Trần Tiện Tri ngẫm lại lúc bọn họ còn hoạt động trong giới giải trí, cũng là Phạm Cảnh Dục nổi tiếng hơn một chút, nếu như chỉ cần một vai diễn, đoàn làm phim chắc chắn sẽ chọn Phạm Cảnh Dục.
- Không phải là do kỹ năng diễn xuất của Phạm Cảnh Hằng không tốt, mà là do ông ấy không giỏi ứng xử bằng anh trai.
Hai người Phạm Cảnh Dục và Phạm Cảnh Hằng nghe thấy giọng nói của Lâm Trà, phản ứng cũng giống như miêu tả của cô: Phạm Cảnh Dục dương dương đắc ý, Phạm Cảnh Hằng thì có chút xấu hổ cúi đầu.
"Cảnh Hằng có chút nhút nhát, tôi vẫn luôn khuyên em ấy nên thành gia lập nghiệp sớm một chút, nhưng em ấy lại không nghe, trì hoãn đến tận bây giờ."
Phạm Cảnh Dục vỗ vai Phạm Cảnh Hằng: "Người ta ở cái tuổi này đều đã con cháu đầy đàn, chỉ có em là vẫn cô độc sống cùng với thú cưng thôi!"
Phạm Cảnh Hằng xấu hổ cười.
Các vị khách ở hiện trường sẽ nể mặt Phạm Cảnh Dục là người tài trợ cho chương trình, nhưng khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp thì không:
[Mặc dù tôi không cô đơn nhưng khi nghe Phạm Cảnh Dục nói lời này vẫn cảm thấy có chút không thoải mái]
[Tôi cảm thấy ông ta nói chuyện với Phạm Cảnh Hằng khá hống hách, thật khó chịu]
[Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đây thật sự là tư tưởng cổ hữu của thế hệ trước, mọi người đều phải sinh con dưỡng cái trước tuổi già, còn thú cưng chỉ là súc sinh, căn bản không phải người nhà. ]
[Thú cưng cũng là người nhà của tôi]...
Phạm Cảnh Hằng đã quá quen với sự chế nhạo của anh trai, cười nói: "Cùng lắm thì... sau này toàn bộ tài sản của em đều để lại cho Phi Hồng và Phi Tường, nhờ hai đứa nó chăm sóc em khi về già được không?" "Em nói cái gì vậy!"
Phạm Cảnh Dục nhíu mày, nắm lấy bả vai Phạm Cảnh Hằng: "Con của anh cũng chính là cháu của em! Em không có con thì tụi nó có bổn phận chăm sóc cho em thật tốt! Đây không phải là chuyện đương nhiên sao? Chúng ta chính là anh em ruột mà."
[Ô ô ô, tôi đã hiểu lầm Phạm lão sư rồi! Tình cảm của họ thật đáng ngưỡng mội]
[Tuy rằng Phạm Cảnh Dục có chút hống hách... Nhưng ông ấy vẫn rất hay giúp đỡ Phạm Cảnh Hằng, trước đây tôi có nghe nói, trước kia Phạm Cảnh Dục rất nổi tiếng, có rất nhiều người tìm ông ấy quay phim, nhưng ông ấy vẫn sẽ nhường cho em trai mình một số vai diễn. ]
[Công bằng mà nói, người anh trai Phạm Cảnh Dục này có cái gì không tốt đâu, vào giới giải trí cũng dẫn dắt em trai theo, mở công ty còn cho em trai cổ phần, cuối cùng còn tình nguyện để cho con trai mình chăm sóc em trai khi về già, chỉ là nói vài câu hơi khó nghe thôi mà, có mất miếng thịt nào đâu. ]
[Tôi chỉ muốn nói là các sản phẩm của Đa Dạng Niên Hoa dùng rất tốt, mọi người nên ủng hộ. ]...
Các vị khách lại trò chuyện với nhau một hồi, đảo mắt đã đến buổi chiều.
Để phối hợp cho việc tuyên truyền sản phẩm, tổ tiết mục đã sắp xếp hoạt động buổi chiều là tham quan Phòng thí nghiệm Đa Dạng Niên Hoa, tìm hiểu các loại sản phẩm của kim chủ ba ba tài trợ...
Sau khi đi vào phòng thí nghiệm, mọi người bắt đầu tản ra tham quan, riêng Liễu Minh Khiêm và Trần Tiện Tri là nghệ sĩ lớn tuổi, việc trang điểm đã có nhà tạo mẫu riêng, bọn họ không cần phải tìm hiểu.
Giang Minh Khải là một người đàn ông đích thực, một mực chỉ quan tâm đến thể thao, thỉnh thoảng đắp mặt nạ đã là cực hạn rồi, hoàn toàn không biết gì về mỹ phẩm.
Nhưng ba người Lục Yên Yên, Lâm Trà, Chu Trạch Hủ lại vô cùng hăng hái, chăm chú nghe nhân viên nghiên cứu khoa học phổ cập kiến thức.
"Che khuyết điểm này là sản phẩm mới của công ty chúng tôi, tổng cộng có sáu màu, phù hợp với tất cả các tông da."
Bộ ba mỹ nhân: "Oa! Thử xem!"