"Con trai à, khoảng thời gian trước ba đang ở trong đoàn làm phim! Mẹ con biết ba quay phim điên cuồng bất chấp ngày đêm dễ bị đau dạ dày, còn đặc biệt chuẩn bị cho ba một phòng riêng có đầy đủ thức ăn dinh dưỡng trong một thời gian dài!
Có một số người phụ nữ sống ích kỷ không làm được, lại nghi ngờ người khác không làm được, nữ nhân như vậy ngươi ngàn vạn lần không thể cưới!"
Tiểu Đào: "Ừ"
Người này nói như vậy trước mặt cô ta, chẳng lẽ là đang ám chỉ cô ta sao?
[Hừ! Tôi có chỗ nào không tốt!]
[Lão già tầm thường, mắt ông mù rồi à!]
[Lương Hoằng Thâm đột nhiên nói lời này có ý gì?]
[Ông ta nói như vậy ngay trước mặt Tiểu Đào, vậy câu nói "Một vài cô gái" mà ông ta nói, nhất định chính là Tiểu Đào!]
Lương Hoằng Thâm: '..."
Nhưng tại sao Lương phu nhân lại giúp Lương Hoằng Thâm chuẩn bị món ăn tốt cho dạ dày?
[Là vì hy vọng mỗi ngày ông ta đều công tác ở bên ngoài, chỉ cần cho bà ta nhiều tiền, như vậy bà ta mới có thể có tiền bao nuôi tình nhân trẻ mua xe mua nhà!]
[Dù sao cũng là sức lao động miễn phí, muốn chăm sóc để kéo dài sức lực của ông ta, cũng muốn chăm sóc để ông ta có thể làm được lâu hơn! Như vậy mới có thể kiếm tiền cho bà ta tốt hơn!
Các khách mời: "?"
Lương Hoằng Thâm: "?"
Vậy nên đây mới là nguyên nhân Lương phu nhân giúp Lương Hoằng Thâm đầu tư và chuẩn bị món ăn tốt cho bao tử sao? Ha ha ha ha ha ha ha!
Nhìn sơ qua thì Lương Hoằng Thâm đúng là một người lao động hoàn hảo!
Hơn nữa tài sản của vợ chồng sau khi kết hôn tài sản chung, mỗi một đồng mà Lương Hoằng Thâm làm trâu làm ngựa kiếm được, Lương phu nhân đã chiếm phân nửa!
Lục Yên Yên cảm thán từ tận đáy lòng: "Nếu Hạ Vân Tề dám cắm sừng tôi, đợi sau khi hai chúng tôi kết hôn, tôi sẽ quất roi bắt anh ta kiếm tiền cho tốt!"
Hai vai Giang Minh Khải run lên: "Nhưng tiền cô lấy, cũng có một phần của anh ta."
Lục Yên Yên: “..."
[Bất cẩn rồi, vẫn là Lương phu nhân hạnh phúc nhất!]
[Theo lý mà nói, Lương phu nhân sắp xếp thời gian cho Lương Hoằng Thâm, một năm 365 ngày, thì hết 360 ngày ở đoàn làm phim, chỉ có 5 ngày về nhà]
[Mà năm ngày này, tám phần là lúc Lương phu nhân "cơ thể không khỏe". ]
[Chỉ cần tốn năm ngày mua đồ, tốn chút thời gian đặt thức ăn bên ngoài, tốn chút thời gian kéo đầu tư, sau đó chỉ cần nằm yên là có thể thu tiền!]
Lương Hoằng Thâm giật mình.
"Sao, sao có thể chứ?"
"Vợ làm như vậy... Chỉ là vì để ông ta có sức khỏe làm việc ở bên ngoài tốt hơn thôi sao?"
"Ăn nói lung tung!"
Vợ đối xử với ông ta tốt như vậy mà!
Lương Hoằng Thâm nặng nề vỗ vai Lương Diệc Bác, nhẫn nhịn cắn răng nhưng vẫn đầy phẫn nộ: "Mẹ con, dịu dàng! Hiền thục! Thông minh! Hiểu chuyện! Cho dù biết quan hệ giữa ba và Thư Hương, vẫn thản nhiên như cũ! Sao bà ấy có thể không yêu ba được chứ!"
Làm sao có thể chỉ coi ông ta là sức lao động!
Phải biết rằng, nuôi tình nhân, thứ dùng chính là tài sản chung của vợ chồng! Nếu Lương phu nhân thật sự chỉ coi Lương Hoằng Thâm là sức lao động, há có thể dễ dàng tha thứ cho việc ông ta ăn nằm với Diệp Thư Hương? [Đúng vậy, đây chính là chỗ cao tay của Lương phu nhân]
[Để Lương Hoằng Thâm ngoại tình, tự áy náy với bản thân, vì thế sẽ càng cố gắng kiếm tiền hơn!]
[Thật sự không biết...'Dì Thư Hương" hiền lương thục đức mà Lương Hoằng Thâm nói... Chính là "tình phu" của Lương phu nhân sao]
[Ha ha ha, Lương Hoằng Thâm không ngờ tới Lương phu nhân còn có chiêu như vậy chứ gì? Ha ha ha!]
Mọi người: "?"
Đây là tình huống gì vậy chứ!
Chẳng lẽ Diệp Thư Hương là đàn ông sao?
Trong đầu Lương Hoằng Thâm như xuất hiện một cây gậy cảnh cáo, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.
Lâm Trà nói hươu nói vượn cái gì vậy!
Diệp Thư Hương làm sao có thể là tình nhân của Lương phu nhân?
Không phải là ông ta chưa từng quan hệ với Diệp Thư Hương, bà ta vừa trắng vừa mềm, dáng người có lồi có lõm, làm sao có thể là đàn ông được chứ! Chắc chắn là phụ nữ!
[Ai có thể ngờ rằng?]
Tiếng lòng của Lâm Trà lại vang lên lần nữa, hồn nhiên không biết tiếng lòng vừa rồi của cô đã tạo biết bao cơn sóng trong lòng các vị khách mời, vẫn ăn dưa theo ý mình như cũ
[Trong quá khứ, Lương phu nhân vẫn luôn vì xu hướng t.ì.n.h d.ụ.c của mình mà đau khổ tột cùng.