Lâm Trà vừa cắn hạt dưa Giang Minh Khải mang đến, vừa nhỏ giọng oán thầm trong lòng:
[Cái gì mà quyên góp hết toàn bộ tài sản chứ? Phạm Cảnh Dục thật đúng là tự dát vàng lên mặt mình]
[Thấy Tô Nghiên và Phạm Phi Hồng phản bội mình, ông ta định đi tìm tình nhân và mấy đứa con riêng khác mà thôi]
Cái gì?
Phạm Cảnh Dục còn có tình nhân!
Còn tưởng rằng chỉ có đỉnh đầu Phạm Cảnh Dục xanh mơn mởn, hoá ra trên đầu Tô Nghiên còn có cả một cái thảo nguyên xanh mướt!
Phạm Cảnh Dục hừ lạnh một tiếng.
||||| Truyện đề cử: Bác Sĩ Nguy Hiểm |||||
Ông ta là một người đàn ông thành đạt, là CEO của công ty, có nhiều tình nhân không phải là điều hiển nhiên sao?
Tô Nghiên và Phạm Phi Hồng cho rằng chỉ có một mình bọn họ biết ngoại tình sao?
Quá ngây thơ!
Không chỉ có Phạm Phi Tường, những tình nhân khác của cũng đã sinh con cho ông ta.
"Thay vì để lại tài sản cho các người, tôi cảm thấy để lại cho những đứa con riêng kia còn xứng đáng hơn!"
Phạm Cảnh Dục dõng dạc nói: "Tôi còn có một đứa con gái, con bé rất chăm chỉ, 16 tuổi đã thi đậu đại học Bắc Kinh, hiện tại đang ở nước ngoài học lên tiến sĩ"
Lâm Trà lật xem hệ thống, hai mắt lóe sáng...
[Có điều bởi vì cô ấy là con gái cho nên ông ta mãi vẫn không đón về Phạm gia. ]
[Cô gái này thật sự rất ưu tú, trong khoảng thời gian nghiên cứu sinh có tổng cộng bốn bài kiểm tra, lần nào cô ấy cũng là người đứng đầu, cuối cùng còn nhận được học bổng toàn phần]
Phạm Cảnh Dục nghe vậy thì vô cùng đắc ý.
Còn không phải sao? Gen của ông ta chính là ưu tú như vậy đấy! So với đứa con gái lớn này của ông ta, Phạm Phi Hồng chẳng là cái thá gì cả
[Có điều... ]
Lâm Trà đột nhiên chuyển chủ đề [Cô gái này là con của tình nhân và một người đàn ông khác, cô ta cố tình nói là con gái ruột của Phạm Cảnh Dục để được ông ta chu cấp hàng tháng. ]
[Haiz, đúng là ngu ngốc, một nhà ba người bọn họ ở nước ngoài sống vô cùng hạnh phúc, ông ta lại chỉ một mực đưa tiền mà không hề hay biết!]
Phạm Cảnh Dục:???
Con gái bảo bối lại không phải là con ruột của ông ta?
Ông ta ngẫm kỹ lại, hình như đúng là như thế thật, đã rất lâu rồi ông ta chưa gặp lại cô tình nhân số 1 kia, thế nhưng mỗi tuần con gái đều sẽ gọi điện thoại cho ông ta một lần, còn luôn miệng bảo mình hết tiền, lúc đó ông ta cũng không nghĩ nhiều, tuần nào cũng sẽ chuyển cho cô ta một khoản tiền.
Chết tiệt! Hoá ra bọn họ chỉ muốn tiền của ông ta!
Đám người của tổ chương trình nhìn ra suy nghĩ này của ông ta, liếc mắt xem thường.
Nếu không thì sao?
Chẳng lẽ người ta còn có thể có mưu đồ gì với ông?
Phạm Cảnh Dục vội vàng nói: "Tôi còn có một đứa con chưa tới hai tuổi nữa, lúc vừa tròn một tuổi đã biết nói chuyện, bây giờ nó đang học song ngữ!"
Nếu không phải vì Phạm Phi Tường sinh ra sớm hơn đứa nhỏ này một tháng thì hiện giờ Phạm phu nhân chính là tình nhân số 2!
[Đứa bé chưa đầy hai tuổi kia cũng không phải là con ruột của Phạm Cảnh Dục, mà là do tình nhân số 2 nhặt được, bà ta đã giả mang thai. ]
[Vốn dĩ bà ta đã tính toán kỹ thời gian, sẽ "sinh" ra trước Tô Nghiên, thế nhưng Tô Nghiên lại sinh non, thành công trở thành Phạm phu nhân. ] Đám người của tổ chương trình sững sờ.
Sinh con mà cũng cần phải đấu đá thế à?
Trong lòng Lâm Trà phun nhổ.
[Tô Nghiên cũng chẳng trong sạch gì, bà ta vốn cũng là một trong số những tình nhân của Phạm Cảnh Duc]
[Phạm Phi Hồng phát hiện Phạm Cảnh Dục ở bên ngoài có rất nhiều tình nhân, hơn nữa ông ta đã qua lại với bọn họ từ khi Liêu San San còn sống, trong lòng anh ta cảm thấy vô cùng khó chịu. ]
[Ai ngờ cuối cùng bọn họ lại ở bên nhau]
Mọi người:!!!
Như vậy cũng được à?
Đám người nhịn không được liếc nhìn Phạm Phi Hồng, lại nhìn sang Tô Nghiên.
Như vậy xem ra, lúc trước Phạm Cảnh Dục nuôi một đống tình nhân ở bên ngoài, cắm sừng vợ cũ là Liêu San San. Bây giờ Phạm Phi Hồng lại cùng với Tô Nghiên cắm sừng ông ta, có thể nói là gieo nhân nào thì gặt quả nấy!
Trong chuyện này, chẳng có ai tốt hơn ai cả!
Sắc mặt Phạm Cảnh Dục càng đỏ hơn.