[Sao đây?]
[Sao Liễu lão sư đột nhiên uể oải như vậy? Giống như một miếng cải trắng bị dập?]
[A! Nhất định là đang khổ não vì bệnh trĩ ở hoa cúc của mình đúng không]
[Liễu lão sư thất đáng thương!]
Khách mời khác: '...'
Người ta rõ ràng bởi vì cô làm lộ chuyện nên mới buồn rầu!
Người phụ nữ không biết nhìn lại mình này!...
Một đoạn Thái Cực quyền kết thúc, mọi người trở về tư thế đứng thẳng, hai tay khép lại tụ khí.
Lục Yên Yên thấy Liễu Minh Khiêm vẫn mang theo bộ dáng uất ức vô hồn thì an ủi nói: "Liễu lão sư... Mười người hết chín người bị rồi, tôi cảm thấy chị Tư Đồ cũng không thèm để ý.
Liễu Minh Khiêm gầm lên: "Nhưng tôi để ý!"
Ông đã trải qua việc bị m.ổ x.ẻ bí mật, bị biết được có bụng bia, bị mọi người biết bản thân là chó con của chị yêu...
Tối hôm qua còn dùng điện thoại di động chụp cả đêm!
Tự hủy diệt thôi...
Thế giới không đáng sống này!
Một đoạn Thái Cực quyên mới mở ra, Liễu Minh Khiêm như máy móc lại bắt đầu cắt dưa hấu, đẩy dưa hấu, đẩy cho bạn, đẩy cho hắn...
Ánh mắt Lâm Trà tròn xoe, đối với trạng thái của Liễu Minh Khiêm rất là lo lắng.
[Liễu lão sư nhất định là bởi vì bệnh trĩ của mình mà khổ não! Cho nên tối hôm qua mới có thể vừa chụp ảnh vừa tra bệnh viện!]
[Ai, tôi có nên gửi tin nhắn riêng cho ông ấy hay không, nói ông ấy biết bệnh viện Giang Tràng của Hải Thị trị liệu trĩ rất tốt, đến trị là khỏi ngay. ]
[Hy vọng sau khi Liễu lão sư biết sẽ không còn khổ sở như vậy!]
Liễu Minh Khiêm:..."
Chỉ cần cô không mò dưa của tôi thì tôi sẽ không buồn không khổi
Cảm ơn cô!
Lâm Trà lại đẩy dưa của Liễu Minh Khiêm hai cái, đột nhiên nghe được tiếng Giang Minh Khải ngáp.
Hôm nay vành mắt thâm quầng của Giang Minh Khải cũng rất nặng, tinh thần uể oải, thường hay ngáp một cái. Hơn nữa người này vẫn mặc quần áo cũ, thần sắc mệt mỏi hoàn toàn khác với hình tượng đẹp trai bức người ngày thường của đối phương.
[Tối qua anh Khải... Cũng thức đêm hả?]
"Không biết tối qua anh ấy thức khuya làm gì..."
Âm cuối cùng của Lâm Trà vang lên gợi lên sự tò mò vô hạn của các khách mời tại hiện trường.
Giang Minh Khải giật mình.
Đến lượt anh ta sao?l
Mẹ nó!
Liễu Minh Khiêm cũng giật mình.
Ha ha!
Nói mau! Nói nhanh lên!
Rốt cuộc tối qua Giang Minh Khải đã làm gì?
Trong chương trình giải trí này tuyệt đối không thể chỉ có một mình Liễu Minh Khiêm ông bị mất mặt!
[Anh Khải tối hôm qua... Thế mà lại chơi điện thoại đến hơn nửa đêm?]
Lâm Trà lật xem hệ thống ăn dưa, không thấy được gì chỉ đành gãi gãi cái sau gáy: [Quả nhiên, điện thoại di động chính là ma túy điện tử của người trẻ tuổi, nó đốt cháy ý chí của chúng ta, trộm đi thời gian của chúng ta] [Chỉ là rốt cuộc là thứ gì mà có thể làm cho anh Khải xem đến mê muội như vậy, cả đêm không ngủ đây?]
[Xem nào xem nào]
Giang Minh Khải: "!!!"
Giang Minh Khải tuyệt vọng che mặt.
Anh ta biết ngay là bản thân không thể chạy thoát.
Không thể chạy thoát được nữa!
Rất nhanh, anh ta đã nghe được âm thanh trầm bổng du dương chả Lâm Trà, âm điệu càng ngày càng hưng phấn...
[Chỉ có ba mươi phút, cho bạn ba mươi phút!]
[Ăn những thứ này đồ ăn sẽ có thể cho bạn trở thành người mạnh miệng nhất trên đời]
[Làm thế nào để lấy lòng phụ nữ trên giường? 180 chiêu thức! Sau khi học xong nhất định làm cho cô ấy đối với bạn muốn ngừng mà không được]
[Oa oa oa oa oa]
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Trà tràn đầy khiếp sợ:
[Đây là cái quái gì vậy? Tối hôm qua anh Khải xem là những thứ này! Cũng quá kinh khủng đấy]
Các khách mời cũng đều khiếp sợ.
Nhất là Lục Yên Yên, cô ấy nghiền ngẫm quét mắt nhìn Giang Minh Khải, cười hề hề: "Chàng trai, không phải chỉ là thời gian ngắn thôi sao? Không sao đâu, chúng ta nổi tiếng như này nên fan không ngại đâu!"
Giang Minh Khải ngửa mặt lên trời thét dài: "Nhưng tôi ngại!"
Ông đây chỉ muốn kéo dài thời gian! Ông đây rõ ràng thời gian không ngắn!
Cứu với! Cái tin bịa đặt này khi nào mới biến mất! Còn nữa, sao tối hôm qua anh ta lại tiện tay mà tìm kiếm những thứ này trên Baidu chứ!