Lúc đầu thì không giới thiệu cô với mọi người, bây giờ lại tạo cho cô danh thế lớn đến như vậy, thật là kỳ lạ.
Mọi người hai mặt nhìn nhau, thầm hạ quyết tâm, tôi nhất định phải cướp được người a.
Cô phải thừa nhận trên đời này có rất nhiều thiên tài có thiên phú trời sinh, thông minh tuyệt đỉnh, lại vô cùng cố gắng. Chẳng hạn như mọi người ở đây cũng đều là nhân vật cực kỳ lợi hại, ở phương diện nào đó thì lại đặc biệt xuất sắc. Cô cũng đã từng gặp qua rất nhiều thiên tài kinh tài tuyệt diễm khác, vì thế so với họ cô cũng nhỏ bé mà thôi.
Ngay khi mọi người lại triển khai một đợt cướp người mới, lãnh đạo đứng đầu hội nghị đi vào, cười nói: "Sao lại ồn ào như vậy?”
Mọi người nhao nhao vây quanh ông, đồng thời nói: “Lãnh đạo, ngài tới vừa lúc, ngài đem người mới này cho tôi đi.”
"Lãnh đạo, lực lượng khoa học và công nghệ của đơn vị chúng tôi đang thiếu hụt nhân sự nghiêm trọng, hiện đang rất cần luồng gió mới."
“Phải đưa cho chúng tôi, dự án của chúng tôi đã bị kẹt rất lâu rồi, cô ấy nhất định có thể giúp đỡ.”
“Vớ vẩn, đó là hạng mục vật liệu riêng của ông, ông hùa theo làm gì chứ? Đi sang một bên đi.”
….
Lãnh đạo nhìn Cố Vân Khê mặt không chút thay đổ nào, không hiểu sao ông bỗng có chút muốn cười.
“Tiểu Khê, nghe nói cô cũng có nghiên cứu về máy móc và vật liệu? Khi còn bé cô còn đã tự tay cải tạo xe cơ giới ba bánh của nhà mình.”
Khi còn nhỏ? Không phải chứ? Mọi người bỗng nhiên im lặng lắng nghe câu trả lời của cô.
Cố Vân Khê không tiếng động thở dài, rốt cuộc ông ấy đang muốn làm gì vậy chứ?
Cô Vân Khê trả lời. "Học không giỏi lắm nên tôi ngại nói ra.”
Ánh mắt Tô lão gia sáng lên, cười nói: " Vậy cô có hiểu biết gì về vật liệu hàng không vũ trụ không?”
“Biết một chút. "Cố Vân Khê nói rất hàm súc.
Tô lão gia hưng phấn không thôi: "Lãnh đạo, đứa nhỏ này phải cho viện nghiên cứu hàng không vũ trụ chúng tôi. Cô bé trời sinh bắt buộc phải theo ngành này.”
Lãnh đạo khẽ lắc đầu, nói: "Tiểu Khê, cô cảm thấy nơi này thế nào?”
Cố Vân Khê nhìn ông một cái, cái miệng nhỏ nhắn mấp máy vài lần, rồi mới nói: "Không vấn đề gì.”
Lãnh đạo đã sớm đưa ra quyết định cho cô: "Ở đây tổng cộng có tám viện nghiên cứu lớn, còn có trung tâm luận chứng đánh giá và trung tâm thông tin khoa học quân sự, cô vào trung tâm thông tin, phụ trách chuẩn bị xây dựng hệ thống thông tin phòng thủ GUO, trực tiếp thuộc quyền quản lý của tôi." Hiện trường xôn xao, lượng tin tức này quá lớn, ngài ấy phải để bọn họ chậm rãi tiêu hóa mới được.
“A. "Cố Vân Khê sớm đã đoán được mình sẽ đến đơn vị để nhận chức, nhưng cô lại không ngờ đến mình phải nhận một nhiệm vụ trọng đại như vậy.
Hệ thống thông tin của quân đội, lượng công việc này thật sự quá lớn, lại vô cùng rườm rà. Không chỉ vậy, cô còn phải đi giao tiếp với các quân khu và các đơn vị bảo mật.
Bỗng nhiên, trong đầu cô hiện lên một ý niệm, hội thảo nghiên cứu học thuật hôm nay không phải chỉ để trao đổi kinh nghiệm học tập, mà mục đích chính của lãnh đạo chính là đẩy cô lên sân khấu, tạo thế cho cô, lót đường cho công việc sau này của cô thuận lợi hơn.
Dù sao, sau này cô còn phải tiếp xúc rất nhiều với những người này.
Nếu ông không đem giá trị bản thân của cô nâng lên cao cho bọn họ nhìn thấy, thì ai sẽ coi trọng ý kiến của một tiểu cô nương như cô chứ?
Cô tự hỏi mình có tài đức gì mà có thể làm cho vị đại lão này hao tâm tổn trí như thế, còn tự mình đứng ra dọn đường cho cô.
Lãnh đạo biết rõ năng lực của cô, tâm trí cô quá mức thành thục và kiên định. “Cô có dám một mình gánh vác trọng trách này không?”
Cố Vân Khê trầm mặc hai giây, nghiêm túc nói: "Dám, nhưng tôi không có người trợ lý nào sao?”
Lãnh đạo còn tưởng là đại sự gì, cười nói: “Chỉ có vậy thôi sao? Hiện tại cô cứ đem điều kiện của mình liệt kê ra hết đi, tôi sẽ nhanh chóng cho người đi chọn vài người thích hợp với yêu cầu của cô. Nếu có người được cô nhìn trúng, tôi sẽ ngay lập tức điều động cho cô.”
“Được. "Mắt Cố Vân Khê sáng lên, cái này có thể nha.
Lãnh đạo còn nói một câu: "Cô còn phải phụ trách một phần công tác giảng dạy nữa.”
Cố Vân Khê sảng khoái đáp ứng. "Được, không thành vấn đề, mỗi tuần tôi rút ra một ngày đến lớp, ngài cứ sắp xếp đi.”
Cô hận không thể lập tức đem một thân sở học dạy cho những học sinh kia, để cho bọn họ sớm trưởng thành một chút, để làm culi cho cô...... À không, là hỗ trợ cho cô.
"Nhưng tôi có nên dùng tên giả không?"
Cô không lo lắng cho mình, nhưng ngược lại có chút lo lắng cho người nhà cùng những người thân ở nước Mỹ xa xôi kia, cô sợ mình sẽ làm liên lụy đến bọn họ.
Dù sao, công việc này vẫn rất nhạy cảm.
Lãnh đạo nhướng mày, nói: "Cô còn có tên giả nữa sao?”
“Cái gì? "Cố Vân Khê cũng không biết.
Lãnh đạo chỉ vào Cố Vân Khê, trịnh trọng nói: "Để tôi giới thiệu, đây là tác giả của<>, XI.”