Trần Vân: "Lam Phong Linh, nhãn hiệu này là mỹ phẩm dưỡng da nội địa dòng tầm trung, là nguồn tài nguyên rất tốt với cô. Ngày mai chúng ta sẽ đến Thiên Diệu để ký hợp đồng. Nếu mọi chuyện suôn sẻ, chúng ta có thể quay xong thì cô cũng xong nhiệm vụ tuần này của mình, có thể dành thêm một chút thời gian để học thuộc kịch bản."
Lâm Trà gật đầu: "Được."
*
Ngày hôm sau, Lâm Trà ngồi trong xe phòng, đi tới công ty giải trí Thiên Diệu.
Trong xe, thợ trang điểm Tiểu Trương đang trang điểm cho Lâm Trà. Làn da của Lâm Trà rất đẹp, da mịn màng như mỡ đông, đường nét trên khuôn mặt cũng rất thanh tú, khuôn mặt không hung dữ lắm, mà khuôn mặt nhẹ nhàng khiến người khác cảm thấy rất thoải mái, mang theo chút ham muốn thuần khiết.
Tiểu Trương là thợ trang điểm đã làm việc nhiều năm với Tinh Huy, cũng từng trang điểm, tạo kiểu cho rất nhiều ngôi sao, nhưng những ngôi sao có làn da đẹp và ngoại hình đẹp như Lâm Trà vẫn rất hiếm thấy.
Cô ta có linh cảm rằng dựa vào kỹ năng diễn xuất và khuôn mặt này của mình, Lâm Trà nhất định sẽ trở nên nổi tiếng.
Lâm Trà từ chối cho ý kiến, chỉ mỉm cười.
Làm sao tới lượt cô nổi tiếng chứ, đoán có lẽ không bao lâu nữa nữ chính sẽ tới chèn ép cô thôi!
Chiếc xe đã đến tòa nhà của Thiên Diệu.
Bên ngoài tòa nhà chật kín fan hâm mộ cầm bảng đèn và biển hiệu ủng hộ, vừa thấy có người bước ra, bọn họ lập tức vây quanh, khi nhận ra đó không phải là anh trai nhà mình thì từng người sẽ tản ra.
Lâm Trà nhìn thấy tên trên các biển hiệu ủng hộ của bọn họ qua tấm kính một mặt.
"Phó Tinh Hàn?” "Cậu ta là người mới nổi tiếng rất nhanh gần đây, đúng rồi có lẽ sau khi trở thành đại sứ thương hiệu của Lam Phong Linh, cậu ta nổi tiếng hẳn."
Trần Vân cũng nhìn thấy biển hiệu ủng hộ ở bên ngoài, giải thích với Lâm Trà:
"À, Lam Phong Linh cũng mời cô làm người phát ngôn, nên lát nữa hai người sẽ cùng nhau quay ."
Lâm Trà không biết Phó Tinh Hàn trông như thế nào, nhưng nhìn những bức ảnh ở trên bảng cổ vũ trong tay fan hâm mộ thì trông cậu ta đẹp trai theo kiểu gian xảo, cũng có phần âm hiểm.
"Sao thế, nhìn thấy nhiều cậu ta có nhiều fan hâm mộ như vậy, cô ghen ty sao?"
Nhìn thấy Lâm Trà vẫn nhìn chằm chằm vào fan hâm mộ của Phó Tinh Hàn ở bên ngoài, Trần Vân đột nhiên hỏi: "Có Tinh Huy chúng tôi hỗ trợ cô, không bao lâu nữa cô cũng sẽ trở nên nổi tiếng như vậy."
Lâm Trà: "Đừng đừng đừng đừng, như vậy là được rồi."
"Còn có người không muốn mình nổi tiếng sao?" Trần Vân mỉm cười.
Lâm Trà ngượng ngùng sờ chóp mũi, cũng không thể nói với Trần Vân mục tiêu thật sự của mình là muốn bị toàn bộ mạng xã hội bôi đen rồi rút lui chứ?
Vì vậy cô đã khéo léo nói: "Tôi nghĩ cuộc sống cần phải thực hiện từng bước một. Tôi không có tác phẩm nào, đột nhiên nổi tiếng cũng không phải là chuyện tốt gì đúng không?"
Nghe vậy, Trần Vân hơi ngạc nhiên.
Không ngờ còn trẻ mà tâm lý của Lâm Trà lại vững vàng, không kiêu ngạo cũng không nóng nảy.
Lúc này cô ta đang nhắn tin Wechat cho Tôn Thiên Thiên, báo cáo mình đã đưa Lâm Trà tới tòa nhà Thiên Diệu.
Cuối cùng, cô ta cũng chân thành nói thêm một câu từ tận đáy lòng.
Trần Vân: [Tôn tổng, tôi đã dẫn dắt rất nhiều nghệ sĩ, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy một người giống như Lâm Trà. Cô ấy không chỉ có vẻ ngoài đẹp mà kỹ năng diễn xuất cũng tốt, tính cách cũng rất trầm ổn, cư xử khôn khéo hiểu chuyện, không thích tham gia náo nhiệt, một cô gái như vậy thật khiến người khác yêu thích mà] Lúc này Tôn Thiên Thiên đã đến công ty giải trí Thiên Diệu. Đứng trước cửa kính trong suốt từ trần đến sàn xem tin nhắn Trần Vân gửi.
Ai cơ?
Lâm Trà?
Tính cách trầm ổn? Cư xử khôn khéo và hiểu chuyển sao? Không thích tham gia náo nhiệt sao?
Ôi trời!
Người đại diện Trần, cô thật sự không biết một tý gì vê nghệ sĩ của mình cả!