Về phần ông trùm trong nước, cô cũng không muốn bỏ qua.
“Đừng xem thường, nhà này cũng là lão hồ ly, át chủ bài đừng vội vàng nói ra cho bọn họ xem.”
“Biết.” Tề Thiệu vẫn cảm thấy nếu cô làm tài chính cũng sẽ rất thành công. “Nếu không, em đi cùng anh đi.”
Cố Vân Khê không cần nghĩ ngợi liền lắc đầu, nói: "Không được, bên trung tâm rất nhanh sẽ phóng vệ tinh viễn thông di động đầu tiên, em muốn ở bên cạnh quan sát cuộc thí nghiệm này.”
Đối với cô, thật sự là không có chuyện gì quan trọng hơn chuyện này, những thứ khác đều bị cô bỏ qua.
Tề Thiệu cũng đã quen với bản chất cuồng công việc của cô, quen với việc cô luôn đặt lợi ích quốc gia lên hàng đầu. Cô chính là người như vậy, anh cũng không còn biện pháp nào khác: "Vậy cũng phải ăn uống đàng hoàng một chút.”
“Biết rồi. "Cố Vân Khê vui vẻ ngẩng đầu hôn lên môi anh:" Ông xã thật tốt.”
Cô vĩnh viễn sáng sủa tươi đẹp như vậy, mang đến cho người bên cạnh tràn đầy năng lượng tích cực, làm cho Tề Thiệu nhịn không được muốn tới gần, muốn cùng bà xã hôn hôn một chút.
“Khi nào thì em sinh cho anh một đứa bé đây?”
Cố Vân Khê nghe vậy có chút sửng sốt, nói: "Không phải đã nói 25 tuổi rồi sao? Làm sao vậy?”
Nếu muốn sinh cục cưng bọn họ ít nhất phải trì hoãn hơn một năm, cô cũng không thể thật sự sinh ra liền mặc kệ đứa bé được, như vậy thì đối với cục cưng thật sự là không công bằng.
Nếu không sinh thì thôi, một khi đã sinh thì phải chịu trách nhiệm với đứa bé.
“Anh đi dự tiệc đầy tháng của Hoắc gia, đứa bé mới sinh nhà bọn họ nhìn có chút đáng yêu.” Tề Thiệu dán thật chặt vào mặt cô, nói: "Nhưng anh khẳng định rằng cục cưng của chúng ta sẽ đáng yêu hơn.” Cái ham muốn hơn thua đáng ghét này. “Phụt, đồ ngốc. "Cố Vân Khê bị anh chọc cười, nói: " Nhưng em còn muốn cùng anh trải qua vài năm ngọt ngào của hai người chúng ta, không có người khác, chỉ có hai chúng ta mà thôi.”
Tề Thiệu nhất thời bị cô dỗ dành, trong lòng vô cùng ngọt ngào, nói: "Được rồi, nghe lời em vậy.”
Tề Thiệu: ……Vợ tôi rất yêu tôi, tôi thật sự rất vui vẻ.!!
Thời gian trôi qua thật nhanh, Cố Vân Khê tiếp tục công việc không có tiếng tăm gì của cô, ẩn mình trong bóng tối điện cuồng nghiên cứu.
Mà Tề Thiệu oanh oanh liệt liệt, ầm ĩ khắp nơi ai cũng đều biết đến hắn.
Hắn thành công đầu tư tập đoàn bốn sao, trở thành đại cổ đông của tập đoàn đó, nhưng lại không trực tiếp tham gia kinh doanh.
Hắn phá hỏng chuyện tốt của tổ chức tiền tệ quốc tế, hoàn toàn đắc tội hết với bọn họ, nhưng như thế thì sao chứ?
Hiện tại trong tay hắn cầm rất nhiều quỹ tài chính lớn, vừ hợp lý vừa hợp pháp, ngay cả quốc gia cũng ủng hộ hắn, bọn họ còn ở đây lảm nhảm cái gì chứ.
Chỉ chớp mắt, đã đến năm 98, George chính thức khai hỏa phát s.ú.n.g đầu tiên nhắm đến HK.
Lúc này đây, ông ta mang theo quỹ tư bản toàn cầu tập kích đến đây, khí thế vô cùng hung hăng, thề nhất định phải ăn được khối m.á.u tươi này.
Ông ta có kinh nghiệm cực kỳ phong phú, lúc trước bọn họ cũng đã tiến hành mấy lần thăm dò trước, nên hiện tại ông ta định dốc toàn lực, thủ đoạn cũng vô cùng độc ác, lão luyện.
Chính phủ HK buộc phải ứng chiến, tế ra một con át chủ bài, đó là tăng lãi suất.
Quả nhiên, George lựa chọn rút lui, ngay tại thời điểm mọi người thở phào nhẹ nhõm, một hồi âm mưu lớn hơn nữa đang âm thầm được chuẩn bị.
Bọn họ còn không biết, đây chỉ là cái trò mèo múa kiếm của các nhà đầu cơ mà thôi, chiêu thức thật sự vẫn còn đang nằm ở phía sau......