rồi còn phải nhanh tay xử lý trước khi bị cả mạng xã hội tế sống.
Nhưng Bạch Y là người có suy nghĩ rất chín chắn và hiểu chuyện. Nên Tiểu Triệu cũng không quá lo lắng.
"Để chị lập hộ em. Chị sẽ đưa cho em tên tài khoản cùng mật mã."
"Tùy chị."
Bạch Y ném điện thoại sang một bên, tiếp tục ngồi xem phim. Trong phim đang chiếu cảnh nam chính đi lạc vào khu rừng trúc nhưng hậu trường cảnh này chỉ có phông nền xanh. Không phải đoàn làm phim không đủ chi phí để dựng lại bối cảnh. Nên nhìn khi diễn viên phải làm việc với phông xanh, nhưng vẫn phải diễn đúng theo kịch bản phim. Cô cảm thấy việc này rất khó.
Rất nhanh, tiếng chuông điện thoại lại vang lên. Cô nghĩ chắc Tiểu Triệu gửi tên tài khoản cùng mật khẩu cho cô. Nên cô chả thèm quan tâm.
Tiếng chuông tin nhắn trên Wechat liên tục vang lên, cô nghĩ chắc có liên quan tới công việc. Bạch Y chọn một tư thế nằm thoải mái, mở điện thoại ra vào xem tin nhắn.
Hóa ra là Diệp Lam gửi tin nhắn cho cô.
Cô quyết định gọi lại cho cô ấy.
"Hôm nay không cần phải đi đến đoàn làm phim, nên mấy ngày nay em muốn ở nhà để nghỉ ngơi tĩnh dưỡng."
"Chị gửi cho em rất nhiều tin nhắn như vậy. Tại sao lâu như vậy mà em không chịu trả lời tin nhắn của chị." Giọng nói Diệp Lam khá nóng vội, giận dữ nói.
Cô để điện thoại ra xa nhìn thử thời gian, Bạch Y ngơ ngác hỏi: "Tiểu thư, mới chỉ có hai phút thôi."
Diệp Lam: "Là một hơn 150 giây."
Bạch Y: "Chị tìm em chỉ muốn trách móc em không chịu để ý tới tin nhắn của chị?"
"Chị có chuyện quan trọng muốn hỏi em." Diệp Lam nói thẳng ra, "Ngày hôm qua em đã xảy ra vấn đề với Tạ Tư Khôn cùng Dương Nguyệt phải không?"
Bạch Y nở nụ cười: "Bọn họ vẫn còn có mặt mũi để nói ra chuyện này à."
Diệp Lam khịt mũi coi thường: "Bọn họ nào dám nói ra. Nhưng ngày hôm qua có rất nhiều người vẫn còn ở lại trong đoàn làm phim. Mà em còn là diễn viên đóng thế của chị. Nên có tình hình gì họ đều báo trước cho chị. Mà em tốt bụng, dễ gần như vậy mà vẫn có kẻ muốn gây khó dễ cho em hả?"
Bạch Y: "Hắc, tại sao trong lời nói của chị em lại thấy sự vui sướng khi nhìn người khác gặp họa?"
"Là sự bất bình của người qua đường em hiểu không." Diệp Lam giúp cô sửa lại câu nói, "Dương Nguyệt đã quen cái việc nịnh nọt kẻ mạnh khinh thường kẻ yếu. Trong đoàn làm phim có không ít người khó chịu về cô ta? Lại gặp đúng đạo diễn là người có tính tình thẳng thắn, thích giải quyết dứt khoát mọi chuyện. Nếu quay xong bộ phim này, cô ta đừng mong có cơ hội để hợp tác với ông ấy. Đúng rồi, tay của em có bị vấn đề gì không."
Bạch Y bật cười: "Cũng chỉ bị đập trúng mấy lần, lại còn không phải kiếm thật, nên em chỉ cảm thấy hơi rát một chút, một lúc sau liền thấy ổn."
"Bỏ qua chuyện kia đi, chị có chuyện muốn hỏi em." Diệp Lam hạ thấp giọng xuống, "Có người đồn ngày hôm qua nhìn thấy em cùng Trình tổng đi từ trong phòng hóa trang ra. Không bao lâu sau thì Tạ Tư Khôn cùng Dương Nguyệt cũng đi ra. Sắc mặt của bọn họ thối hoắc giống như cái bồn cầu bị tắc suốt một đêm."
Bạch Y cảm thấy trái tim của cô đang đập rất nhanh, tại sao thời gian đã trễ như vậy. Mà vẫn có người nhìn thấy?
"... Chắc họ nhìn nhầm."
"Vốn chị cũng tưởng nhìn lầm, Trình tổng vừa mới ký được một đại ngôn mới, ngày kia còn phải đi tới Thượng Hải để quay quảng cáo." Diệp Lam nói, "Nhưng mới vừa nãy! Trình tổng tìm tới đoàn làm phim, nói là đi đến thăm bạn, còn cùng đạo diễn và biên kịch nói chuyện với nhau một lúc rất lâu, sau đó còn quay sang hỏi chị về mấy chuyện trong kịch bản."
Ai ai ai?
Trình Minh Hi? Anh ta thực sự đi đến đoàn làm phim?!
Bạch Y cảm thấy rất ngạc nhiên, cái vị huynh khống thực sự rất xứng với danh xưng!
Diệp Lam tiếp tục nói: "Trước đó dù có mời cũng không chịu xuất hiện. Tại sao bây giờ chả có chuyện gì thì lại đi đến đây. Em nói xem tại sao câu chuyện nó lại trùng hợp như vậy? Đó là Trình tổng đấy, lúc nào cũng bận rộn với công việc. Bây giờ lại rảnh rỗi như mấy ông già muốn đi chơi loanh quanh trong đoàn làm phim. Em nói xem nói vậy ai tin. Lúc anh ta ở trong đoàn làm phim quan sát mọi người đóng phim. Anh ta luôn nhìn chằm chằm vào người của Tạ Tư Khôn cùng Dương Nguyệt. Cái ánh mắt đấy, chậc chậc, còn sắc hơn cả lưỡi dao."
Trong đầu của Bạch Y cũng tưởng tượng ra được cái viễn cảnh kia, cô hỏi: "Thế mấy người bọn họ có phản ứng đặc biệt gì không?"
"Bọn họ?" Diệp Lam khịt mũi coi thường, "Từ lúc bộ phim mới bắt đầu quay cho đến tận bây giờ. Chưa từng có ngày nào đạt hiệu suất cao như vậy. Thậm chí còn không có diễn viên nào bị NG dù chỉ một lần. Nếu không phải là tôi nghe được câu chuyện xảy ra vào tối ngày hôm qua. Chắc bây giờ chị vẫn nghĩ đạo diễn mời Trình tổng tới để giám sát các diễn viên."
Bạch Y chỉ ừ một tiếng. Thực sự rất khó đoán được suy nghĩ trong đầu cô.
Diệp Lam hung dữ nói: "Ừ cái gì mà ừ, tối hôm qua người xuất hiện có phải là Trình tổng không? Mau nói sự thật cho chị biết, em có còn coi chị là chị em thân thiết không?"
Không phải là Bạch Y không tin tưởng Diệp Lam, nếu trong tiểu thuyết thì nguyên chủ đã sớm tâm sự hết cho Diệp Lam nghe và kể cho cô ấy nghe mối quan hệ giữa nguyên chủ và Trình Minh Ý rồi. Nhưng bây giờ chuyện này có liên lụy tới cả Trình Minh Hi, nên cô cảm thấy có hơi đau đầu.
"Thực ra người đó không phải là Trình tổng." Bạch Y thở dài nói.
"Kể tiếp đi?"
"Là anh trai của Trình tổng, là một trong đại cổ đông của công ty." Bạch Y nói bâng quơ vài câu, "Mấy kẻ đó có mắt nhưng như mù. Ở trong phòng nghỉ lỡ đắc tội với anh trai của Trình tổng."
"whatttttt?" Diệp Lam trợn tròn mắt há hốc mồm, "Là ông chủ lớn của công ty chúng ta?"
Câu hỏi này khó quá, Bạch Y không biết trả lời.
Trình Minh Hi có anh trai và chị gái, Diệp Lam đương nhiên biết, bởi vậy cô còn biết Trình Minh Hi là con út trong một gia tộc lớn ở Bắc Kinh. Đang cùng anh trai quản lý mấy công ty của gia đình. Chẳng qua công ty quản lý bình thường toàn do Trình Minh Hi phụ trách. Mà Trình Minh Ý rất hiếm khi tham gia vào xử lý công việc trong công ty giải trí.
Diệp Lam đã từng có cơ hội gặp mặt Trình Minh Ý. Lúc đấy cô đang gặp phải rắc rối, cần phải đi đến nhờ Trình Minh Hi để xin giúp đỡ. Lúc đó vào khoảng 8 giờ, lại còn đang đứng trong chỗ tối. Nên Diệp Lam nhìn thấy người đang đứng ở trong thang máy. Cô tưởng đó là Trình Minh Hi. Nên vội vàng chạy đến. Đến gần mới biết mình nhận lầm.
Không biết con gấu Teddy kia đã làm sai chuyện gì. Mới có thể khiến cho đại Trình tổng tức giận sai tiểu Trình tổng đi đến đoàn làm phim để xử lý. Lượng tin tức này quá lớn. Lượng tin tức này quá lớn khiến Diệp Lam rất sốc, cô sốc tới mức quên không hỏi vì sao Bạch Y lại quen biết với đại Trình tổng. Vừa mới nhớ ra đang muốn hỏi thì bị người đại diện chạy tới bắt đi đóng phim.
Bạch Y cảm thấy rất vui.
"Đừng có vui mừng quá sớm." Diệp Lam vừa đi vừa nói chuyện, "Đợi chị quay xong mấy cảnh này thì chị lại tìm em để buôn chuyện."
Bạch Y: "..."
Trình Minh Hi, rốt cuộc trên người tên đó có độc không.
Bạch Y có hơi bất đắc dĩ, dùng tay xoa bóp các huyệt ở trên đầu. May mắn là Trình Minh Hi trời sinh là kẻ ít nói. Chưa từng nói mấy lời vô nghĩa. Với tính cách lạnh lùng của Trình Minh Hi, anh ta chỉ cần dùng ánh mắt sắc bén cũng đủ khiến cho mấy người kia sợ. Cho dù Tạ Tư Khôn hay Dương Nguyệt có đoán ra được điều gì đi chăng nữa thì cô cá họ cũng không dám ăn nói lung tung ra ngoài. Nếu không thì đợi mấy ngày nữa mọi người không còn để ý tới chuyện kia thì cô mới đi đến đoàn làm phim.
Đây thực sự là một vấn đề rất nghiêm trọng.
Ở giới giải trí này, để trở thành lưu lượng tuyến đầu ngoài dựa vào kỹ thuật diễn cùng lượng fan hâm mộ ra. Thì cô nghĩ đó mới chỉ là điều kiện cần. Bạch Y nghĩ cần phải có giới tư bản đứng đằng sau nâng đỡ và đầu tư. Thì họ mới có thể tiếp cận nhiều nguồn tài nguyên tốt hoặc có nhiều cơ hội xuất hiện trước truyền thông. Nếu chỉ có yếu tố diễn xuất cùng lòng hâm mộ cuồng nhiệt của fan, thì sự nổi tiếng cũng chỉ giống như bong bóng bay lơ lửng giữa bầu trời. Chỉ có thể sống một cuộc sống không nổi cũng không chìm trong giới giải trí. Mà nghệ sĩ tốt nhất là không nên gây chuyện với giới tư bản. Thế nên kẻ vừa có tiền vừa quyền lực như Trình Minh Hi chả ai dám tới gây chuyện với anh ta.
Tốc độ làm việc của Tiểu Triệu rất nhanh, gần 5h chiều cô ấy đưa cho cô một tài khoản được tích dấu chứng nhận v của weibo. Rồi giao tên tài khoản cùng mật khẩu cho cô. Dùng giọng điệu nửa thật nửa giả dặn dò cô cẩn thận, "Đừng có lỡ tay."
Bạch Y đăng nhập vào tài khoản, nhìn thấy Tiểu Triệu tri kỷ tới mức còn thay hộ cô cái hình avatar đang thịnh hành trên weibo. Chắc cô ấy biết cô không thích dùng ảnh của mình nên đã làm luôn hộ cô. Rồi giúp cô theo dõi toàn bộ những đạo diễn hay diễn viên mà cô từng hợp tác. Nhưng chỉ có Tiểu Triệu, Diệp Lam, cùng nam diễn viên từng đóng chung cảnh với cô trong bộ phim tình yêu công sở kia là nhấn nút theo dõi cô. Vào xem thông tin cơ bản, Tiểu Triệu viết giới thiệu cho cô bằng mấy từ rất vắn tắt.
Á chà, nói ra thì cô lại cảm thấy xấu hổ.
Hiện tại weibo của cô vẫn chưa có bài đăng, số lượng fan hâm mộ ít đến mức đáng thương. Cô nhớ không nhầm khoảng thời gian nguyên chủ tham gia dự án phim tiên kiếm hiệp. Nguyên chủ cũng thu hút được một lượng fan nhất định. Các fan thường hay vào weibo tương tác hoặc để lại lời bình luận. Đây từng là khoảng thời gian vui vẻ nhất của nguyên chủ ở trong quyển tiểu thuyết.
Nhưng niềm vui chưa bao lâu, chỉ vài tháng sau, cái weibo này đã là chiến trường nảy lửa giữa fan nguyên chủ cùng fan nữ chính. Nguyên chủ vẫn còn là người mới, nên cô ấy rất ít fan cứng mà fan hâm mộ vẫn còn non trẻ. Nên fan nữ chính chiếm ưu thế hơn thậm chí còn rất nhiều lần chèn ép và dẫm đạp lên người fan của nguyên chủ.
Trong tiểu thuyết, tác giả đã an bày sẵn cho nguyên chủ một cái hố rất lớn. Nhưng cô đã biết từ trước, cô nhất quyết không để bản thân rơi xuống cái hố đó.
Dựa theo bản hợp đồng đã được bàn luận từ trước, hai ngày nữa Diệp Lam đi đóng quảng cáo cũng là những ngày làm việc cuối cùng của cô ở đoàn phim này. Nếu không có vấn đề gì đột ngột phát sinh, thì lịch trình công tác của cô ở đoàn làm phim này chính thức kết thúc.
Có lẽ một cái ánh mắt sắc lạnh của Trình Minh Hi có hiệu quả cao hơn rất nhiều so với lời cảnh báo của Diệp Lam. Lúc Bạch Y quay trở lại đoàn làm phim, Tạ Tư Khôn cùng Dương Nguyệt không dám dùng ánh mắt cao ngạo khinh thường nhìn cô nữa. Mà lúc này mỗi khi nhìn thấy cô họ đều lộ ra sự lo lắng và sợ sệt.
Trình Minh Hi xuất hiện cũng là minh chứng cho những suy nghĩ của bọn Dương Nguyệt nghĩ về cô. Cô không phải là một diễn viên nghèo không có kiếm được tiền. Đến nương nhờ giới giải trí để mượn cơ hội đổi đời. Cũng không phải tình nhân nhỏ được tổng giám đốc nào đó bao nuôi. Mà cô chính là vị thiên kim tiểu thư, cảm thấy giới giải trí thú vị nên đến chơi mấy hôm.
Cái ánh mắt của Tạ Tư Khôn cùng Dương Nguyệt quá rõ ràng. Họ cũng không dám trêu chọc hay khinh thường cô nữa.
Bạch Y khẽ nhếch khóe môi lên, cô có một cuộc sống bình yên vô sự mới là điều tốt nhất.
Mấy cảnh cuối cùng cô diễn có liên quan tới cảnh đánh nhau. Bạch Y cùng nam chủ và diễn viên khác được người chỉ đạo võ thuật hướng dẫn và sắp xếp các vị trí hay các động tác.
Quay cảnh liên quan tới đánh nhau là những cảnh quay rất khó, đặc biệt là phải diễn chung với nhiều người. Nếu một người làm sai động tác sẽ làm ảnh hưởng tới tất cả mọi người. Thế nên cô nghiêm túc nghe theo lời chỉ dẫn của chỉ đạo võ thuật. Cảnh này cô phải phối hợp với nam chính. Nên anh ta cùng cô đứng ra tập luyện trước các động tác. Nhưng quá trình vẫn mắc lỗi sai rất nhiều. Xem để quay xong cảnh quay này phải mất rất nhiều thời gian.
Bạch Y chú ý có người đang đứng bên ngoài cầm máy ảnh chụp hình cô với nam chính. Hình như người này mọi ngày hay cầm máy ảnh chụp hình các diễn viên đang đóng phim.
Bởi vì cô đã nhớ hết các động tác. Cô nhân lúc chỉ đạo võ thuật đang thảo luận với nam chính. Bạch Y vội vã đi về phía kia, cô hỏi cái người vừa chụp ảnh lúc nãy.
Bạch Y hơi tò mò hỏi: "Anh đang chụp cái gì đấy?"
Nhân viên công tác: "Tôi đang chụp ảnh hậu trường cảnh cô cùng nam diễn viên chính đang tập luyện võ thuật. Để về sau lúc tuyên truyền bộ phim, đoàn làm phim sẽ đăng tải mấy tấm hình này lên trên mạng."
"Tôi chỉ là một diễn viên đóng thế cần gì phải chụp ảnh ở hậu trường?" Bạch Y cảm thấy rất khó hiểu, "Làm như vậy có thể ảnh hưởng tới Diệp Lam."
"Nhưng đây là yêu cầu của Diệp Lam." Nhân viên công tác bậy cười nói, "Lúc cô đóng phim nhìn thần thái biểu cảm của cô rất tốt. Tôi nghĩ đây là cơ hội tốt dành cho cô. Nên mới chụp, biết đâu sau này lại có thể sẽ dùng đến nó."
Diệp Lam đúng thật là...
Bạch Y ôm chặt lấy máy ảnh: "Tôi chỉ là người vô danh tiểu tốt. Cơ hội tốt như vậy anh nên dành người khác. Xin anh đừng có chụp tôi."
"... Được rồi."
Trong lúc quay phim, các diễn viên ở đây đều là những có kinh nghiệm nên phối hợp rất ăn ý, càng quay càng thuận lợi. Miễn là đạo diễn không phát hiện ra Dương Nguyệt lại mắc lỗi. Thì năm người còn lại đều hoàn thành rất tốt. Chỉ bị NG 3 lần, mất khoảng 10 phút là hoàn thành xong cảnh quay.
Nam chính là người xuất thân chính quy, hiện tại đang được xếp vào hạng ngũ nam diễn viên tuyến hai. Anh ấy rất dễ gần và là người tận tâm với công việc. Bạch Y cảm thấy mấy ngày nay lúc diễn xuất chung cả hai ngày càng phối hợp ăn ý. Những động tác nắm tay, hay ôm. Anh ấy cũng tránh việc tiếp xúc với cô quá thân mật. Thậm chí cảnh hôn môi hay đấu kiếm, anh ta đều dùng thân hình giúp cô che khuôn mặt lại. Mà những việc này đều không ảnh hưởng tới diễn biến câu chuyện tình cảm của nhân vật nam và nữ chính trong phim.
Sau khi quay xong cảnh kia, cô cảm thấy rất nóng và có hơi khát. Nên đi vào chỗ đoàn làm phim dựng lên để cho các diễn viên ngồi nghĩ, cô cầm kịch bản lên đọc rồi ngồi chờ đến lượt mình diễn. Nam chính cũng đi vào bên trong để nghỉ ngơi, ngồi vào chỗ anh ấy bình thường hay ngồi, chủ động nói chuyện với cô, "Tiểu Bạch, kỹ thuật diễn xuất của cô rất tốt. Không biết Diệp Lam bằng cách nào lại có thể tìm ra cô."
Bạch Y khiêm tốn nói: "Đấy không thể gọi là kỹ thuật diễn xuất được? Tôi chỉ diễn xuất đúng theo những gì kịch bản viết."
"Cô khiêm tốn rồi." Đối phương chân thành nói, "Cô thể hiện cảm xúc nhân vật rất tốt. Nếu tôi được nhận kịch bản của vai nữ chính. Chắc chắn tôi sẽ không thể hoàn thành tốt vai diễn đấy."
Ồ, cô làm tốt đến mức như vậy ư?
Nhìn kỹ biểu cảm của đối phương thì không giống kẻ đang muốn nịnh hót cô. Bạch Y cảm thấy hơi thẹn thùng, tay cô để lên má, ngày trước khi nhận được mấy lời khen ngợi cô chưa từng cảm thấy ngại. Không hiểu lý do gì mà cô luôn cảm thấy ngại khi được nhận lời khen.
"Lạnh lùng và cao ngạo là hai đức tính khó thể hiện nhất, nếu không thể hiện tốt thì người xem cảm thấy mình gồng lên để phù hợp với vai diễn." Nam chủ tinh nghịch lè lưỡi ra, "Đùa cô thôi, nhưng tính cách của nhân vật... rất khác tính cách ngày thường của cô. Nhưng tôi cảm thấy cô rất hiểu nhân vật nữ chính?"
Vì cô bị Tạ Tư Khôn cùng Dương Nguyệt quấy rầy nên cô không có ấn tượng tốt với đoàn làm phim này. May là có nam chính đứng ra kéo vãn lại một chút cảm tình.
Bạch Y tin ấn tượng lúc đầu của cô về đoàn làm phim này rất tốt. Cảm thấy tất cả mọi người ở đây rất dễ gần, lại sáng tối làm việc với nhau, cô cảm thấy mọi người ở đây sống hòa thuận. Chắc con gấu Teddy kia chắc là trường hợp đặc biệt.
Vừa mới ấn nút theo dõi nick của đối phương, tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Bạch Y quay sang nói lời xin lỗi: "Xin lỗi, tôi phải ngoài kia một chút. Để nghe điện thoại."
"Ừ, vẫn còn cần thời gian để chuẩn bị bối cảnh, nên cô không cần phải nóng vội đâu."
Trình Minh Ý cũng cảm thấy có người ngoài ở đây nên bọn họ cũng không tiện nói chuyện, nên anh nói: "Ừ, lịch trình công việc của em, anh vừa gửi cho Minh Hi, lúc nào em kết thúc công việc thì nhớ phải điện thoại trước cho Tiểu Cao. Để anh ta đưa em về nhà."
"Wha..."
Có lẽ vì câu cuối cô nói quá nhỏ, nên Trình Minh Ý chưa nghe hết mà đã cúp điện thoại.
Bạch Y: "..."
Trong [Định mệnh] không hề nhắc tới tình tiết này. Cô cũng không biết lúc nào Trình Minh Hi biết chuyện nam chính cho nguyên chủ ở nhờ. Cô không thể lấy ra tham khảo được.
Tuy khoảng thời gian trước Trình Minh Ý bắt Trình Minh Hi hạ phàm để giải quyết chuyện của cô ở trong đoàn làm phim. Lúc đó Bạch Y vẫn còn giữ lại chút hi vọng mong manh. Trình Minh Hi vốn là huynh khống nên lời anh trai nói thì anh ta đều làm theo. Nên thay anh trai xuất đầu lộ diện cũng là lẽ thường tình. Chắc mấy chuyện khác anh ta đều không biết.
Hiện tại, Trình Minh Hi lại sai trợ lý của anh ta, đến đón một diễn viên vô danh tiểu tốt ở trong công ty giải trí của anh ta lại còn đi về phòng mà anh trai mình đang ở. Có ngu thì cũng đoán ra được. Chắc anh ta cũng nghĩ tới mấy khả năng. Thứ nhất, là anh trai cho Bạch Y thuê nhà. Thứ hai, là Bạch Y mua nhà. Thứ ba... ừ thôi không nói nữa.
Bạch Y không biết nên giải thích như thế nào cho Trình Minh Hi nghe, đột nhiên cô cảm thấy đầu của mình rất đau.
***
Sau khi hoàn thành xong cảnh quay cuối, Bạch Y cùng các diễn viên và nhân viên nói lời chào tạm biệt. Chỉ làm việc với nhau hơn một tháng, Bạch Y là người có tinh thần làm việc và trách nhiệm rất cao. Điều khiến mọi người ngạc nhiên nhất chính là khả năng diễn xuất của cô. Ngoại trừ Tạ Tư Khôn cùng Dương Nguyệt, hầu hết mọi người ở đây đều có ấn tượng rất tốt về cô.
Lúc Bạch Y đi đến đoàn làm phim này để quay phim, Tiểu Triệu không đi cùng với cô. Nên không ai biết cô là nhân viên của Trình Minh Hi. Lại còn rất nhiệt tình giới thiệu cho cô mấy công ty quản lý.
Xinh đẹp, lương thiện, tính cách dễ gần lại là người chăm chỉ. Loại người này đi đâu cũng rất dễ chiếm cảm tình của mọi người. Huống hồ họ cũng phải nể mặt mũi của Diệp Lam, Diệp Lam rất thân thiết và đối xử rất tốt với Bạch Y. Chuyện này người trong đoàn làm phim ai ai cũng biết. Mấy người đó đứng nói chuyện phiếm với cô một lúc. Sau đó bị đạo diễn nhắc nhở phải đi chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo thì mấy người đó mới rời đi.
"Hi vọng trong tương lai sẽ có cơ hội để hợp tác" là câu nói mà Bạch Y nghe nhiều nhất trong ngày.
Trong lúc đó, đột nhiên cô cảm thấy rất buồn. Cho dù là kết cục của nguyên chủ trong tiểu thuyết, hay là theo tâm nguyện của Bạch Y. Thì tương lai chắc chắn sẽ không còn có cơ hội để hợp tác. Tình cảm đến quá nhanh, thì cũng rất dễ phai nhạt. Giống như lúc thủy triều dâng lên rất nhanh, nhưng cũng rút xuống rất nhanh.
Bạch Y đứng ở trước cửa nhìn những người vừa đứng tạm biệt cô, bây giờ ở vẫn còn đang rất vui vẻ nói chuyện. Điều đó thực sự khiến cô rất buồn bã. Đột nhiên cô lại ý thức ra được một điều, con người của cô rất đặt nặng về mấy vấn đề tình cảm.
Cô cảm thấy đôi mắt của mình hơi chút xót, cô chớp chớp mắt ép bản thân mình nuốt những giọt nước mắt kia lại, Bạch Y rời khỏi đoàn làm phim. Cô cũng không có ý định gọi điện thoại cho Tiểu Cao, cô cũng không muốn tự chui đầu tìm rắc rối. Nên cô đứng ở ven đường, đang định bắt taxi để đi về nhà.
Nhưng vừa mới bước ra khỏi cửa, Bạch Y thấy một chiếc xe Maybach đang chờ ở ven đường. Nhìn con xe này thực sự rất nổi bật trên đường. Người ngồi trong xe nhìn thấy cô, vội ló đầu ra vẫy tay ra hiệu, "Tiểu Bạch, ở bên này!"
Bạch Y: "..."
Công việc trợ lý này, không phải là ai cũng có thể làm tốt công việc đó.