Bùi Hồng Vân? Ảnh đế Bùi Hồng Vân sao?!
Các vị khách mời thường trú và khách mời phi hành mới tham gia đều trợn tròn mắt, người này càng mở to hơn người kia.
Đây chính là Bùi Hồng Vân mài! Bùi Hồng Vân đã từng giành được giải thưởng Ảnh đế. Vậy mà anh ta thật sự bị cong sao?!
Một vài vị khách mời còn lại đã biết tin tức này ngay từ chương trình đầu tiên và cũng chấp nhận chuyện này.
Nhưng Lâm Trà vẫn không nhịn được mà chửi thầm.
[Phì! Đồ gay khốn nạn!]
[Bùi Hồng Vân là cái quái gì vậy! Rõ ràng kỹ năng diễn xuất đang tài năng, anh ta đã là một nhân vật đẳng cấp trong giới, nhưng nói đến cư xử trong chuyện tình cảm, thật sự quá khốn nạn, quá khốn nạn mà]
[Lúc trước Bùi Hồng Vân tán tỉnh Bao Văn Hãn chỉ vì thua cá cược với bạn bè, cho nên phải bẻ cong tiểu soái ca ở lớp dưới, Bao Văn Hãn chỉ là người bị hại thôi!]
[Đến bây giờ Bao Văn Hãn vẫn còn chưa biết sự thật! Anh ta còn tưởng Bùi Hồng Vân kéo mình vào trong cái hẻm nhỏ vì thích mình!]
[Sau khi Bùi Hồng Vân có được Bao Văn Hãn, anh ta không còn trân trọng nữa mà đi tấn công những thẳng nam khác]
[Đúng vậy, chuyện Bùi Hồng Vân thích làm nhất là bẻ cong các thẳng nam! Dựa vào gương mặt tuấn tú của mình, anh ta đánh đâu thắng đó ngay cả ở trong làng giải trí nơi có vô số soái ca, cho đến khi gặp Liễu Minh Khiêm! Anh ta đã đổ Liễu Minh Khiêm]
Đám khách mời mới tham gia:??
Ảnh đế Bùi đổ Liễu Minh Khiêm sao?
Liễu Minh Khiêm nào? Chẳng lẽ là Liễu Minh Khiêm vẫn đang ưỡn bụng như thai con nhỏ ba tháng đang há to miệng ăn bánh bao thịt sao?! Liễu Minh Khiêm: "...?"
Nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ hóa đá của đám người Lục Yên Yên, Liễu Minh Khiêm lúng túng gãi gãi ót.
Dưa ăn thì cứ ăn, sao lại dính trên người mình? Còn tưởng rằng chuyện này đã kết thúc từ lâu rồi chứ!
[Có lẽ vì không chiếm được nên mới càng chấp niệm hơn?]
Lâm Trà thâm nghĩ: [Dù sao, lúc còn trẻ Liễu lão sư cũng là một anh chàng tuấn tú phong độ! Chỉ là tôi chưa từng xem ảnh chụp lúc trước của ông ấy nên không biết đẹp trai đến mức nào]
Bây giờ không thể tìm kiếm nhưng phiên bản trung niên của chàng thiếu niên đẹp trai đó đang ở ngay trước mặt. Lâm Trà ngẩng đầu lên và lén lút liếc nhìn Liễu Minh Khiêm trước mặt.
Liễu Minh Khiêm cảm nhận được ánh mắt Lâm Trà, lập tức ngồi thẳng dậy, ưỡn n.g.ự.c hóp bụng lại, cố gắng ra vẻ chàng thiếu niên trước đây.
[Nhìn chằm chằm... ]
[Nhìn chằm chằm... ]
[Nhìn chằm chằm... ]
Lâm Trà im lặng cúi đầu.
[Người ta nói nói năm tháng giống một con d.a.o mổ heo, Liễu lão sư như bây giờ... Chẳng lẽ ông ấy đã trải qua một trăm tám mươi con d.a.o mổ heo rồi sao?]
Liễu Minh Khiêm:???
Ông đây mới hơn bốn mươi tuổi, hơi bụng bia nhưng vẫn rất đẹp trai có được không!
Lâm Trà thật sự không có mắt nhìn mà!
Các vị khách mời xung quanh cúi đầu cười thầm. Lâm Trà cũng không nghe rõ, chỉ cầm một cái bánh bao, tiếp tục đào dưa.
Sau khi xem lại quá khứ của Bao Văn Hãn, đương nhiên phải xem lại quá khứ của Chu Trí Tuệ. [Khang Khang cho tôi biết, Chu Trí Tuệ bị cong từ lúc nào-]
Vài giây sau, mặt Lâm Trà có vẻ kinh ngạc.
[Ôi? Chu Trí Tuệ thật sự bị cong từ nhỏ]
[Thật không ngờ, thật không ngờ đến mà! Tất cả ba người trong nhà của Chu Trí Tuệ đều là người đồng tính! Anh ta có hai người ba đồng tính và cậu ta cũng vậy. ]
[Là con nuôi của một cặp đôi đồng tính nam này]
[Hai người ba yêu nhau từ khi còn đi học, nhưng bởi vì không được những người xung quanh cho phép nên bọn họ cũng không công khai mối quan hệ của mình ra bên ngoài, nhưng vẫn luôn sống cùng nhau. ]
[Sau đó hai người nhận nuôi Chu Trí Tuệ và nói với Chu Trí Tuệ biết hai người bọn họ có quan hệ yêu đương đồng tính. Bọn họ cũng nói với Chu Trí Tuệ rằng dù xu hướng t.ì.n.h d.ụ.c khác giới hay cùng giới đều bình thường, không có gì sai trái cả. ]
[Từ nhỏ Chu Trí Tuệ đã được giáo dục giới tính tương đối tích cực, sau tuổi dậy thì phát dục, anh ta cũng nhận ra mình thích con trai, cũng từng có vài lần yêu đương với mấy nam sinh cùng khuynh hướng giới tính. ].
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. 9 Kiếp Sau! Tôi Gặp Em!
2. Mỵ Khuynh Thiên Hạ
3. Từng Bước Trộm Tâm
4. Hồng Bài Thái Giám
=====================================
Xem đến đây, Lâm Trà không khỏi bùi ngùi——