Edit: Điềm Điềm
**********************
Cố Triều Từ nhìn chằm chằm tin tức kia một lúc lâu, con ngươi đen nổi lên chút dữ tợn, đôi môi mỏng nhẹ nhàng mím lên, cả người giống như một lưỡi kiếm sắp ra khỏi vỏ.
……
Hoa Tự Cẩm nhận được tin tức mở Weibo ra, nhìn thấy hình ảnh bị đối phương đăng tải, phản ứng đầu tiên của Hoa Tự Cẩm là, mẹ nó hắn có thể nhìn ra cái gì, sau đó lại nghĩ đến Dung Ngọc đi bệnh viện làm gì, rồi mới nhớ tới chuyện “bạn trai”, người bị đánh dấu kia mơ hồ có thể nhìn ra trên người mặc áo blouse trắng, trực giác Hoa Tự Cẩm cho biết Dung Ngọc không có khả năng có bạn trai, cho dù có cũng rất có thể là Cố Triều Từ, dù sao tên nhóc này mỗi ngày trừ đi quay phim, có tiếp xúc cũng chỉ có người giàu nhất kia thôi.
Đây không phải là…
Hắn đối với bốn anh em Dung gia không phải đặc biệt quen thuộc, nhưng cũng biết bốn anh em Phi Tuyền Minh Ngọc, mỗi người đều có sở trường riêng, Dung gia nhị thiếu Dung Tuyền chính là bác sĩ, cách đây không lâu vừa mới giới thiệu Nhạc Dao qua, tên nhóc này là qua thăm Nhạc Dao sao?
Có phải có chút quan tâm hơi quá không?
Dung Ngọc quay xong đi xuống uống nước, nhìn thấy hắn cầm điện thoại di động, không biết nghĩ cái gì, thuận tiện hỏi: ” Làm sao vậy?”
Hoa Tự Cẩm đưa điện thoại di động qua: ” Cậu tự xem đi, cậu có bạn trai khi nào, sao tôi lại không biết?”
Nghe hắn nói về chuyện bạn trai, Dung Ngọc trừng mắt mèo nhận lấy, cúi đầu nhìn thấy hình ảnh phía trên đem nửa người Dung Tuyền đánh dấu, im lặng nói: ” Anh trai tôi mà biết, anh ấy sẽ đánh người mất, p* thành như vậy còn có thể nhận ra là bạn trai của tôi?”
*Photoshop.
Ngay cả một khuôn mặt cũng không có.
Hoa Tự Cẩm muốn nói trọng điểm là cái này sao, nhưng nghe từ anh trai trong miệng cậu, trong lòng Hoa Tự Cẩm trong nháy mắt vững vàng, cầm điện thoại di động trở về: ” Thật sự là anh trai cậu?”
” Anh hai tôi, buổi sáng tôi đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe.”
” Tôi còn tưởng rằng cậu đi thăm ba của Nhạc Dao!”
Đột nhiên nghe Hoa Tự Cẩm nói như vậy, Dung Ngọc lắc đầu nói: ” Có nghĩ qua, nhưng lại sợ đột nhiên đến cô ấy có gánh nặng.”
Cậu nói xong, đưa tay lấy điện thoại di động của mình lên: ” Tôi gửi một tin nhắn để làm rõ, đây là chuyện gì vậy chứ!!!”
Hoa Tự Cẩm nghe cậu nói như vậy trong lòng căng thẳng, trên mặt không thay đổi: ” Cậu muốn thanh minh như thế nào?”
” Nói là anh hai của tôi nha?” Dung Ngọc ngẩng đầu nhìn hắn, không hiểu vì sao hắn lại hỏi như vậy.
Hoa Tự Cẩm chống lại ánh mắt đen trắng rõ ràng của cậu, nói: ” Cậu thanh minh như vậy, không sợ người ngoài biết bối cảnh của cậu, sau này có thành tích đều nói cậu dựa vào gia thế, không phải dựa vào chính mình thì sao?”
Nghe hắn nói đến đây, biểu tình trên mặt Dung Ngọc thoáng cái có chút phức tạp, Hoa Tự Cẩm nói những lời này đều là ý nghĩ của nguyên chủ.
” Tôi hiện tại nghĩ thông suốt, gia thế cũng là một loại thực lực của tôi, cũng không phải là trở ngại của tôi. Anh, mấy lời ngu ngốc trước kia, anh coi như là tôi đánh rắm đi, đừng lấy ra nói nữa, tôi còn cần mặt mũi.”
Nhất là ngoài miệng nói dễ nghe, lại không chịu hành động, chẳng lẽ thành công có thể tự động đến nơi thân sao?
Cậu không phải nguyên chủ ngây thơ, nói dễ nghe cậu sẽ nói, việc nên làm cậu cũng sẽ nghiêm túc làm, thành công không phải chờ tại chỗ sẽ xuất hiện, mà là phải đi tranh thủ.
Hoa Tự Cẩm cười gật đầu: ” Có những lời này của cậu là đủ rồi, cứ dựa theo suy nghĩ của cậu mà thanh minh đi.”
Dung Ngọc mở Weibo, chuyển tiếp tin tức kia ——
Dung Ngọc V: Trước kia không có cơ hội nói, lần này chính là cùng mọi người tự giới thiệu, tôi họ Dung, tên đầy đủ là Dung Ngọc, trong nhà xếp hạng thứ tư —— đây là anh hai Dung Tuyền của tôi, bác sĩ phẫu thuật não, sau này muốn xem đầu có thể tìm hắn, nhưng nhắc tới tôi cũng sẽ không giảm giá, mặt khác, tôi vẫn còn độc thân…
[ Tôi thao, tôi chờ chân tướng nửa ngày, thì ra cứ như vậy thôi sao???? ]
[ Tôi đã chờ có người lột thân phận bạn trai Dung Ngọc, kết quả cậu liền nói cho tôi biết cái này, tôi không thừa nhận !!!! ]
[ Họ Dung, là Dung mà tôi biết sao????? ]
[ Yếu đuối hỏi một chút, là tứ đại hào môn Dung gia tôi biết sao, nghe nói bốn đứa con trai của bọn họ, phân biệt là Phi Tuyền Minh Ngọc*, thành ngữ này có phải vô cùng mượt mà uyển chuyển hay không, dễ nghe, hào môn các người đều là thi tình họa ý như vậy sao? ]
*Là từ gần nghĩa với ” Châu viên ngọc nhuận”, hình dung thanh âm mượt mà uyển chuyển, dễ nghe.
[ Nghe lầu trên nói như vậy, thủ phú Triều Từ, có phải lấy từ ” Triều từ Bạch Đế thái vân gian”* không, là fan của Lý Bạch sao? Đầu chó bảo mệnh! ]
*Trích từ bài thơ Há Giang Lăng – Tảo phát Bạch Đế thành ( Lý Bạch).
[ Thì ra thế gia hào môn là như vậy, hiểu rồi, tên không dễ nghe tôi không xứng! ]
[ Cứ nghĩ Dung Ngọc nghe bình thường thôi, không nghĩ tới huyền cơ ở chỗ này, là tôi vô tri! ]
[ Chỉ có tôi muốn nhìn nhan sắc anh hai sao, vì sao phải cho che mặt anh hai dày như vậy. ]
[ Lại nói Ngọc Ngọc chúng ta vì sao phải cố ý nhấn mạnh độc thân, là muốn cho ai xem, hay là u oán mình độc thân đây, ha ha, sao lại đáng yêu !!!! như vậy? ]
[ A Ngọc chúng ta có phải hiện tại đặc biệt oán hận hay không, Ngọc Ngọc chúng ta còn đang hưởng thụ hương thơm độc đáo của chó độc thân, ha ha ha !!! ]
……
” Cố tiên sinh, có cần gọi điện thoại cho Trần đạo không?” Cách căn cứ điện ảnh và truyền hình không xa, Nguyên Tắc giảm tốc độ xe, nhẹ giọng hỏi ý kiến của người phía sau.
Âm lãnh trong mắt Cố Triều Từ khi thấy tin Dung Ngọc giải thích dần rút đi, biểu tình đóng băng tan ra: ” Không cần gọi, trở về đi.”
Nguyên Tắc nhẹ nhàng đáp ứng một tiếng, trực tiếp lái xe rời đi.
Gần đây bởi vì các diễn viên trong đoàn làm phim liên tiếp bị phơi bày, cũng mang lại rất nhiều nhiệt độ cho đoàn làm phim “Nhất kiếm thành ma”, tuy rằng có tốt có xấu, nhưng lợi nhuận đồng thời chấp nhận rủi ro cũng là cần thiết.
Huống chi chuyện của Cổ Lộ Trần thuộc về hành vi của bản thân, không tính trên đầu đoàn làm phim.
Duy nhất có chút ảnh hưởng chính là toàn bộ bộ phim đã quay được một nửa, giữa chừng đổi diễn viên còn cần tìm lại, càng tốn thời gian, tiến độ có thể sẽ chậm, nhưng cũng may phân cảnh của Cổ Lộ Trần cũng không tính là quan trọng.
Người cũng tương đối dễ tìm, huống chi ba Cố giàu nhất bộ phim này tự mình chuyển tiếp nhiệt độ, chỉ nhờ vào điểm này, cũng có rất nhiều người chen lấn muốn tiến vào bên trong.
Bạch Nguyệt Bán mấy ngày nay bởi vì bận rộn chuyện này, cũng không xuất hiện.
Thế cho nên gánh nặng của cả đoàn làm phim rơi vào một mình Trần Thị Kim, đạo diễn Trần trong nháy mắt giống như là đốt pháo, chuẩn bị nổ tung.
Cũng may diễn viên hiện tại mài giũa gần hai tháng, diễn xuất đã ổn định hơn.
Buổi tối sau khi kết thúc công việc, Dung Ngọc nhìn thấy tin nhắn Dung Tuyền gửi cho cậu: Làm cái gì vậy chứ, anh thật vất vả mới được lên WeiBo, lại che mặt anh dày như vậy!
Dung Ngọc biết anh hai cậu sẽ để ý chuyện này: Anh hai, hiện tại cần em phát một tấm rõ mặt anh không? 【Nhu thuận .jpg】
Dung Tuyền: Không, anh sợ bạn trai em không vui ^ – ^.
Dung Ngọc: [Kinh .jpg] Em không có bạn trai. 【Nhu thuận .jpg】
Dung Tuyền: Lần trước vết hôn đến như thế nào, giải thích một chút^ – ^.
Dung Ngọc: Anh hai, đạo diễn bảo em qua, em không nói với anh nữa, tạm biệt anh hai!!!!
Dung Tuyền nhìn chằm chằm những lời Dung Ngọc gửi tới, bé con rõ ràng đang trốn tránh vấn đề, quả nhiên là có chuyện!
Dung Ngọc nghĩ thầm Dung Tuyền quả nhiên bụng đen, cho rằng chuyện kia đã theo thời gian phai nhạt, thì ra là muốn thừa dịp cậu buông lỏng cảnh giác, haizz, cũng may cậu nhanh nhẹn.
Điện thoại cầm trong tay bỗng nhiên chấn động, Dung Ngọc hoảng sợ, lật qua nhìn thấy trên màn hình lóe lên ba chữ Cố Triều Từ, nghĩ đến chuyện xấu hổ ngày hôm qua, trong lòng có chút không được tự nhiên, nhận điện thoại, người đàn ông bên kia nói: ” Tôi ở bên ngoài.”
” A, tôi lập tức đi ra, anh chờ tôi một chút.”
Hoa Tự Cẩm nghe cậu nói xong như vậy, lập tức hiểu được đầu dây bên kia là ai, không đợi cậu mở miệng liền nói thẳng: ” Đêm nay không cần đưa cậu, Cố tiên sinh gần đây đón cậu có chút cần mẫn nha!”
Nói xong chỉ liếc mắt nhìn Dung Ngọc.
Dung Ngọc: “…….”
Phải giải thích như thế nào mới có thể làm cho người đại diện tin rằng, người giàu nhất không phải là bạn trai tôi?