Nhìn xem anh ta đã nói, Tôn Thiên Thiên và Triệu Khoan đang yêu nhau! Nhìn dáng vẻ Tôn Thiên Thiên thỉnh thoảng liếc mắt đưa tình với Triệu Khoan, ai có chút kỹ năng quan sát cũng có thể nhận ra giữa bọn họ có gì đó mờ ám!
Sau khi nhận được câu trả lời, sự tò mò trong lòng của khách mời đã được thỏa mãn nhưng sự hứng thú đã giảm đi rất nhiều.
Có lẽ bọn họ bị Lâm Trà chiêu chuộng, một quả dưa loại này cũng không đủ nhét đầy răng của bọn họ.
Chỉ thế thôi sao?
Bùng nổ vỡ fan cũng được, nhưng nếu so sánh ví dụ này với Tinh Huy là ruộng dưa thì khả năng dùng từ tạo câu của Lâm Trà không tốt rồi!
Nhưng sao Lâm Trà có thể để bọn họ thất vọng được?
Chẳng bao lâu sau, đôi mắt của Lâm Trà lại sáng lên!
[Đậu má! Triệu Khoan này không đơn giản đâu, anh ta là một Hải Vương hoàn hảo! Trong lúc dụ dỗ Tôn Thiên Thiên, anh ta còn nuôi nhân tình ở bên ngoài]
[Mà hơn nữa, lần trước đi du lịch nước ngoài cùng Tôn Thiên Thiên, tự nhiên anh ta lại mang theo tình nhân cải trang làm trợ lý, đêm đó sau khi ngủ cùng Tôn Thiên Thiên xong, anh ta lại chạy qua phòng bên cạnh ngủ cùng tình nhân!]
Khách mời:!II
Ôi, hô hô! Thú vị quá rồiIII
Đây mới gọi là ruộng dưa! Lúc này mới bùng nổ mà!
Ở hiện trường quay phim, Tôn Thiên Thiên hồn nhiên hoàn toàn không biết, ánh mắt trìu mến nhìn Triệu Khoan trên sân khấu, lén nhìn trộm anh ta.
Các vị khách mời nhìn cô ta, vẻ mặt đồng tình. Tôn Thiên Thiên?
Cô vô thức sờ sờ tóc mình.
Cô ta có thể cảm nhận được đám người Liễu Minh Khiêm này rõ ràng đang nhìn vào đỉnh đầu mình.
Cô ta cũng không bị hói, kiểu tóc cũng ổn. Những người này nhìn gì thế?
Các khách mời: Nhìn kìa, trên đầu cô có một con vịt xanh -
Trong giờ nghỉ quay phim, Triệu Khoan bước xuống sân khấu, Tôn Thiên Thiên đưa cho anh ta một chai nước khoáng.
Các vị khách mời của "Thư giãn" ngồi sang một bên, nhìn Tôn Thiên Thiên và Triệu Khoan.
Tôn Thiên Thiên: ”..."
Triệu Khoan: "..."
Tôn Thiên Thiên và Triệu Khoan bị nhìn nhiều đến da đầu tê dại, đặc biệt là Triệu Khoan, anh ta luôn cảm thấy khó chịu khi những người này nhìn chằm chằm vào cái đầu hói của mình.
Vì thế anh ta tức giận nói: "Sao mọi người cứ nhìn chằm chằm tôi thế?"
Liễu Minh Khiêm và Trần Tiện Tri liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt hiền lành nói: "Tiểu Khoan à, cậu đang yêu sao?”
PD quay phim của "Thư giãn" vẫn ở cạnh đó, camera hướng về phía Triệu Khoan.
Triệu Khoan kinh ngạc, phản bác lại: "Sao có thể chứ? Tôi độc thân, không yêu đương!"
Đây là lời anh ta đã thông đồng nói trước với Tôn Thiên Thiên, hai người yêu đương bí mật, nên tuyệt đối sẽ không thừa nhận tình cảm này.
"Thật sao?" Liễu Minh Khiêm ra vẻ tiếc nuối nói: "Nhưng lần trước đi dạo phố cùng với Linh Nhị, tôi tình cờ nhìn thấy cậu đang ôm một cô gái! Tôi tưởng cô ấy là bạn gái của cậu, chẳng lẽ không phải sao?"
Sắc mặt Triệu Khoan lập tức trắng bệch.
Ôm một người phụ nữ? Triệu Khoan ôm rất nhiều phụ nữ. Nhưng ít khi anh ta ôm phụ nữ ở bên ngoài, có lẽ là ở nước ngoài, chẳng lẽ Liễu Minh Khiêm tình cờ gặp anh ta ở nước ngoài sao?
Lần nào nhỉ? Hơn nữa với ai chứ?
Bất kể lần nào, tốt nhất vẫn nên phủ nhận, dù sao Liễu Minh Khiêm cũng không quen biết anh ta, nên cứ nói anh ta nhìn lầm là được.
"Liễu lão sư, chắc ngài nhìn lầm rồi!"
Triệu Khoan cố tỏ vẻ bình tĩnh: " Sao nghệ sĩ như chúng tôi có thể ra ngoài dạo phố được, càng không thể đi cùng bạn gái vì sẽ bị fan vây quanh"
[A! Chắc Liễu lão sư đang nói lần ở Bắc Âu kia]
Lâm Trà hơi tự tin gật đầu: [Bây giờ ở Quảng trường Apollo, Bắc Âu vẫn đang là mùa đông. Chắc Triệu Khoan cảm thấy ở đó có ít người, sẽ không có ai nhận ra anh ta! Cho nên mới ngông nghêng ôm tình nhân ở nơi như thế]
"Bắc Âu, quảng trường Apollo."
Liễu Minh Khiêm cũng bắt chước phun mấy lời y chang này ra.
Sắc mặt Triệu Khoan tái nhợt, đôi môi mất hết màu đỏ, giọng nói hơi run rẩy: "Vậy chắc chắn ngài nhìn lầm rồi, tôi chưa từng tới Bắc Âu..."
Liễu Minh Khiêm: "Vé máy bay vẫn còn trong ví tiền của cậu, còn có hai vé nữa đó!"
Giọng Triệu Khoan run rẩy: "Tiếng Anh của tôi không tốt, sao có thể ra nước ngoài được..."