Anh ta không tưởng tượng được, Thẩm Túy trông như một tên ẻo lả nhưng lại rất mạnh.
Đôi tay mạnh đến mức giống như hai khối sắt được hàn chặt vào nhau, khiến Địch Tử Ngang không thể thoát được.
Chuyện kế tiếp càng dễ dàng, chủ yếu là Địch Tử Ngang bị Thẩm Túy bóp trật khớp. Tôn Thiên Thiên gọi bảo vệ tới rồi dẫn Địch Tử Ngang ra ngoài.
Quản lý công ty giải trí Hạo Thiên nhanh chóng chạy tới để đưa Địch Tử Ngang đến bệnh viện.
*
Sau khi Địch Tử Ngang rời đi, trong phòng yên tĩnh lại.
Triệu Cầm Tuyết có chút hoảng hốt. Vốn dĩ cô ta nên đi cùng Địch Tử Ngang nhưng lại bị Tôn Thiên Thiên ngăn lại.
Tôn Thiên Thiên lạnh lùng nói: "Sau khi Địch Tử Ngang về chắc chắn sẽ không tha cho chúng ta. Dù anh ta vu oan cho Thẩm Túy không thành công nhưng vẫn có thể khai đao với Cung Kha. Vì tự vệ, tôi cũng không thể tha cho anh ta."
Triệu Cầm Tuyết vẫn mơ màng, cũng không biết mọi người đang thảo luận cái gì. Ngược lại Tưởng Mộng Khê hiểu ý Tôn Thiên Thiên:
"Tôn tổng, cô muốn chúng tôi tố cáo Tiểu Địch tổng? Cô nên biết tôi và Triệu Cầm Tuyết sẽ không dám làm những chuyện phản bội Hạo Thiên như thế!"
Tố cáo Địch Tử Ngang không chỉ gây bất lợi cho anh ta mà ngay cả hai người họ cũng vậy.
Giới giải trí nhiều minh tinh ngã ngựa như vậy, có ai tố cáo người tài trợ của mình đâu? Mấy quy tắc ngầm của kim chủ và minh tinh đều không thể lộ ra ánh sáng, ai cũng không hy vọng đối phương gặp chuyện không may.
"Tôn tổng, giải trí Tinh Huy thành lập hơn hai mươi năm, từ nhỏ cô đã đi theo ba mình, hẳn là rõ ràng quy tắc trong giới này hơn tôi." Tưởng Mộng Khê chậm rãi nói: "Trừ phi cô có chứng cứ, nếu không quá khứ của chúng tôi với Tiểu Địch tổng có thể bị tẩy thành yêu đương."
"Cho dù không thể yêu đương thì người xảy ra chuyện cũng là chúng tôi, mà không phải Tiểu Địch tổng. Đã như vậy, chúng tôi càng không thể làm ra chuyện bất lợi cho Tiểu Địch tổng."
Tưởng Mộng Khê nhớ rõ khoảng thời gian trước có một nam minh tinh bị tố cáo có quan hệ với nhiều nữ minh tinh. Nhanh chóng câu chuyện bị tẩy trắng thành những nữ minh tinh kia quyến rũ anh ta, còn anh ta chỉ muốn yêu đương bình thường.
Sau đó, vô số fan đi chửi rủa nói cô không biết xấu hổ, quyến rũ anh trai nhà mình.
Tương tự, khoảng thời gian trước sự kiện Ôn Vấn Ngưng Hải bị phơi bày ra ánh sáng, rõ ràng là chuyện cô ấy và các bạn tình của cô ấy anh tình tôi nguyện, nhưng các fan lại không muốn tiếp nhận loại tình cảm này của cô ấy.
Thậm chí nói, trước đây không ít nghệ sĩ bởi vì ngoại tình mà sụp đổ, nam minh tinh yên lặng nhiều năm vẫn có thể ngóc đầu trở lại, nhưng nữ minh tinh lại sẽ hoàn toàn bị phong sát.
Vòng luẩn quẩn này, vĩnh viễn hà khắc với phụ nữ.
Đương nhiên Tưởng Mộng Khê có thể vạch trần Địch Tử Ngang, nhưng Địch Tử Ngang chính là kim chủ, kết quả xui xẻo chính là cô.
Cô ngước mắt nhìn Tôn Thiên Thiên, mắt đỏe hoe: "Tôn tổng, cô thật sự muốn đuổi cùng g.i.ế.c tận chúng tôi sao?"
Tôn Thiên Thiên dừng lại, đột nhiên có chút do dự.
Đều là phụ nữ, cô cũng rất phản cảm với sự hà khắc của mạng internet đối với phụ nữ. Cho nên sau khi cô lên làm phó tổng của Tinh Huy thì cô đã cố gắng nâng cao đãi ngộ đối với nữ nghệ sĩ. Có thể nói Tinh Huy là công ty giải trí tốt nhất đối với nữ nghệ sĩ.
Tôn Thiên Thiên cũng chỉ muốn đánh bại Địch Tử Ngang, cô cảm thấy dù Tưởng Mộng Khê với Triệu Cầm Tuyết đi đường tắt để xây dựng sự nghiệp nhưng cũng không làm chuyện độc ác gì.
Chỉ là Lâm Trà lại không cho là như vậy.
[Ai... Tưởng Mộng Khê thật sự cho rằng những người tiếp nhận trò chơi quy tắc ngầm này chỉ có cô và Triệu Cầm Tuyết?]
[Quản lý và Địch Tử Ngang giấu quá khéo. Tưởng Mộng Khê không nghi ngờ chút nào sao? Chuyện này ở Hạo Thiên đều đã trở thành một chuỗi sản nghiệp. Những nữ nghệ sĩ khác không chỉ phải phục vụ Địch Tử Ngang mà còn phải phục vụ quản lý của Hạo Thiên, thậm chí... một số quan chức cấp cao ở Hải Thị!]