Cố Như nhìn chằm chằm Cố Vân Khê, nói: "Cố Vân Khê? Không có khả năng, Cố Vân Khê không thể lớn như vậy, cô ta cũng không có đẹp như vậy. Cô ta phải vừa gầy vừa khô, sắc mặt vàng vọt......”
Mà người phụ nữa trẻ tuổi trước mắt này da thịt trắng như tuyết, tóc đen nhánh xinh đẹp, ánh mắt sáng ngời có thần, ngũ quan thanh lệ, khí chất bất phàm, cả một người tựa như bạch phú mỹ, hơn nữa trên người cô còn mang theo một cỗ tri thức, quả thật rất xuất sắc.
Cô ta bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó, lớn tiếng nói: "Tôi biết, cô đây là đang giả mạo Cố Vân Khê. Có tôi ở đây, loại người tâm cơ nặng như cô đừng hòng thực hiện được gian kế của mình.”
Tề Tĩnh:...
Hoắc Vân Sơn:...... Cô ta nói Cố Vân Khê đang giả mạo chính mình sao?
Khóe miệng Cố Vân Khê không khỏi co rút, cô ta đúng là bệnh không nhẹ nha. "Tại sao tôi phải giả mạo?”
Trong mắt Cố Như tràn đầy oán hận, nói: "Toàn thế giới đều biết người chồng tôi yêu chính là con tiện nhân Cố Vân Khê kia. Cô đây là muốn mượn cơ hội này để tiếp cận anh ấy, chia rẽ vợ chồng chúng tôi, cô thật ác độc..."
Hoắc Vân Sơn nghe không nổi nữa, đây là cái quái gì vậy, cho dù là phim truyền hình cũng không dựng cái vở kịch điên khùng này. "Tiểu Khê, mau đi đi, anh đưa em ra ngoài.”
Nói xong lập tức lôi kéo Cố Vân Khê đi ra ngoài, anh sợ ở lâu thêm một chút nữa sẽ khiến cho cô cũng lây nhiễm cái bệnh điên đáng sợ này.
Không nghĩ anh trước đây lại còn trông cậy vào cái chuyện ‘tái sinh’ hoang đường này, để có thể biết được tin tức của mấy chục năm sau nữa chứ.
Tề Tĩnh không chút do dự đuổi theo bọn, Cố Như ở bên này cũng nóng nảy muốn đuổi theo, nhưng cô ta rất nhanh đã bị cảnh sát gắt gao túm lấy. Cô ta không khỏi tức giận thét chói tai, nói: "Ông xã, em không cho anh đi cùng con hồ ly tinh kia, không được, anh có nghe thấy không?"
Ba người càng nghe cô ta nói càng chạy nhanh hơn, tựa như phía sau thật sự có quỷ đang đuổi theo bọn họ.
Đợi khi cách thật xa, không nghe thấy tiếng thét chói tai của cô ta nữa, ba người không hẹn mà cùng thở dài một hơi.
“Thật đúng là có bệnh mà, trong đầu cô ta rốt cuộc là chứa cái gì vậy? "Hoắc Vân Sơn cũng không nhịn không được mà chửi một câu. Hiện tại bọn họ có thể thấy được anh bị cô ta làm cho ghê tởm đến thế nào. Trong đầu những người này chỉ biết đến tình yêu thôi sao? Nếu đã nghĩ tới việc cống hiến cho quốc gia, thì ít nhất cũng phải sống tốt cho cả đời này chứ.
Nếu cô ta thật sự được ‘tái sinh’ thì đó chính là ngón tay vàng may mắn của cô ta, còn muốn cái gì nữa đây?
Bọn họ cũng không cần cô ta và Cố Vân Khê trả giá gì cho quốc gia này, chỉ cần đừng làm cho mọi chuyện rối tung lên là được rồi. Cứ coi như mình may mắn sống lại được một đời, sắp xếp một chút kế hoạch, kiếm thêm một chút tiền, hưởng thụ cho bản thân chính mình, không phải tốt rồi sao?
Mà thôi, thiếu chút nữa anh cũng bị người ngu xuẩn kia làm lệch hướng rồi.
Anh là một người vô thần, tuyệt đối sẽ không tin những chuyện này.
Cố Vân Khê thì không sao cả, mặc kệ Cố Như giả bộ hay không, vận mệnh của cô cũng đã được định trước.
Bên tai đột ngột vang lên giọng nói của Tề Tĩnh: “ Cái kia... lời của cô ta, các người đừng cho là thật." “
“Câu nào?” Cố Vân Khê nhìn ánh mắt khẩn trương của Tề Tĩnh, bỗng nhiên hiểu được, trong lòng cô cũng không khỏi căng thẳng, vội nói: “Lời nói của một người bệnh thần kinh sao có thể cho là thật được chứ? Tôi một chữ cũng không tin.”
Với sự nhạy bén của cô, không thể không biết chút tâm tư kia của Tề Tĩnh, nhưng cô vẫn luôn cảm thấy đây là sự tác động của nội dung vở kịch, chứ y không phải thật lòng thích cô, nên cô cũng chưa từng có để chuyện này ở trong lòng. Cô thay đổi đề tài, nói: "Đúng rồi, anh cùng với anh trai của tôi gần đây thế nào?”
Cố Hải Ba vừa về nước liền đầu tư vào việc gây dựng sự nghiệp, vợ chồng Cố Vân Khê và Tề Thiệu trở thành cổ đông lớn nhất, cung cấp vốn và hỗ trợ kỹ thuật cho cậu. Nhưng bọn cô chỉ phụ trách chia hoa hồng, không tham gia kinh doanh, giữ lại chế độ phủ quyết một phiếu.
Tề Tĩnh cũng nhập cổ phần vào đây, cùng Cố Hải Ba gây dựng sự nghiệp làm công ty internet. Lúc trước bọn họ vốn là đối tác làm ăn với nhau, cùng nhau kinh doanh chuỗi cửa hàng trà sữa, nên đối với đối phương cũng rất hiểu rõ, phối hợp với nhau cũng rất ăn ý.
Hai người chiêu binh mãi mã, lôi kéo được một đội ngũ về làm việc dưới trướng cho mình.
Thấy cô tự nhiên hào phóng, Tề Tĩnh âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nói: "Bận, vô cùng bận. Nhưng hiện tại công ty kinh doanh cũng rất thuận lợi, Hải Ba đang cố gắng điều chỉnh kỹ thuật lần cuối cùng, nếu có cơ hội cô cứ qua đây kiểm tra thử xem.”
Không thể không nói, kỹ thuật của Cố Vân Khê mới là đỉnh nhất, nếu có vấn đề gì bọn họ không giải quyết được, chỉ cần cô ra mặt là mọi chuyện sẽ xong. Có cô áp trận, bọn họ còn sợ cái gì nữa chứ?